Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

CHÚNG TÔI LÀ SONG SINH - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-07-15 21:43:43

5

“Két” một tiếng, cửa phòng bệnh Cố Phi Phàm đẩy .

💌Bạn đang đọc truyện của nhà: Cần 1 ly cafe mỗi ngày 💌
💓Hãy vào trang mình để thưởng thức thêm nhiều truyện khác nữa nhé!💓

Anh đến thăm mỗi ngày, hôm nay cũng ngoại lệ, vẫn quan tâm đến tình trạng bệnh của .

phát hiện sắc mặt hôm nay cực kỳ tệ. Có xem video đăng, hiểu lầm , nên cảm thấy áy náy?

Cố Phi Phàm sải bước tới giường bệnh, giọng lớn, lạnh lùng:

“Niệm Niệm, em định cố chấp đến khi nào?

em uống thuốc nên mới càng lúc càng hoang tưởng, càng ngày càng hoang đường?”

Anh mở ngăn kéo tủ đầu giường lấy thuốc trị bệnh tâm thần, phát hiện mấy viên thuốc trắng bên trong quả nhiên hề động đến. Anh lập tức đổ hai viên, đưa đến bên miệng :

“Uống , uống bệnh của em mới nhanh khỏi.”

hất tay , mắt đỏ hoe:

bệnh.”

“Không bệnh thì em những chuyện hoang đường như ? Trên đời cha nào sinh đôi mà bỏ rơi một đứa, đó bỏ tiếp đứa còn ? Em tiểu thuyết Zhihu nhiều quá đấy ?”

Ngực phập phồng:

“Vậy là vẫn tin , đúng ?”

Cố Phi Phàm cau mày :

“Em tin kiểu gì? Cho dù họ bỏ em nông thôn, chẳng lẽ em chân, chạy ?”

Anh cầm điện thoại đầu giường lên, định xóa video đăng.

lao đến, cố giành điện thoại.

nhanh hơn, xóa mất đoạn video .

Còn :

“Sau đừng đăng mấy thứ linh tinh nữa. Em chửi đủ ?”

tức đến mức n.g.ự.c phập phồng dữ dội:

“Anh lấy quyền gì xóa video của ? Cút !”

Cố Phi Phàm chịu , còn định ở chăm sóc .

mắt đỏ hoe, rút kim truyền tay :

“Được, , thì !”

lao ngoài cần nghĩ ngợi, chỉ hành lang đầy đang bàn tán về .

“Giường 506 đó, con bé hoang tưởng đó đăng video . Lần còn hoang đường hơn, ba nó mê tín chuyện sinh đôi năm Dần nên lượt vứt bỏ cả hai đứa…”

là thần kinh, vì thủ khoa mà chuyện gì cũng dám bịa.”

“Nhìn kìa, nó xóa video . Chắc chắn là vì thấy hổ, sai.”

cố gắng giải thích:

“Không , xóa video…”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/chung-toi-la-song-sinh/chuong-3.html.]

ánh mắt , chỉ như đang một trò .

Rõ ràng trời vẫn đang sáng, cảm thấy thế giới mắt tối đen, một tia sáng.

Thật tuyệt vọng.

Ngoài trời đang mưa như trút nước. Giây phút , chỉ lao mưa mà một trận, hết những ấm ức và bất lực trong lòng.

ngờ, đầu tiên tìm đến là Diệp Mãn Mãn.

Nó che ô đầu , :

“Chị, nếu chị vạch trần tội ác của cha , tại tìm em hợp tác? Em mới là nhân chứng quan trọng nhất giúp chị thoát khỏi vòng vây , ?”

---

6

Trên chỉ mặc một lớp quần áo mỏng manh, sớm mưa xối đến ướt như chuột lột, run rẩy vì lạnh, cứ ngỡ sinh ảo giác.

“Chị còn giả vờ bụng cái gì nữa? Chẳng lẽ chị cướp lấy danh hiệu thủ khoa đại học của em, học ở ngôi trường danh giá nhất ?”

Diệp Mãn Mãn bật lớn, đến rơi cả nước mắt.

“Chị , chị đừng ngây thơ tưởng rằng vì họ đưa em trở về nhà, cưng chiều em hết mức, cố gắng bù đắp cho em đủ điều, thậm chí ép chị đến bước đường vì em... là em sẽ ơn họ vô điều kiện đấy nhé?

“Em – Diệp Mãn Mãn – hèn mọn đến thế .

“Chị , em với chị kẻ thù. Chị từng với em cả. Chẳng lẽ em đến mức còn phân rõ trắng đen?”

ngẩn , nửa tin nửa ngờ: “Chẳng lẽ em hận chị ? Dù gì thì bố vứt bỏ năm đó là em, chị.”

Diệp Mãn Mãn đáp: “Thì ? Năm đó chị cũng chỉ là một đứa trẻ sơ sinh trong tã lót thôi mà, chị ép bố bỏ em . Chị gì sai cả, mà họ đổ hết tội lên đầu chị.”

“Lúc mới đón về nhà, em từng tò mò, tại chị chịu để họ sắp đặt đủ điều, cam chịu sống như ngoài trong nhà bố nuôi? Người đáng thương tất chỗ đáng giận, nguyên tắc sống của em luôn là tôn trọng sinh mệnh khác, can thiệp nhân quả của họ.”

“Nếu chị vẫn tiếp tục theo họ, nhường danh hiệu thủ khoa cho em, em nhất định sẽ xen chuyện của chị. chị từ chối. Chị phản kháng hết đến khác. Vậy thì em bắt buộc giúp chị, cùng chị đối đầu với kẻ thù chung của chúng !”

Mũi cay xè, nghèn nghẹn : “Em thực sự nghĩ như ? Em sẵn sàng chứng cho chị?”

“Đương nhiên .” Giọng Diệp Mãn Mãn vô cùng quả quyết.

Em nháy mắt tinh nghịch với : “Cha sẽ thể ngờ , rằng chính em sẽ chứng cho chị, khiến họ bại danh liệt, vĩnh viễn thể ngóc đầu lên. Cho nên đừng nữa. Việc chị cần bây giờ là tiếp tục kiên trì, ầm lên càng lớn càng . Khi cả dân mạng bàn tán xôn xao, dư luận thể kiểm soát nổi, đó sẽ là thời cơ nhất để em xuất hiện và phản đòn.”

Lúc , Cố Phi Phàm cũng che ô chạy đến.

Thấy ướt đẫm, lập tức cởi áo khoác ngoài của , choàng lên vai như thể sợ lạnh đến phát bệnh.

ngay đó, sang Diệp Mãn Mãn xin : “Em gái em chỉ là bệnh nặng thôi, chứ cố ý cướp danh hiệu thủ khoa của em .”

Diệp Mãn Mãn liếc , đáp: “Cố Phi Phàm, là đồ ngốc đấy chứ?”

Anh cau mày: “Em ý gì?”

Diệp Mãn Mãn chống ô, bật lạnh rời .

Chỉ để một câu đầy châm chọc: “Ý mặt chữ, đồ ngu lợi dụng công cụ!”

 

Loading...