Chuyện Bày Hàng Thường Ngày Ở Biện Kinh - Chương 54: Năm Mới Vui Vẻ (1)
Cập nhật lúc: 2025-07-13 22:16:13
Chợ mua bán gia súc ở phía Tây chợ rau, qua một con phố dài. Buổi trưa, Đan Tam thu mua xong lợn liền đến đón Từ Quả Quả.
Ngày đầu tiên chợ, việc buôn bán của Từ Quả Quả khá , mì hoành thánh và thịt kho bán sạch sành sanh , còn vì hương vị thịt kho của Từ Quả Quả ngon mà đặt một lô hàng Tết.
Điều vượt xa dự liệu của Từ Quả Quả, đến khi dọn hàng Đan Tam mới đến, Từ Quả Quả kiếm bộn tiền . Nàng là một cô nàng mê tiền, tiền là vui vẻ hớn hở, Đan Tam đến bên cạnh nàng hỏi: “Kiếm bao nhiêu?”
Từ Quả Quả là hào sảng, thêm việc kiếm tiền trong lòng tả xiết vui vẻ, mạnh mẽ túm lấy ống tay áo Đan Tam: “Tam ca, hôm nay thể kiếm hơn một lượng đấy! Một ngày kiếm tiền thuê! Theo tốc độ , nhanh thể trả tiền cho !”
Đan Tam ban đầu cũng mừng cho Từ Quả Quả, nhưng đó thấy hai chữ “trả tiền”, nụ môi đột nhiên nhạt một chút.
Hắn : “Không vội, hôm nay chẳng nàng còn mua gia súc ?”
Mỗi bước mỗi xa
Từ Quả Quả xong liền xịu mặt: “ …”
Không ngờ tiền nàng kiếm hôm nay, chốc lát nữa sẽ tiêu hết sạch. Xem nàng bây giờ nợ nần chồng chất, chịu nổi gánh nặng!
Từ Quả Quả tâm trạng , dù cũng nợ khác mà là nợ Đan Tam. Nếu nàng mỗi ngày đều thể kiếm như , nhanh là thể tích đủ tiền trả cho !
Từ Quả Quả suy nghĩ của Đan Tam, chỉ ngoan ngoãn theo phía Đan Tam, hai một đường , thấy cái gì mới lạ Từ Quả Quả đều chú ý một chút. Đan Tam cũng một đường một lời oán thán cùng nàng, thấy nàng thích mấy món đồ nhỏ, còn móc tiền mua.
Từ Quả Quả giật , vội vàng ngăn . Nàng sợ Đan Tam cứ thế tiêu tiền cho , cuối cùng dứt khoát gì nữa, hai qua cả một con phố dài, nhanh đến chợ mua bán gia súc.
Từ xa, Từ Quả Quả thấy tiếng kêu gọi liên tục bên trong, đủ âm thanh, tiếng bò kêu và tiếng dê kêu lẫn lộn , Từ Quả Quả cũng nhịn bật .
Đan Tam hiểu: “Cười gì?”
Từ Quả Quả chỉ lắc đầu.
Hai chợ, nơi đây bán gia súc thật sự ít, vì mùi cũng dễ chịu, nhưng rõ ràng, Đan Tam đến tìm hiểu , quen đường quen nẻo dẫn Từ Quả Quả đến một cửa hàng bán la. Cửa hàng trông vẻ ăn , những con la trông cũng “trẻ khỏe”, bán la là một tiểu tử trẻ tuổi, thấy Đan Tam, còn nhiệt tình chào hỏi.
“Uyên ca!”
Từ Quả Quả tinh ý bắt tiếng xưng hô , nàng cẩn thận kỹ tiểu tử , trông chừng bằng tuổi Đan Tam. Đan Tam giới thiệu cho Từ Quả Quả: “Mã Siêu, chuyên ăn về mảng .”
Mã Siêu thấy Từ Quả Quả mắt sáng rực, ngầm hiểu ý liếc Đan Tam, lập tức gọi : “Là tiểu Từ gia nhỉ! Ta tên Mã Siêu, cứ gọi Đại Siêu là .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/chuyen-bay-hang-thuong-ngay-o-bien-kinh/chuong-54-nam-moi-vui-ve-1.html.]
Từ Quả Quả , cái tên khiến nàng tự nhiên nghĩ đến tờ tiền lớn, nhưng nàng vẫn gọi một tiếng: “Siêu ca.”
Mã Siêu mặt tươi rói: “Tiểu khách sáo quá!”
Đan Tam cắt ngang lời chào hỏi của , : “Chuẩn xong ?”
“Được ! Uyên ca cần gì, tự nhiên sớm chuẩn xong , xem con la thế nào, tuổi tác vặn, lớn nhỏ vặn, ngay cả tiểu nhà chúng cũng thể cưỡi lên !”
Từ Quả Quả trợn tròn mắt, cưỡi la… nàng cưỡi, nhưng con la trông cũng tệ.
Nàng chọn, đành cầu cứu Đan Tam. Đan Tam hiển nhiên kinh nghiệm, tiến lên tỉ mỉ kiểm tra con la, đặc biệt là phần tai và đuôi.
“Không tệ.” Đan Tam cuối cùng kết luận, Mã Siêu toe toét .
“Đương nhiên cũng thể lừa !”
Cuối cùng hai bàn bạc giá cả, ba lạng bạc, giá đắt cũng rẻ. Từ Quả Quả định móc tiền, Đan Tam nàng một bước.
“Đan Tam ca…” Từ Quả Quả khẽ kéo tay áo Đan Tam, Đan Tam lắc đầu với nàng.
“Ta xem bò một chút, ngươi cứ lo việc .”
“Được, Uyên ca thong thả.”
Đan Tam cứ thế mua cho Từ Quả Quả một con la, quá trình mua súc vật thuận lợi ngoài sức tưởng tượng. Khi Đan Tam dắt con la khỏi chợ, hiệu cho Từ Quả Quả kéo, nàng còn chút phản ứng kịp.
“Tính tình còn khá ngoan ngoãn, đừng sợ.” Đan Tam ân cần dạy nàng cách dắt dây thừng, Từ Quả Quả chút căng thẳng – theo.
Đan Tam kiên nhẫn, giọng cũng dịu dàng, nhanh xoa dịu chút căng thẳng của Từ Quả Quả.
Nói là yêu đương, khi xuyên qua, Từ Quả Quả từng khác theo đuổi, chỉ là khi đó, đối phương lái xe sang trọng cầm hoa tươi, Từ Quả Quả chỉ thấy vô vị.
Thế nhưng bây giờ… nam nhân mặt khoác bộ quần áo vải thô, dắt một con la trọc lóc, nàng … bỗng nhiên chút rung động…