Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Chủ Nhân, Tôi Muốn Làm Chuyện Xấu Với Em - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:41:00

Giây tiếp theo, thấy âm thanh kỳ lạ trong cổ họng Mị ma đột ngột ngừng .

 

3

 

.

 

mua Lục Ngang về nhà chính là để giúp việc nhà.

 

Ý tưởng tuyệt vời là do vô tình trong lúc đồng nghiệp tán gẫu.

 

cũng mua một Mị ma mạng.

 

Mỗi phòng , cô đều khen ngợi Mị ma nhà siêng năng lời, chủ động nấu cơm giặt đồ, tất tần tật việc nhà, mỗi đêm đều vui vẻ đến thể tả.

 

Lúc những đồng nghiệp khác đầy ẩn ý, một kẻ đầu óc đơn giản như chỉ nắm bắt một từ khóa quan trọng: Giúp việc nhà!

 

Mắt sáng rực.

 

đây đang trâu ngựa vì công việc bận rộn đến mức thời gian dọn dẹp nhà cửa.

 

Nhà loạn đến mức chẳng khác gì ổ chó.

 

Khiến vô cùng khổ não.

 

Vậy nên, một Mị ma giỏi việc nhà chẳng quá lời ?

 

Thế là mới quyết định đặt mua Mị ma siêu siêng năng Lục Ngang .

 

Liếc bóng dáng cao lớn của đang trong bếp rửa bát với vẻ mặt lạnh như băng, an tâm ngủ .

 

Suốt một tuần đó, Mị ma siêu đảm đang bắt đầu chăm chỉ giúp việc nhà.

 

Ban đầu còn lóng ngóng, nhưng đầy hai ngày quen tay.

 

Thực sự thông minh.

 

thức dậy, giúp gấp chăn.

 

rửa mặt, đưa khăn cho .

 

về, cơm tối dọn sẵn bàn.

 

Buổi tối khi ngủ, thậm chí còn cả dịch vụ sưởi ấm giường.

 

Nằm trong chăn sưởi ấm bằng nhiệt độ cơ thể và hương thơm tự nhiên, mãn nguyện thở dài, cảm giác cả linh hồn như tan chảy.

 

Tốt.

 

Tốt lắm.

 

Không hổ là Mị ma đắt nhất, đúng là quá đáng giá, quá thực dụng.

 

Chỉ một điều khiến thắc mắc mãi hiểu, đó là Lục Ngang luôn luôn phát âm thanh kỳ lạ.

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

 

Chính là tiếng gừ gừ gừ trong cổ họng.

 

Ban đầu, tưởng rằng do mới đến, chút sợ hãi hoặc lo lắng.

 

một tháng trôi qua, vẫn cứ kêu như .

 

Mỗi đêm đều bên mép giường , chuyện, cũng tự chơi một .

 

Chỉ tròn xoe mắt , chớp mắt lấy một .

 

Chiếc đuôi đẽ nhẹ nhàng quét qua quét sàn.

 

Trông … ấm ức đáng thương.

 

Lo lắng, đưa tay sờ trán .

 

Rất nóng.

 

Không lẽ Mị ma ốm nặng ?

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/chu-nhan-toi-muon-lam-chuyen-xau-voi-em/chuong-2.html.]

vội vỗ vỗ giường : “Lục Ngang, hôm nay đừng ngủ đất nữa, ngủ cạnh .”

 

thể ngủ giường?”

 

Lục Ngang ngây .

 

đau lòng nắm tay : “Anh luôn phép mà, từ nay về cứ ngủ cạnh .”

 

Được cho phép, Lục Ngang lập tức ôm chăn bò lên giường.

 

Một Mị ma xinh , lạnh lùng, gọn trong chiếc gối màu hồng của .

 

Làn da của căng bóng, đường nét khuôn mặt sắc sảo hề trọng lực xệ xuống chút nào.

 

Khung cảnh quả thực quá mức mê .

 

Khiến nhịn mà thấy khô miệng khô lưỡi.

 

mà…

 

Anh vẫn kêu ngừng, nhiệt độ cơ thể cũng cao đến đáng sợ.

 

“Lục Ngang, hôm nay cứ nghỉ ngơi thật , ngày mai cần dậy sớm bữa sáng cho nữa.”

 

em sẽ đói.”

 

thể ngoài mua bánh trứng ăn.”

 

“Không sạch, để cho em.”

 

Anh chằm chằm.

 

Hoặc đúng hơn, là đôi môi đang mấp máy khi chuyện, ánh mắt tối tăm, nóng bỏng.

 

Một kẻ đầu óc đơn giản như chỉ cảm thấy xúc động vô cùng.

 

Hức hức hức.

 

Sao một Mị ma hiểu chuyện và chu đáo đến chứ?

 

quá vô tâm, chăm sóc chu đáo, khiến ốm bệnh.

 

Cảm giác tội trào dâng, nhịn mà cúi xuống hôn lên trán .

 

Như một cách để bày tỏ sự áy náy của .

 

Lông mi của Lục Ngang run lên.

 

Hơi thở khựng .

 

Anh khàn giọng gọi tên :

 

“Tống Ngư…”

 

ngay khi định giơ tay ôm lấy , nhanh chóng lùi xa, còn đau lòng giúp kéo chăn lên.

 

Cứng rắn quấn chặt lấy tay và cái đuôi đang vung vẩy loạn xạ, nhét gọn trong chăn.

 

Sợ lạnh, còn giả vờ nghiêm nghị cảnh cáo:

 

“Nghe lời, đừng cựa quậy, cũng đạp chăn nhé.”

 

“…”

 

Lục Ngang tuyệt vọng nhắm mắt .

 

4

 

Tắt đèn xong, lưng về phía Lục Ngang.

 

Lấy điện thoại , lòng nặng trĩu mở khung chat với bộ phận chăm sóc khách hàng bán.

 

[Chào shop, hình như Mị ma của gì đó .]

 

Loading...