Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

CÔ CON GÁI MẤT TRÍ - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-07-10 19:39:01

Quả nhiên, bố lập tức quát lớn:

 

“Tưởng Thư Đồng! Chỉ vì Tiểu Thúy múa, mà mày bày trò hèn hạ thế ?”

 

Thấy ông vội vàng đổ tội cho mà chẳng cần hỏi rõ đầu đuôi, trong lòng chỉ còn một trống rỗng, chẳng gợn chút cảm xúc nào.

 

từng trong nhật ký — Hà Tiểu Thúy nhờ múa ba lê mà đoạt về ít giải thưởng, khiến bố nở mày nở mặt.

 

Đặc biệt là bố .

 

Những bạn cũ ông nhận nuôi con của chiến hữu, còn nuôi dạy thành tài, ai cũng khen ông là nghĩa khí, trách nhiệm.

 

Còn thì khác.

 

Bà luôn chê thừa hưởng nhan sắc của , thành tích học tập thì chẳng gì, thể đem khoe khoang với ai.

 

Thế là bà đổ hết tâm tư cô con nuôi xuất sắc .

 

Những quý bà giàu xung quanh đều khen rộng lượng, thương con nuôi còn hơn con ruột.

 

Con đôi khi là .

 

Một khi dựng lên cái gọi là “đỉnh cao đạo đức”, họ sẽ mê mẩn vai trò cứu thế giả vờ mà đang đóng.

 

hy sinh chính đứa con ruột của , họ cũng ngần ngại.

 

Hồi nhỏ, hiểu chuyện, từng lóc, nổi loạn.

 

Hà Tiểu Thúy giảo hoạt.

 

Khi thấu lòng bố , cô càng thành thạo trong việc đổ vạ.

 

đau bụng tiêu chảy, liền ngậm ngùi mách rằng bỏ gì đó sữa của .

 

biểu diễn thất bại, lóc tố rằng cố tình gây ồn đêm thi để cô mất ngủ.

 

Thậm chí nếu cô ngoài đường mà nhét phân bò miệng, cũng sẽ đổ cho giật dây con bò chuyện đó.

 

Nực là, bố tin hết.

 

Còn thì , chẳng buồn bênh vực.

 

Trước đây, tổn thương vô vì sự thiên vị của họ.

 

bây giờ, là một từng c.h.ế.t qua một .

 

Những chuyện thế , gì đáng để tâm nữa chứ?

 

bình thản thừa nhận:

 

. Là đá cô đấy. Thì ?”

 

Thấy mặt dày sợ gì, ông Tưởng càng giơ tay cao hơn, định tát .

 

đánh, liền lùi mấy bước.

 

Vết thương lành khiến loạng choạng suýt ngã.

 

Không là vì áy náy sự lạnh lùng gần đây của tổn thương, bà Tưởng cuối cùng cũng chịu mở miệng một câu tử tế:

 

“Đồng Đồng chân còn thương, chắc khó mà đá nổi một lớn như .”

 

Hà Tiểu Thúy lập tức cuống lên:

 

“Thật mà, chính là Tưởng Thư Đồng đấy!”

 

Mẹ — một đang thản nhiên giễu cợt — đặt hộp thuốc xuống, nhẹ giọng hỏi:

 

“Tiểu Thúy, tại Đồng Đồng đẩy con?”

 

vội vàng đáp:

 

“Cô ghi hận chuyện hôm xem con biểu diễn ba lê, nghĩ rằng chú thím thích con hơn thích cô , cho nên…”

 

còn hết, ngắt lời:

 

“Này, cô quên mất mất trí nhớ ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/co-con-gai-mat-tri/chuong-3.html.]

 

“Trong mắt , hai đó chẳng khác gì lạ, điên mới ghen tị với cô!”

 

Mẹ nghẹn ngào, giọng run lên:

 

“Đồng Đồng, đừng những lời như … Mẹ mà đau lòng lắm.”

 

Ờ thì kệ bà chứ?

 

trợn mắt một cách đầy ngán ngẩm:

 

“Dù gì các cũng chẳng tin. Lúc bọn bắt cóc dọa giết, các cũng cho rằng đang bịa chuyện. Giờ nhận đấy, đúng là đá cô . Vậy các lòng ?”

 

Mẹ ôm ngực, vẻ mặt đau khổ.

Truyện được dịch và đăng tải bởi Diệp Gia Gia

 

Ông Tưởng thì nổi giận quát lớn:

 

“Tưởng Thư Đồng! Cho dù chuyện do con đẩy Tiểu Thúy ngã, con cũng phép ăn với con kiểu đó!”

 

suýt thì bật thành tiếng.

 

Buồn thật đấy.

 

Chẳng lẽ trong mắt họ, chỉ những lời dối mới là điều dễ ?

 

Hà Tiểu Thúy tức đến tái mét cả mặt.

 

mơ cũng ngờ, cái lối suy nghĩ quái đản của ông Tưởng dùng chiêu “phản đòn” cho lệch hướng.

 

đúng là tiểu nhân vẫn tiểu nhân.

 

Chiêu trò vô kể.

 

Hà Tiểu Thúy ôm lấy vết thương, vẻ mặt đau đớn thều thào:

 

“Chú thím đừng vì chuyện mà cãi nữa… Dù do Đồng Đồng đẩy , cháu cũng trách cô .”

 

Bố xong thì gật gù mãn nguyện.

 

Mẹ thì dè dặt dò hỏi :

 

“Đồng Đồng, là… để và bố đưa Tiểu Thúy bệnh viện băng bó , sẽ đưa con về trường nhé?”

 

“Dù nó cũng đang học múa ba lê, nếu thương thi đấu , khó ăn với giới quý bà trong hội.”

 

Thật đúng là kiểu “chủ nghĩa lợi ích tinh tế” điển hình.

 

Đến nước mà bà vẫn quên cái sĩ diện c.h.ế.t tiệt của .

 

đang định lạnh lùng từ chối thì một giọng nam trong trẻo vang lên:

 

“Không cần. tới đón Đồng Đồng .”

 

Một nam sinh mang dáng vẻ bất cần đời chơi đùa với chìa khóa xe Porsche, xuất hiện cửa.

 

Ánh mắt rực sáng khi :

 

“Bánh bao nhỏ, mới một kỳ nghỉ hè gặp, em thành thế ?”

 

Mắt cũng sáng bừng lên.

 

Trong nhật ký, chỉ duy nhất một gọi là “bánh bao nhỏ”.

 

Anh tên là Trạm Hành.

 

trai hàng xóm, lớn lên cùng ông nội.

 

Trạm Hành là kiểu thiên tài bẩm sinh.

 

Lên lớp thì lười biếng, trốn học chơi game.

 

mỗi kỳ thi chỉ cần lật sách vài cái, cũng ung dung giành hạng nhất.

 

Hoàn khác với kiểu “mọt sách” như bố học c.h.ế.t lên c.h.ế.t xuống mới điểm cao.

 

Chính vì , bố cực kỳ chướng mắt Trạm Hành đến tìm .

 

Loading...