Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Chồng Tôi Thường Nói, Làm Phụ Nữ Sướng Thật - 1

Cập nhật lúc: 2025-05-14 15:12:59
Lượt xem: 385

Chồng tôi thường than thở, làm phụ nữ sướng thật.


Anh ta cho rằng phụ nữ không cần mua xe, mua nhà, kiếm tiền sính lễ, ly hôn chỉ để chia tài sản.


Đến kỳ kinh nguyệt, sinh con thì được hưởng phúc.


Vì thế, anh ta dùng thông tin của tôi để vay tiền, còn đăng ký nhà chung cư đứng tên mẹ chồng, cố gắng bảo vệ bản thân hết mức có thể.


Sau khi biết được sự thật, tôi kiên quyết đòi ly hôn.


Nhưng không ngờ tôi và chồng lại bị trói buộc với hệ thống bảo vệ hôn nhân.


Để tôi hiểu được nỗi khổ của mình, chồng tôi đã hét lớn với hệ thống.


“Tôi muốn đổi cơ thể với nhau.”


Cùng với ánh nhìn không mấy thiện cảm, những ngày kinh nguyệt đau đớn đến ngất xỉu, sự phân biệt giới tính nơi công sở, chồng tôi nhanh chóng sụp đổ!


“Người chơi cưỡng chế hủy bỏ ràng buộc, hình phạt sinh sản bắt đầu.”


Ồ, những ngày tháng mà chồng tôi ao ước đã đến rồi...


1


Tôi và Tạ Cảnh hẹn hò hai tháng thì kết hôn chớp nhoáng.


Nửa năm sau khi kết hôn, Tạ Cảnh dần dần lột bỏ lớp ngụy trang, như biến thành một người khác.


Hôm nay Tạ Cảnh đi làm về, nằm vật ra ghế sofa, càu nhàu với tôi.


“Mẹ kiếp, con nhãi kia mới vào làm hai năm, hôm nay đã trèo lên đầu tôi rồi.”


“Tôi còn phải cung kính gọi nó là quản lý Lưu.”


“Chết tiệt, mấy người phụ nữ các cô sướng thật, chỉ cần ngủ một đêm là thăng chức rồi.”


Tôi bị đau bụng kinh nghiêm trọng nên đã xin nghỉ ở nhà.


Nghe những lời này, bụng dưới của tôi càng đau dữ dội hơn.


Tôi đưa tay về phía anh ta.


“Em bảo anh mua băng vệ sinh và nước đường đỏ mà.”


Tạ Cảnh bực bội hất tay tôi ra.


“Mấy người phụ nữ các cô đến kỳ mà cứ như lên làm hoàng hậu vậy.”


“Khiếp tởm, tôi không mua mấy thứ xui xẻo đó đâu.”


“Hơn nữa, tôi không giống những người đàn ông khác, ngu dốt chạy đến chăm sóc cô.”


"Tôi cảnh cáo cô, đừng có làm bộ làm tịch nữa.”


Tạ Cảnh vừa lẩm bẩm vừa mở tủ lạnh.


"Cô không nấu cơm, đồ ăn cũng không chuẩn bị.”


“Cô làm vợ cái kiểu gì vậy?”


"Tôi bỏ tiền cưới cô về, chứ không phải rước tổ tông về.”


Khóe mắt tôi hơi ươn ướt, không biết là vì tức giận hay đau đớn.


Tôi ôm bụng đau, dùng chút sức lực còn lại, nói ra những lời đã trăn trở trong lòng mấy trăm lần.


“Chúng ta ly hôn đi.”


Tôi không chịu được việc Tạ Cảnh coi thường phụ nữ, coi phụ nữ như đồ vật, chịu đựng đủ những lời hạ thấp không ngừng nghỉ rồi.


Không ưa nổi cái kiểu chỉ vì anh ta mọc thêm cái chân thứ ba mà cứ như mình là nhất.


Tạ Cảnh đang lục tung tủ lạnh, nghe vậy liền đóng sầm cửa tủ lại.


Sau đó quay lại, nhìn tôi với vẻ không thể tin nổi.


"Tôi chỉ lỡ lời vài câu, cô đã muốn ly hôn với tôi sao?”


“Hôm nay tâm trạng tôi không tốt, cô đừng có chọc giận tôi!”


Dù Tạ Cảnh nói gì, tôi chỉ lặp đi lặp lại một câu.


“Em muốn ly hôn.”


Thấy tôi kiên quyết như vậy, Tạ Cảnh cười khẩy một tiếng.


Sau đó lộ ra vẻ mặt như thể đã sớm biết trước.


“Cô kết hôn với tôi, ngay từ đầu đã có ý định ly hôn để chia tài sản rồi đúng không?”


“Tôi thấy cô hơi vội vàng quá đấy.”


