CHỒNG TÔI QUA ĐỜI, TÌNH NHÂN MANG CON ĐẾN NHẬN THỪA KẾ - 3
Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:48:56
Tưởng Kiều bật thảm thiết, cố gắng thanh minh.
ba chồng tin lấy một chữ:
"Cô còn dám đòi chia tài sản nhà ? sẽ báo cảnh sát tố cáo cô lừa đảo!"
Tưởng Kiều hòa nức nở, nhưng chỉ thản nhiên xem kịch .
Bởi vì, chỉ sự thật.
Thằng bé thật sự là con ruột của Phó Diêu.
Tưởng Kiều cố gắng van xin, bám víu, nhưng ba chồng tát thẳng mặt cô , khiến cô ngã sõng soài đất.
bình thản đỡ ba chồng dậy, cùng ông rời khỏi trung tâm xét nghiệm.
Về đến nhà, ba chồng tính toán từng khoản tiền mà Phó Diêu chi cho Tưởng Kiều.
Tiền mua xe, mua nhà, tiền trợ cấp hàng tháng, tiền nuôi con…
Ông :
"Ghi hết, một đồng cũng để mất!"
ngoài mặt thì tỏ vẻ đồng tình, nhưng trong lòng nhạo.
Ông tư cách gì để khác hổ?
Cả nhà họ Phó, ai cũng hổ!
Hôm đó, chồng dẫn Tiểu Đạt ngoài chơi, hề chuyện xảy .
Buổi chiều, khi bà dắt thằng bé về, ba chồng đạp thẳng n.g.ự.c nó, khiến nó ngã sõng soài xuống đất.
Tiểu Đạt thét lên, lăn lộn sàn.
Mẹ chồng tức giận ôm lấy thằng bé, quát lớn:
"Ông điên ? Sao đánh cháu ? Nó là cháu đích tôn của nhà họ Phó đấy!"
Ba chồng chỉ tay thằng bé, giọng run rẩy vì giận dữ:
"Nó chỉ là một đứa con hoang! Nhà họ Phó tuyệt hậu kể từ khi Phó Diêu chết!"
Mẹ chồng trợn tròn mắt, giọng run run hỏi:
"Chuyện… chuyện gì đang xảy ?"
Ba chồng ném tờ kết quả xét nghiệm mặt bà .
"Là bà! Chính bà tin lời con hồ ly đó, đem đứa con hoang về nhà! Chúng tốn bao nhiêu tiền nuôi nó? Bây giờ thì ? Nó chẳng chút quan hệ nào với nhà họ Phó cả!"
Mẹ chồng sững sờ, chằm chằm tờ giấy tay, bàng hoàng.
Dưới sàn, Tiểu Đạt lăn lộn, nhưng bà còn tâm trí quan tâm nữa.
"Không thể nào… Nó giống Phó Diêu như đúc mà… Sao thể con ruột của nó chứ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/chong-toi-qua-doi-tinh-nhan-mang-con-den-nhan-thua-ke/3.html.]
thở dài, vờ như đồng cảm, nhẹ giọng :
"Mẹ , đời chỉ là chắc chắn con ruột của thôi. Chứ đàn ông mà… Nếu vợ chung thủy, thể chắc chắn đứa trẻ là con chứ?"
Mẹ chồng tay run rẩy, đánh rơi tờ giấy xuống đất.
nhanh nhẹn đỡ lấy bà , quan tâm hỏi:
"Mẹ chứ? Trông tái xanh cả , để con đỡ nghỉ nhé?"
Bà đẩy , ôm lấy Tiểu Đạt, nghẹn ngào :
"Dù thế nào, đứa trẻ cũng vô tội. Nó vẫn chỉ là một đứa trẻ mà thôi!"
Ba chồng mặt đầy sát khí, đá thẳng Tiểu Đạt và chồng, khiến cả hai ngã nhào xuống sàn.
"Nó con cháu nhà họ Phó! Tống cổ nó khỏi đây ngay! Nếu , đừng trách ném nó cửa sổ!"
Mẹ chồng tay run rẩy, bế đứa bé khỏi cửa.
rót một ly , đưa cho ba chồng, nhẹ giọng :
"Bố , con nghĩ chuyện là do Tưởng Kiều bày mưu. Cô chắc chắn cố ý… Cô cướp đoạt tài sản thừa kế của Phó Diêu, nếu thì hại c.h.ế.t trong vụ tai nạn?"
Ba chồng khựng , tay đột ngột siết chặt ly .
Vài giây , ông ném mạnh chiếc ly xuống bàn , kéo tay , giọng run rẩy:
"Con là ? Là cô hại c.h.ế.t Phó Diêu? Con rõ ràng !"
ông , chậm rãi :
"Bố, con thứ cho bố xem."
lấy đoạn video từ camera hành trình , mở lên mặt ông .
"Camera tìm thấy ở hiện trường vụ tai nạn, văng xa. Hôm nay con mới nhận nó. Bố hãy tự xem ."
Trong video, sáng hôm đó, Phó Diêu chở Tưởng Kiều và đứa bé lên đường.
Ba ban đầu vui vẻ, trò chuyện rôm rả.
khi đường cao tốc, trong lúc Tưởng Kiều chơi bóng bay với Tiểu Đạt, cô bỗng nhiên :
"Đạt Đạt, con chuyền bóng cho bố ."
Thằng bé vung tay một cái, quả bóng bay thẳng mặt Phó Diêu khi đang lái xe.
Phó Diêu , giơ tay lên đón bóng, nhưng bắt .
Vốn dĩ đây chuyện lớn, nhưng lúc đó xe vấp ổ gà đường.
Phó Diêu hoảng loạn buông tay khỏi vô lăng, cố gắng chụp lấy bóng, nhưng khi nhận xe mất kiểm soát, thì quá muộn.
Sau đó, chỉ còn âm thanh hỗn loạn, tiếng hét thất thanh, hình ảnh đột ngột chuyển sang màu đen.