CHÚNG TA NHẤT ĐỊNH SẼ HẠNH PHÚC - Chương 1: Ba đâu rồi ạ?
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:06:03
1
Tin tức Trình Nhã mất tích truyền đến lúc cãi dữ dội với Phó Dực.
Anh nắm lấy vai , gần như gào lên:
"Duẫn Duẫn mất tích ba năm ! Chúng thử cách nhưng vẫn tìm thấy con bé. cuộc sống vẫn tiếp tục, em thể về phía ?"
vung tay, tát một cái thật mạnh, trong lòng lạnh giá đến tận cùng:
" chúng là bố của Duẫn Duẫn. Nếu ngay cả chúng cũng tìm con, thì con bé thật sự thể về nữa!"
Phó Duẫn Duẫn là con gái của và Phó Dực.
Khi con bé năm tuổi, bảo mẫu dắt con phơi nắng trong khu chung cư. Chỉ một cái lưng, con bé biến mất.
Bảo mẫu sợ hãi, báo cảnh sát ngay, bỏ lỡ thời khắc vàng để cứu Duẫn Duẫn.
và Phó Dực thử vô cách, nhưng chút manh mối nào. Con bé như thể bốc khỏi thế gian.
Năm nay là năm thứ ba Duẫn Duẫn mất tích.
Vậy mà Phó Dực đột nhiên với , tìm nữa. Mong cũng từ bỏ, hướng về tương lai, sống cho hiện tại, và … chúng thể sinh một đứa trẻ khác.
Sự lạnh lùng và dứt khoát khiến thấy đàn ông mặt thật xa lạ và lạnh lẽo.
Duẫn Duẫn là m.á.u thịt sinh .
Phải tự tay cắt bỏ một phần thể, nỗi đau đó, thể chấp nhận?
Vì thế, chúng cuộc cãi vã dữ dội nhất kể từ khi kết hôn.
Trước luôn yêu nhiều hơn, cũng luôn là nhún nhường. Phó Dực nhờ thế mà ngày càng ép thỏa hiệp.
là chuyện của Duẫn Duẫn, tuyệt đối lùi bước!
Đồ đạc trong nhà đập vỡ gần hết. Tiếng gào thét trong tuyệt vọng cũng rút cạn sức lực của .
Vậy mà như một kẻ hề, lạnh lùng quan sát:
"Thẩm Ý, em thật ích kỷ! Vì một đứa trẻ thể tìm mà khiến gia đình yên ?"
Từ sự áy náy ban đầu, dần trở nên thiếu kiên nhẫn. Nói xong câu đó, xoay phòng, khóa trái cửa.
Căn phòng khách vốn hỗn loạn bỗng trở nên tĩnh lặng đến đáng sợ.
ghế sofa, tấm ảnh của con gái điện thoại, nước mắt ngừng rơi.
lúc , trong nhóm lớp cấp ba gửi tin nhắn:
"Trình Nhã mất tích ."
Cô gái thông minh và xinh , khi mới chuyển đến lớp chúng thu hút ánh của bao nam sinh — trong đó cả Phó Dực.
còn kịp suy nghĩ, thì cánh cửa phòng vốn đóng chặt lập tức bật mở.
Phó Dực vội vã gọi điện khắp nơi nhưng chẳng gọi ai.
Anh lẩm bẩm:
"A Nhã, em nhất định đừng xảy chuyện..."
Từ đến nay, Phó Dực luôn là lý trí, ngay cả khi Duẫn Duẫn mất tích, vẫn giữ vẻ điềm tĩnh.
lúc đây, hoảng loạn như phát điên, cả hai tay run rẩy.
Đối với Phó Dực, Trình Nhã chính là bạch nguyệt quang trong lòng .
Trước cảm thấy gì.
yêu từ nhỏ, hai nhà môn đăng hộ đối, xem như thanh mai trúc mã.
yêu , yêu từ nhỏ.
vốn lạnh nhạt. Khi thấy đối xử đặc biệt với Trình Nhã thời cấp ba, từng lúc từ bỏ.
đó Trình Nhã chọn du học, chủ động rời xa . Mối tình nở kịp của hai cũng vì thế mà chấm dứt.
Phó Dực chán nản một thời gian dài, đó dần bình phục, cũng nhắc đến Trình Nhã nữa.
vẫn như cũ ở bên , năm qua năm khác.
Cuối cùng, cũng đợi thổ lộ tình cảm.
Chúng trở thành yêu, kết hôn, sinh con — một bé gái đáng yêu tên Duẫn Duẫn.
thật sự trân trọng tình yêu .
