CHỒNG NGOẠI TÌNH, MẸ CHỒNG MANG BẦU, TÔI LÀ CON DÂU HIẾU THẢO - CHƯƠNG 1
Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:40:29
đang quỳ sàn, lau từng viên gạch men.
Mẹ chồng mặc một chiếc váy dài, khoác ngoài là chiếc áo lông chồn sang trọng.
"Giang Đào, cắt tóc một lát."
ngoan ngoãn đáp: "Vâng, cẩn thận ạ."
Ánh mắt bỏ lỡ đôi môi bà tô son kỹ lưỡng, cũng như cái bụng đang nhô lên rõ rệt.
Trong lòng thầm nghĩ: Mẹ , con hy vọng thể trở về bình an… thật đấy!
—-------------
Hôm nay là cuối tuần, đáng lẽ cả nhà đều ở nhà nghỉ ngơi.
Bên ngoài trời lạnh cắt da cắt thịt, tuyết rơi suốt đêm mà vẫn ngừng.
Sáng sớm, chồng và bố chồng vội vàng khỏi nhà.
, cứ mỗi khi trời mưa lớn hoặc tuyết rơi dày, đơn vị của bố chồng sẽ cử túc trực tại công trình.
Hôm nay đến lượt ông trực ca.
Còn chồng ?
Có lẽ đang xót xa cho "tiểu yêu tinh" của , sợ cô cô đơn, lạnh lẽo nên chẳng thèm chào một tiếng mà rời ngay.
Anh dám hỏi nhiều, vì sợ .
đưa tay đón lấy vài bông tuyết, đóng cửa sổ .
Cơn tuyết , chờ từ lâu .
Một giọng mỉa mai vang lên từ phía :
"Giang Đào, mở cửa sổ cho thoáng ! Cô trả tiền điện nên điều hòa tốn bao nhiêu điện ?"
từng bật điều hòa, chỉ là gió ngoài lạnh cắt da.
Mẹ chồng lúc nào cũng , chăm chăm quan sát từng cử động nhỏ nhất của .
giả vờ quan tâm: "Mẹ , con sợ đang mang thai, chịu lạnh sẽ cho sức khỏe."
Bà vuốt nhẹ bụng, giọng điệu dịu đôi chút.
"Được , cứ để . Một lát nữa ngoài."
bắt đầu giặt quần áo.
Mùa đông, quần áo dày, nước thì lạnh buốt.
chồng cho phép dùng máy giặt, bảo rằng tốn nước, tốn điện.
, bà cố ý hành hạ .
Bởi vì là kẻ nhẫn nhục chịu đựng, dám phản kháng.
Trong phòng tắm nhỏ hẹp, bà một chiếc váy dài mới, khoác áo lông chồn, gương sửa sang nhan sắc.
Bà cau mày, đẩy sang một bên:
"Cô còn đây gì? Mau lau sàn phòng khách ! Cô thấy bụi bẩn đầy đó ? Với , cô thể bớt dùng nước giặt ? Cô tiết kiệm gì hết!"
lặng lẽ dậy.
Trước khi bước khỏi cửa, bà vẫn thấy quỳ sàn, lau từng viên gạch.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/chong-ngoai-tinh-me-chong-mang-bau-toi-la-con-dau-hieu-thao/chuong-1.html.]
Bà sửa mái tóc xoăn nâu thô ráp, giọng thờ ơ:
"Giang Đào, cắt tóc một lát."
ngoan ngoãn trả lời: "Vâng, cẩn thận ạ."
Ánh mắt lướt qua lớp trang điểm chăm chút kỹ lưỡng, đảo xuống cái bụng bảy tháng của bà .
Trong lòng nhẹ nhàng thầm nghĩ:
Mẹ , con thực sự hy vọng thể trở về bình an… thật đấy!
Sau khi lau sạch sàn, liếc đồng hồ: hơn mười giờ sáng.
xách theo một chiếc túi vải, rời nhà chợ.
Tuyết ngừng rơi, khóe môi khẽ nhếch lên, đặt chân lên lớp tuyết dày.
Chợ sáng giờ vắng hơn nhiều.
mua chân cừu, cà rốt, dưa cải muối, mua thêm sườn, cá, tôm.
Toàn là những món mà bố chồng, chồng và chồng thích ăn.
Hôm nay họ nghỉ, đương nhiên nấu món họ thích.
Sau đó, ghé siêu thị, mua thêm một chai nước giặt.
Tuyến đường là lối mà bố chồng qua khi tan .
Tuyết ngừng rơi, ông chắc chắn sắp tan ca.
liếc đồng hồ.
Ông nên ngang qua đây .
Tuyết trơn, đường dễ trượt ngã.
Mỗi năm, nhiều ngã lớp băng tuyết .
Và cũng ngoại lệ.
Cố ý bước lên một tảng băng, trượt chân.
Vừa mới gắng gượng dậy, thấy một chiếc xe đang lao tới.
cúi xuống nhặt đống rau củ rơi, giây tiếp theo—
Một chiếc xe đạp tông mạnh , hất văng xa!
Cả rơi mạnh xuống đất.
Cánh tay trái bẻ cong một cách kỳ dị.
Cơn đau dữ dội khiến toát mồ hôi lạnh.
chắc thương nghiêm trọng, nhất định viện.
Người xe đạp hoảng hốt gọi cảnh sát.
Chẳng mấy chốc, một đám đông hiếu kỳ vây quanh.
Và thấy bố chồng bên ngoài, lạnh lùng quan sát.
yếu ớt gọi ông :
"Bố , con mua nhiều đồ ăn, nhưng giờ con cử động nữa … Trưa nay chỉ thể để nấu cho bố ăn thôi…"