CHỦ MẪU TƯỚNG MÔN - 1
Cập nhật lúc: 2025-07-11 01:00:57
Ta rời phủ năm năm, lên chùa cầu phúc cho chồng. Khi trở về, phu quân sớm nạp , vợ mới con thơ, gia đình đầm ấm.
Con cái căm hận, cho rằng bỏ trốn theo đạo sĩ, ô nhục gia môn.
Thế nhân phỉ nhổ vô sỉ, đáng dìm lồng heo để gương răn đời.
Ta đánh trống kêu oan, nhưng chính chồng và phu quân s//iết c//ổ, vứt xác xuống giếng, chếc thây, danh tiếng muôn đời ô nhục.
Lần nữa mở mắt, về đêm khi gã đạo sĩ giả bước chân phủ.
Ta mài d//ao sáng bóng, chỉ để dâng lên chồng một chiếc đ//ầu ng//ười đ//ẫm m//áu.
01
Ta trọng sinh đêm ngày chồng ép lên Phạn Âm Sơn tụng kinh cầu phúc.
Đêm đen gió lớn, từng trận gió lạnh gào thét, quất mạnh tấm rèm cửa phát những tiếng bốp bốp vang dội.
Tiểu Mãn, nha của , bưng bát thuốc trong tay, co ro lẩm bẩm:
"Lão phu nhân bệnh nặng, nhưng quản gia cung thỉnh thái y, vội vàng chuẩn xe ngựa rời thành."
"Chẳng lẽ bên ngoài thành vị thần y ẩn thế mà từng qua, đáng để bất chấp gió lớn chạy một chuyến?"
Kiếp cũng cảnh tượng .
Chỉ là khi một lòng lo lắng cho chồng đang đau ốm triền miên giường bệnh, bản nhiễm phong hàn, thể suy nhược, nên chẳng kịp suy nghĩ sâu xa.
ngờ, chính sự lơ là trong khoảnh khắc đó hủy hoại cả cuộc đời và hai đứa con thơ.
Mẹ chồng nào bệnh tật gì, ngoài thành cũng chẳng hề thần y thánh thủ nào cả.
Người mà quản gia mời đến, chính là một tên đạo sĩ giả danh, chuyên lừa gạt thế nhân.
Hắn nhận bạc của chồng và phu quân, mặt bao phán rằng mang tướng khắc lục , khiến chồng bệnh nặng thuốc thang vô hiệu.
Muốn hóa giải đại nạn, buộc một lên Phạn Âm Sơn cách xa ngàn dặm, tụng kinh suốt năm năm.
Mẹ chồng quỳ xuống lóc van xin, phu quân lạnh lùng lấy hiếu đạo ép buộc, bất đắc dĩ rời thành ngay trong đêm.
Thậm chí đến một câu từ biệt con cái, cũng chẳng kịp .
Đạo sĩ viện cớ mang tướng khắc con, cản cho gặp chúng.
Năm năm trôi qua, nỗi nhớ nhà ngày một khắc khoải.
Chờ mãi chẳng thấy trong phủ đến đón, đành tự về kinh thành.
Nào ngờ, khi trở về, phủ chẳng còn như xưa.
02
Phu quân Lục Luật mắng vô liêm sỉ, bỏ trốn cùng đạo sĩ, ném một phong hưu thư thẳng mặt .
Hai đứa con của nấp lưng kế thất Liễu Vũ Đồng, căm hận gào lên:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/chu-mau-tuong-mon/1.html.]
"Sinh mà dưỡng, bà xứng mẫu !"
"Đã yêu đạo sĩ, tự do, thì nên về phá nát cuộc sống của chúng !"
"Chúng một bỉ ổi như bà, từ nay sinh tử còn liên quan đến nữa!"
Ta còn kịp biện bạch đuổi thẳng khỏi Lục phủ.
Lúc , mới từ miệng kẻ khác rằng, nhà họ Lục từng nhắc đến Phạn Âm Sơn, chỉ rằng —Ký Sơ Đường— vứt bỏ con cái, thông đồng với đạo sĩ trộm tiền của gia tộc, bỏ trốn trong đêm.
Muốn đòi công bằng, ôm hận định đánh trống kêu oan.
còn kịp gõ, bịt miệng, kéo con hẻm tối.
Mẹ chồng tràng hạt, nhạt:
"Năm năm qua, ngươi vẫn chẳng khôn ngoan hơn chút nào. Đã rời khỏi phủ, thì còn lý do gì để ?"
Bà càng hận xuất thấp kém, phẩm hạnh tài cán gì, mà chiếm mất vị trí vốn dĩ thuộc về cháu gái bà , ghế chủ mẫu của Lục gia suốt mười năm.
"Trời xanh mắt, sẽ trời hành đạo, đánh ngươi trở nguyên hình."
Ngay lúc đó, một dải lụa trắng từ trùm xuống, k//ết l//iễu mạng .
Linh hồn rời khỏi xác, mới thấy gọi là phu quân , gương mặt đầy vẻ ghê tởm, lạnh nhạt phủi tay:
"Giữ rốt cuộc cũng là tai họa, chỉ diệt cỏ tận gốc mới thể yên lâu dài."
"Trách chỉ trách chính ngươi, ở Phạn Âm Sơn sống yên lành chịu, cứ về."
X//ác ném xuống giếng cạn, hồn phách giam cầm trong Lục phủ, tận mắt chứng kiến Liễu Vũ Đồng lấy danh nghĩa thương yêu mà hủy hoại con .
Nàng dung túng con trai —Lục Tịch Chi—kết giao với lũ cặn bã, chìm đắm tửu sắc, còn nghiện cờ bạc. Cuối cùng, trong một tranh chấp lúc say, đ.â.m chếc trong hẻm nhỏ, ba ngày mới nhặt x//ác.
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
Nàng lừa gạt con gái —Lục Thanh Hoan—gả cho một kẻ bề ngoài hào hoa nhưng vô dụng.
Đêm lâm bồn, con bé thất hãm hại, con cùng chếc, nhắm mắt cam lòng.
Thế gian xót thương, hai đứa con đều giống , tâm thuật bất chính, nên mới kết cục .
Lại kẻ ca tụng Liễu Vũ Đồng hiền lương đức độ, rốt cuộc cũng phúc báo ở con ruột .
Ta rõ, tất cả đều là nàng bỏ bạc tạo thế, khiến con dù chếc vẫn mang danh ô nhục.
Ta hận đến mức cạn m.á.u lệ, nhưng vẫn thể tổn thương nàng dù chỉ một chút.
Ai ngờ, khi mở mắt , về lúc chuyện còn bắt đầu.
"Nếu tò mò, theo xem thử?"
Ta xoay , mang theo đầy bụng căm hờn, mài d.a.o sáng loáng.
"Nếu là thần y ẩn thế, thì cứ để tự gặp một ."