Follow FB. HOA VÔ ƯU để đọc thêm nhiều truyện hay bạn nhé !!!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/chung-ta-nhat-dinh-se-hanh-phuc/chuong-1-ba-dau-roi-a.html.]
giờ , giống như một trò lớn.
nghĩ, Phó Dực chỉ là xúc động nhất thời khi tin Trình Nhã mất tích nên mới kích động như .
ngờ, khi xác nhận Trình Nhã thật sự mất tích, vì quá đau buồn mà bạc trắng cả đầu chỉ trong một đêm, tìm kiếm suốt năm mươi năm.
Còn khi Duẫn Duẫn mất tích, vẫn giữ sự bình tĩnh, hề mất kiểm soát như bây giờ.
Thì , con sinh với yêu — đến tình cảm cũng chẳng bao nhiêu…
2
ngờ…
thực sự trọng sinh !
Và còn về đúng cái ngày con gái bọn buôn bắt cóc.
lao khỏi cửa, gần như chạy điên cuồng, chỉ mong thể cứu Duẫn Duẫn khi tên buôn đáng c.h.ế.t đó xuất hiện.
May mắn , ngay khi kẻ đó tiếp cận con bé, kịp bế nó lên, còn lớn tiếng quát mắng, yêu cầu bảo mẫu vô trách nhiệm lập tức gọi cảnh sát.
Một kẻ buôn trộn khu dân cư, đây là chuyện lớn.
Rất nhiều cư dân vì sợ bọn buôn đồng bọn sẽ gây hại cho con cái họ, nên đều tụ tập đây, chờ cảnh sát đến để trừng trị kẻ bằng pháp luật.
cũng rời , nhưng trong lúc chờ đợi, thấy Phó Dực từ xa, chạy vội, thở hổn hển.
khoan … thời điểm , lẽ mới công tác về, mệt mỏi trong phòng ngủ để điều chỉnh giờ giấc, ngủ đến tận tối mới tỉnh .
Phải đến khi bảo mẫu tìm thấy con bé, mới hoảng hốt báo Duẫn Duẫn mất tích.
Và Phó Dực cũng chỉ đến khi tin đó mới giật tỉnh dậy.
giờ… khác ?
Chẳng lẽ… Phó Dực cũng trọng sinh?
Nếu thì điều quan trọng nhất bây giờ là cứu lấy Duẫn Duẫn đáng thương, chứ vội vàng chạy ngoài như .
còn thời gian suy nghĩ nữa, bởi vì cảnh sát đến, đưa Duẫn Duẫn ghi lời khai.
Sau khi tất các thủ tục và trở về nhà, trời tối đen.
"Ba ạ?"
Duẫn Duẫn nắm tay , bước nhà liền chạy thẳng phòng ngủ.
Con bé yêu ba, thích ôm lấy chân Phó Dực, nũng nịu gọi "ba ơi".
căn phòng trống rỗng, Phó Dực đến giờ vẫn về.
Duẫn Duẫn chút thất vọng, nhưng con bé ngoan, vẫn cố gắng nở nụ . Không thấy ba thì nghĩ như đây, rằng ba bận việc quá nhiều.
"Con còn hết truyện, nếu ba con học, chắc sẽ giận lắm!"
Nó tít mắt, chạy phòng khách, tự tìm chỗ ôm sách truyện nghiêm túc .
Ký ức kiếp đầy tiếc nuối khiến giờ dám rời con một bước.
bế nó ghế sofa, con đầu với , còn thơm nhẹ lên má :
"Mẹ đừng buồn, ba tan sẽ về, Duẫn Duẫn chờ với ."
Có lẽ là do ký ức kiếp ...
Người đàn ông mà từng yêu tha thiết , cũng là hận suốt nửa đời . Giờ đây trọng sinh một , cho dù thứ về đúng quỹ đạo, cũng và con chịu thêm uất ức.
Ly hôn — là điều thể tránh khỏi.
gọi mãi, điện thoại của Phó Dực vẫn liên lạc , nào gọi cũng trong tình trạng tắt máy, như thể biến mất khỏi thế gian.
Một ngày một đêm trôi qua, vẫn liên lạc với .
"Ba bắt ?"
Duẫn Duẫn dù còn nhỏ, nhưng chín chắn hơn bạn bè cùng lứa, luôn nhạy bén với cảm xúc của .
Con bé khẽ kéo vạt váy , đôi mắt chút buồn.
vội vàng cúi xuống ôm chặt con, nhẹ giọng an ủi:
"Không , ba thể là bận chuyện gì đó quan trọng thôi. ngày là sinh nhật của Duẫn Duẫn , ba chắc chắn sẽ về."
"Thật ?"
Đôi mắt tròn xoe của con sáng lên đầy mong đợi.