Chồng tôi vì yêu mà giữ mình, tôi liền cho anh ta toại nguyện - Chương 9
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:25:55
Chẳng bao lâu , kéo theo một vali hành lý ngoài, liếc lạnh giọng :
"Ban đầu định để căn nhà cho cô, nhưng những gì cô khiến tình cảm giữa chúng cạn kiệt. Vậy thì chỉ thể xử lý theo quy định pháp luật thôi."
"Tài khoản ngân hàng đóng băng, tài sản chung chính của chúng chỉ còn căn nhà . Vậy cô bán nhà chia đôi, trả cho tiền tương đương?"
ném quyển album ảnh trong tay thùng giấy, bật :
"Sao? Lâm Vãn nhắm trúng căn nhà ?"
Hạ Tư Minh lạnh.
"Cô nghĩ ai cũng như cô, trong mắt chỉ lợi ích ? Lâm Vãn từng nhắc đến tiền mặt , đừng sỉ nhục cô ."
Anh bỗng thấy gì đó, chân mày chợt nhíu , bước tới nhặt quyển album từ trong thùng giấy lên.
"Cô đang gì?"
"Vứt rác."
Anan
"Cô—"
Trên mặt lóe lên cơn giận, nhưng ngay lập tức sững .
Anh quen thuộc với quyển album .
Bên trong là tất cả những bức ảnh từ thời đại học của và , từ lúc chụp lén , đến khi quen , yêu say đắm...
Từng là vật quý giá cất trong két sắt, từng sẽ giữ để khi già cùng xem .
Lúc , mặt đổi sắc cầm quyển album từ tay , tiện tay ném .
Một tiếng "bịch" trầm đục vang lên trong căn phòng yên tĩnh.
"Còn ? Đến giờ chạy bộ buổi tối đấy."
nhắc nhở.
Anh đó, sắc mặt u ám, im lặng vài giây dứt khoát xoay , lạnh lùng vứt một câu:
"Cô giấu Nhất Hiên cũng vô ích. Nó là con trai , chỉ theo mới tương lai hơn. tuyệt đối từ bỏ nó."
Nói xong, "rầm" một tiếng, cửa đóng sập.
Nửa tiếng , dậy phủi tay, thở dài một .
Tất cả những thứ liên quan đến đều đóng gói xong, chỉ còn chờ đem vứt.
Hóa , những ký ức thanh xuân từng xem như báu vật.
Cũng chỉ mà thôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/chong-toi-vi-yeu-ma-giu-minh-toi-lien-cho-anh-ta-toai-nguyen/chuong-9.html.]
Đang mải suy nghĩ, điện thoại bỗng reo lên.
Một giọng đàn ông trẻ trung, chút bất cần vang lên:
" là Đại Phi, cô tìm ?"
9
trai trẻ mặt, nhai kẹo cao su đầy tùy tiện.
Mái tóc nhuộm tím, khuyên môi sáng loáng, ánh mắt lạnh nhạt, cả toát lên vẻ ngông cuồng và bất cần.
nếu kỹ—
Trời lạnh mà chỉ mặc một chiếc áo bông mỏng, cổ tay áo sờn cũ đến bạc màu, khóa kéo rách khâu bằng vài đường chỉ đen xiêu vẹo, trông như chính tay tự vá.
thẳng vấn đề.
"Cậu là Đại Phi? Con riêng của Lâm Vãn?"
Cậu hờ hững nâng mí mắt lên liếc , nhưng đáp.
rút một xấp tiền mặt, đẩy tới mặt .
"Chồng ly hôn vì cô . cần giúp một tay."
"Thỏa thuận xong."
Cậu vung tay, cuốn xấp tiền .
Trả lời dứt khoát như , khiến bất ngờ.
"Cậu cần hỏi gì mà đồng ý? Cậu tin ?"
"Có gì mà tin?"
Cậu vẫn nhai kẹo cao su, giọng điệu đầy thờ ơ.
"Dù thì, cô cũng vất vả nuôi lớn—"
"Phụt!"
Đại Phi phun kẹo cao su thành một đường cong, mặt lộ vài phần mỉa mai.
"Thay vì bà cực khổ nuôi chúng , chi bằng bà tận hưởng cái hình tượng đó mắt ngoài thì đúng hơn."
quan sát , rút một xấp tiền nữa.
Cậu vung tay thu gọn, tiếp tục :
" học đàn từ năm bốn tuổi, tiền bố dành dụm cho học đàn bà một phát quyên góp hết cho Hội Chữ Thập Đỏ. Phóng viên đến phỏng vấn, bà gì mà những đứa trẻ còn cơm ăn, nhà chúng dù khó khăn cũng thể so với họ ."
"Biết bố c.h.ế.t thế nào ? Bị loét lưng, nhiễm trùng mà chết. Bà đúng là chăm sóc bố , nhưng chỉ là phần thấy ."