“Ít nhất cũng phải để lại một đứa con, nể mặt con trai, có lẽ tôi sẽ nhân từ với cô hơn.”


“Ngày nào cô cũng ở nhà ăn bám, còn dám mơ tưởng đến tài sản của tôi?”


Tạ Cảnh vênh mặt, vẻ đắc ý trên mặt không giấu nổi.


“Tôi nói cho cô biết, cô đừng hòng!”


2


Tôi không hiểu Tạ Cảnh nói gì, cũng chẳng hề có ý định hiểu.


Hồi đó, vì đến tuổi rồi, cả nhà đều nhắm vào tôi.


Các cô dì cùng với bố mẹ tôi thay phiên nhau giới thiệu đối tượng xem mắt cho tôi, còn liên tục giục cưới.


Tôi nhất thời choáng váng, liền chọn Tạ Cảnh, một đối tượng xem mắt trông có vẻ bình thường.


Bố mẹ tôi muốn Tạ Cảnh đối xử tốt với tôi, cho nên không đòi tiền sính lễ hay vàng cưới, thậm chí tiền đám cưới cũng chia đôi.


Nhưng thực tế, Tạ Cảnh không những không biết ơn, còn cho rằng bố mẹ tôi không coi trọng tôi, càng ngày càng không tôn trọng tôi.


Mới kết hôn được nửa năm, anh ta đã không thèm giả vờ nữa.


anh ta cho rằng mình đã trả tiền mua nhà ở thành phố là tôi được hời lắm rồi.


Nhưng sau khi kết hôn, lương anh ta dùng để trả nợ, còn lương của tôi dùng để chi tiêu sinh hoạt.


Không biết cuối cùng ai mới là người được hời.


Tạ Cảnh cho rằng tôi im lặng vì hối hận, càng đắc ý hơn.


"Tôi nói thật với cô luôn, tôi dùng thông tin cá nhân của cô vay mấy chục vạn trên mấy nền tảng cho vay.”


“Ly hôn rồi thì đây là nợ trong thời gian kết hôn, chúng ta chia đôi, coi như tôi lấy lại tiền đám cưới hồi đó.”


“Hơn nữa, căn nhà này đứng tên mẹ tôi, cô không được chia, cũng không được ở không, trả cho tôi một nửa theo giá thuê thị trường là được.”


“Còn tiền gửi ngân hàng, đều ở chỗ mẹ tôi, cô đừng hòng lấy được một xu!”


Vì lời nói của Tạ Cảnh, bụng dưới tôi đột nhiên đau dữ dội, đau đến mức tôi phải hít một hơi, toát cả mồ hôi lạnh.


Rất nhiều lời phản bác nghẹn ở cổ nhưng không biết phải nói từ đâu.


Lúc này, lòng tôi lạnh ngắt.


“Nếu bây giờ cô cầu xin tôi, tôi còn có thể miễn cưỡng tha thứ cho cô, coi như cô chưa từng nói những lời này.”


Nhìn nụ cười đắc thắng trên mặt Tạ Cảnh, trước mắt tôi tối sầm lại trong chốc lát.


Tức giận, bực bội, lạnh lòng, nhiều cảm xúc đan xen vào nhau, khiến tôi muốn cầm lấy bình hoa trên bàn trà, đập thẳng vào đầu anh ta.


Ngay lúc này, một giọng nói máy móc đột nhiên vang lên.


[Chúc mừng hai người đã kích hoạt hệ thống bảo vệ hôn nhân.]


Tôi nhanh chóng dời chú ý sang giọng nói đó, mặt lộ vẻ khó hiểu.


Tạ Cảnh cũng sợ hãi nhìn quanh: “Cái gì đang nói vậy.”


Giọng nói đó tiếp tục giải thích.


[Sau khi liên kết với hệ thống bảo vệ hôn nhân, tôi sẽ dựa theo nguyện vọng của chủ sở hữu, giúp hai người giải quyết các vấn đề hiện tại.]


[Sau khi kết thúc trải nghiệm, hai người sẽ tự lựa chọn có tiếp tục ly hôn hay không.]


[Vui lòng chọn liên kết hay không liên kết.]


Nghe xong câu này, tôi thầm hừ lạnh.


Cái tôi không vượt qua được nhất, chính là con người Tạ Cảnh này.


Muốn giải quyết thật sự thì giết anh ta đi.


Tôi đang nghi ngờ, đây có phải là trò đùa của Tạ Cảnh không.


Nhưng lại phát hiện ra vẻ phấn khích không thể kìm nén trên mặt Tạ Cảnh.


Anh ta thậm chí còn kích động liếm môi.


“Liên kết, liên kết, tôi liên kết.”


“Tôi muốn đổi vai nam nữ!”


