CHỒNG NGOẠI TÌNH, QUAY VỀ CÒN MUỐN TÔI BIẾT ƠN - CHƯƠNG 6
Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:24:02
như cái xác hồn bếp, cầm lên con d.a.o bếp, chỉ bổ đôi đầu , lôi não cho máy xay sinh tố xay nát.
"Mẹ ơi, mấy giờ ? Con trễ học ?"
Giọng trong veo của Tông Tông kéo về thực tại.
Con d.a.o rơi "keng" xuống đất.
cúi xuống, ôm con bé lòng, nhẹ giọng dỗ dành:
"Không , con ngủ thêm chút nữa , sẽ gọi con dậy ."
Tạ Cảnh Thư đánh thức, lờ đờ hỏi:
"Sao thế vợ?"
lạnh lùng đáp:
" nhầm thời gian ."
Bây giờ là 5 giờ 30 sáng.
Bóng tối gần như tan biến, chỉ một lát nữa, mặt trời sẽ mọc.
rõ—
Mặt trời trong lòng , sẽ bao giờ mọc lên nữa.
Sau đó, lập tức liên hệ với luật sư. Không ngờ, tiếp nhận vụ của là một nữ luật sư trẻ hơn nhiều tuổi.
Sau khi hết yêu cầu của , cô chớp mắt lấy một , dứt khoát :
"Chị Trần, chồng chị ngoại tình chỉ thể chứng minh chung thủy trong hôn nhân, nhưng điều đó thể là lý do để chị giành lợi ích khi ly hôn, trừ khi mối quan hệ chung sống định lâu dài với khác."
vội vàng giơ điện thoại lên:
" bằng chứng."
Luật sư Vương xem qua những video đó, sắc mặt đổi liên tục. Có lẽ cô xử lý nhiều vụ án, gặp ít gã đàn ông tồi tệ, nhưng từng thấy kẻ nào ngu ngốc như Tạ Cảnh Thư, tự bê đá đập chân .
Cô giữ c.h.ặ.t t.a.y :
"Chị Trần, nhắc chị, video lấy từ điện thoại của khác thể dùng bằng chứng tòa. Chị hãy cẩn thận, đừng để rước họa ."
Bầu trời tối sầm , như thể một cơn bão sắp đến.
"Không phát tán, chia sẻ, lên tiếng. Đây là lá bài cuối cùng của chị."
Đó là câu cuối cùng cô nhỏ bên tai .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/chong-ngoai-tinh-quay-ve-con-muon-toi-biet-on/chuong-6.html.]
ghi nhớ những lời đó. Ngay cả khi tỉnh dậy trong bệnh viện với một trái tim nguội lạnh, cũng từng hé lộ một chữ với bất kỳ ai.
theo hướng dẫn của luật sư, lợi dụng thời điểm Tạ Cảnh Thư đang cảm thấy hối nhất. Trước mặt bộ gia đình hai bên, yêu cầu ký thỏa thuận phân chia tài sản trong thời kỳ hôn nhân, với điều kiện " ly hôn", để đảm bảo quyền lợi của .
Quá trình ly hôn diễn suôn sẻ, chỉ một tình huống nhỏ xảy ngày Tạ Cảnh Thư dọn .
Trong tủ sách ở phòng việc, nơi lưu giữ những chiếc cúp và chứng chỉ mà và đạt thời đại học, tìm thấy chứng chỉ kỹ sư xây dựng của trong một cuốn sách cũ.
Trang đầu ảnh của con gái xé rách từ khi còn nhỏ, nhưng đôi mắt tràn đầy hy vọng trong tấm ảnh vẫn còn mơ hồ nhận .
chợt cảm thấy tiếc nuối.
Từng lúc ngây thơ tin rằng, nếu vun đắp cho hôn nhân thật , đó sẽ là một vườn hoa rực rỡ trong cuộc đời.
Vậy nên, từ bỏ ngành nghề lương cao, chấp nhận nhân viên kinh doanh bất động sản, chỉ để một khoản lương định, dành nhiều thời gian hơn cho gia đình.
Các đồng nghiệp từng nhạo "vùi dập tài năng", nhưng khi đó cảm thấy chồng kề bên, con gái đáng yêu, đó là hạnh phúc lớn nhất .
Tống Vân tìm đến nhà .
Cô cuối cùng cũng thể đường đường chính chính mặt , thách thức:
"Chị Trần, chị nên chăm sóc bản hơn . Rõ ràng chúng cùng tuổi, nhưng trông chị già hơn cả chục tuổi, bảo Thư thích chị."
Cô đá nhẹ vali đóng gói chân:
"Chị định khi nào mới dọn ? Tìm nhà ?"
"Ồ, suýt quên, chị nghề bán nhà mà, chắc thể dùng lý do ‘ tìm nhà’ để bám lấy Thư chứ?"
Cô ngang nhiên xuống ghế sofa, nhấp từng ngụm nước một cách chậm rãi, dáng chủ nhân của ngôi nhà.
" thích màu rèm , ."
"Sofa cũng , quá mềm, thích loại cứng hơn."
Lúc đó, Tạ Cảnh Thư kéo vali khỏi phòng, bên trong chất đầy đủ thứ lộn xộn.
Cố gắng kéo một cái, đáy vali rách, thứ rơi tung tóe xuống đất.
Tống Vân thấy đồ đạc rơi mới nhận vấn đề, trợn mắt há hốc mồm:
"Anh Thư, dọn là ?"
"Tại giao căn nhà cho cô ?"
Cô phắt dậy, dậm chân tức giận, giơ ngón tay chỉ mặt .
nắm lấy tay cô , lạnh nhạt :
"Bởi vì nợ ."