CHỒNG MUỐN TÔI CHĂM SÓC CON VÀ BÀ NỘI TRONG THỜI GIAN MANG BẦU - 3
Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:54:23
La Húc về nhà, thấy bóng dáng .
Trong nhà chỉ còn đống mảnh vỡ thủy tinh và bà nội đang bốc mùi.
Bố sớm lên tàu cao tốc về quê, biến mất dấu vết.
La Húc tức giận đến mức đ.ấ.m tường, chảy cả m.á.u tay.
Sau đó, gọi điện cho , gào lên:
"Tề Hựu Chân, em ý gì đây?! Em bỏ mặc bà nội một ở nhà ?!"
"Em còn là nữa ?! Bà nội lặn lội nghìn dặm xa xôi đến chăm em ở cữ, em đối xử với bà thế ?!"
phun một bãi nước bọt về phía điện thoại:
"La Húc, đúng là đồ mặt dày vô liêm sỉ!"
"Anh quăng bà nội liệt mặt , thế mà còn dám lên giọng dạy đời ?!"
La Húc mất kiên nhẫn:
"Em bớt lắm lời , bữa tối hôm nay, em về ngay!"
"Mai còn , thời gian đôi co với em!"
lạnh:
" tuyệt đối chăm sóc bà nội !"
"Nói cho , trong căn nhà đó, thì bà, bà thì !"
Chưa kịp hết câu, La Húc dập máy.
sofa, con đá nhẹ một cái.
từng một câu:
"Một đứa trẻ cha tồi tệ, thà rằng cha còn hơn."
Nếu La Húc quá, sẽ ly hôn ngay do dự.
Nước mắt nhòe tầm , mơ màng ngủ .
Không ngờ, sáng hôm , La Húc trực tiếp vứt bà nội ngay cửa nhà bố .
Bố mở cửa định , thì thấy một bà lão bốc mùi đang đó.
Hôm qua kể với bố về chuyện , họ lập tức gọi xem.
"Bố , đây chính là bà nội của La Húc!"
Bà cụ ấp úng, rõ ràng.
Trong lòng bà ngoài một đống bỉm lớn, còn một mảnh giấy ghi chú.
Trên đó :
"Bà nội nhớ con lắm, liền đưa bà đến chỗ con."
xé nát mảnh giấy, đá luôn đống bỉm sang một bên.
Mẹ tức đến mức mặt đỏ bừng, từng gặp ai mặt dày đến thế!
Hôm qua bà còn khuyên suy nghĩ kỹ về hôn nhân, cho La Húc một cơ hội.
Hôm nay, bà trực tiếp chửi ầm lên:
"Cái thằng súc sinh La Húc , lương tâm chó gặm ?!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/chong-muon-toi-cham-soc-con-va-ba-noi-trong-thoi-gian-mang-bau/3.html.]
"Bỏ mặc một cụ già liệt cửa nhà khác, con gái, con ly hôn ngay!"
Bố tức giận đến mức suýt vò đầu bứt tóc.
Ông trừng mắt bà cụ, đanh thép :
"Nếu nó vô nhân tính như , thì sẽ mang bà cụ đến tận công ty của nó!"
Bố gật đầu.
10 giờ sáng, và bố đến công ty của La Húc.
Lễ tân báo rằng đang họp, đẩy xe lăn, thẳng phòng họp.
Bố tức giận đến mức đạp cửa phòng họp.
"La Húc! Mày đúng là đồ súc sinh!"
"Mày bỏ mặc bà nội mày cửa nhà tao, đây là tội bỏ rơi già!"
Mẹ lập tức chửi xối xả.
Cả phòng họp hình, đang thuyết trình cũng quên mất đang đến .
La Húc xám mặt như đ.í.t nồi, vội vàng chạy đến kéo ngoài.
"Vợ ơi, gì về nhà ?!"
"Đây là công ty, em mất mặt ?!"
Ồ, lúc quăng bà nội cửa nhà , nghĩ đến mất mặt?
đỡ bụng bầu, hất tay .
"Anh là đại hiếu tử mà, hôm nay biểu diễn một chút công ty chứ!"
La Húc xin lãnh đạo và đồng nghiệp trong phòng họp, kéo ngoài.
dứt khoát bước thẳng sảnh văn phòng, lớn tiếng tuyên bố với tất cả vẫn đang cắm cúi việc:
" là vợ của La Húc, phiền một phút!"
"Sáng nay, ném bà liệt của cửa nhà bố !"
"Muốn bắt —một phụ nữ mang thai chín tháng—chăm sóc bà cụ của !"
La Húc bố giữ chặt, chỉ thể giận dữ gào lên:
"Tề Hựu Chân, cô điên ? Câm miệng! Cô im miệng cho !"
phớt lờ , chỉ tay về phía bà cụ xe lăn, tiếp tục lớn tiếng :
"Giờ trả cho , mong chứng!"
"Bà cụ vẫn nguyên vẹn, tổn thương gì cả nhé!"
"Sau , chuyện gì xảy , đừng đổ oan cho !"
Lời dứt, cả văn phòng rộ lên bàn tán, ít nhân viên cấp của La Húc mặt.
Mọi ghé tai xì xào, tiếng bàn tán vang lên ngớt.
Có đầy khinh miệt, kẻ thì thầm rằng đẩy trách nhiệm hiếu thảo cho khác.
Ngay cả sếp của La Húc cũng cau mày, lộ rõ vẻ ghét bỏ khi .
La Húc dãy dụa thoát khỏi bố , ngay lập tức xông lên bóp cổ .
chỉ trong chớp mắt, chợt nhận xung quanh hàng chục con mắt đang dõi theo, liền vội vàng buông .