3


Dưới ánh mắt nghi ngờ của tôi, Tạ Cảnh tự cho là thông minh giải thích.


“Tôi muốn sống những ngày tháng thoải mái như đàn bà các cô.”


“Cũng để cô cảm nhận xem, không chỉ phải kiếm tiền nuôi gia đình, về nhà còn có một bà vợ không nghe lời, lúc nào cũng chống đối, áp lực lớn đến mức nào!”


Nhìn nụ cười điên cuồng của Tạ Cảnh, tôi thấy anh ta đúng là một kẻ điên.


Anh ta đến giờ vẫn không nhận ra.


Vốn dĩ đây không phải là vấn đề về bình đẳng giới.


Cuộc sống của phụ nữ cũng không thoải mái như anh ta tưởng tượng.


Nói cho cùng, là do con người Tạ Cảnh này thối nát đến tận xương tủy!


Điều này càng củng cố quyết tâm ly hôn với anh ta của tôi.


Cho dù phải trả giá như thế nào.


Hệ thống tiếp tục bổ sung.


[Chúc mừng chủ sở hữu liên kết thành công, xin hãy tận hưởng thế giới ảo đã được tùy chỉnh.]


[Trải nghiệm hoàn tất mới có thể trở về thực tại.]


Tạ Cảnh không chút do dự phẩy tay: “Biết rồi biết rồi.”


“Thế giới thần tiên như thế này, sao tôi có thể đổi ý giữa chừng được.”


Anh ta nói xong, còn không cho tôi lên tiếng, vội vàng bịt miệng tôi.


“Con đàn bà thối tha, đừng phá hỏng chuyện tốt của tôi.”


Dù sao thì chủ sở hữu của hệ thống này chắc chắn phải là một cặp vợ chồng.


Sau khi hệ thống nhắc nhở xong, cảnh tượng trước mắt chúng tôi không có bất kỳ thay đổi nào.


Thậm chí trường tiểu học đối diện khu nhà, còn đúng giờ vang lên tiếng chuông tan học.


Tôi tưởng rằng đây chỉ là một trò đùa.


Tiếng chuông cửa vang lên, là anh giao nước đến nhưng nghe giọng thì là một cô gái.


Sau khi mở cửa, tôi và Tạ Cảnh nhìn nhau, hỏi: “Bên giao nước các cô đổi người rồi à?”


Cô gái xách một thùng nước, thậm chí còn nhún nhảy vài cái.


“Không phải vẫn luôn là tôi sao? Hai người làm sao vậy?”


Tạ Cảnh vô thức đưa tay ra định đón lấy.


Cô gái nghiêng người né tránh.


“Con trai các anh làm sao xách nổi thùng nước nặng như thế này.”


“Vào trong đi, tôi thay nước cho.”


Sau khi cô gái rời đi, chúng tôi đều nhận ra, thế giới này thực sự đã khác rất nhiều.


Tạ Cảnh hoàn hồn trước, nhìn tôi cười tít mắt.


“Làm con gái sướng thật, chỉ cần liếc mắt, người khác đã biết phải giúp mình bê đồ.”


Nói xong, anh ta kéo tôi ra ngoài, nôn nóng muốn cảm nhận thế giới hoàn hảo được tùy chỉnh cho mình.


Trên đường, những người giao đồ ăn, lái xe taxi, giao hàng nhanh, … và một số nghề chủ yếu dành cho nam giới, phần lớn đều đã đổi thành phụ nữ.


Một cặp đôi đi ngang qua chúng tôi, đang cãi nhau vì cô gái đến muộn.


Cô gái vừa chuyển khoản, vừa ngon ngọt dỗ dành anh chàng.


Dường như mọi thứ đều khác rồi nhưng tất cả mọi người lại thấy như lẽ đương nhiên.


Tạ Cảnh và tôi cũng vậy, lặng lẽ quan sát những điều này.


Vì quá nhập tâm, tôi vô tình bị một cô gái đụng phải.


Cô gái liên tục xin lỗi, rồi bảo Tạ Cảnh đi trước.


Tạ Cảnh càng hất cao cằm.


Tôi không muốn xem nữa, đi siêu thị mua một chai nước.


Chỉ quay đi một cái, đã có hai cô gái đến tán tỉnh Tạ Cảnh.


Hai cô gái đứng quay lưng về phía tôi, không nhìn thấy tôi.


Nhưng Tạ Cảnh thì nhìn thấy.


Anh ta không những không từ chối, mà còn hào phóng đưa mã QR WeChat ra.


Ai ngờ cô gái không thèm nhìn điện thoại, đánh giá Tạ Cảnh, cợt nhả nói: “Ra đường mà không đeo đồ che yết hầu, đây là cố tình quyến rũ ai đấy.”

 

Loading...