Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Có Con Gì Nuôi Mà Không Thịt? - Chương 3:

Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:49:01

Chương 3:

 

Huống hồ trong mắt khác, những thứ cướp chỉ là mấy món đồ nhỏ nhặt đáng chú ý mà thôi.

 

“A, thêm một nam nhân?”

 

“Ta từng tiểu nương tử thành , chẳng lẽ các ngươi còn mối lái ăn với ?”

 

là một cặp dâm loạn!”

 

“Ta thấy nàng đắn từ lâu ...”

 

Tiếng chuyện bỗng nhiên im bặt.

 

Sau đó là tiếng những cú đ.ấ.m thấu thịt: “Cho chừa cái thói miệng tiện!”

 

“Này thì ăn hồ đồ!”

 

“Xem đánh c.h.ế.t ngươi !”

 

Ta sợ Đại Ngưu thiệt, vội vàng cầm d.a.o phay lao . Lúc mệt bở tai, chống nạnh giẫm tên côn đồ chân: “Còn dám ức h.i.ế.p tiểu cô nương nữa ?”

 

“Không dám, dám!”

 

“Xin !”

 

“Ta... xin .”

 

Đại Ngưu liếc một cái: “Tha thứ ?”

 

Ta còn kịp gì, Đại Ngưu bẻ gãy tay tên côn đồ.

 

Sau một tiếng gào thét đau đớn, Đại Ngưu đá một cước lạnh lùng : “Nàng tha thứ cho ngươi, cút .”

 

Người đều , bốn phía nữa chìm tĩnh lặng, mà vẫn còn hết kinh hoàng.

 

Thấy ngẩn hồi lâu, Đại Ngưu tới, lấy con d.a.o thái rau trong tay .

 

“Mẹ, ngủ thôi.”

 

Follow chúng mình tại page Bộ Truyện Tâm Đắc nha
https://www.facebook.com/anthienlinhtruc?mibextid=ZbWKwL

Ta nuốt một ngụm nước bọt, “A... Ta tới ngay.”

 

 

Năm nay thu hoạch khá , thêm Đại Ngưu giúp đỡ, cũng đỡ vất vả hơn nhiều.

 

Sau khi nhận tiền công, đếm đếm nhiều .

 

Đại Ngưu vác công cụ nông vai, thúc giục: “Về nhà thôi, đói bụng .”

 

Dưới ánh tà dương, hai chúng giữa đồng ruộng, thư thái vô cùng.

 

Ta nhảy nhót ở phía , lâu lâu còn hỏi: “Tối nay chúng ăn cháo nhé?”

 

“Rau dại đào hôm vẫn còn thừa một ít, nướng thêm bánh, xào chút thịt, ?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/co-con-gi-nuoi-ma-khong-thit/chuong-3.html.]

Hắn cong môi khẽ , “Được.”

 

Đêm đến, ăn no nê giường mới chợt nhớ điều gì, chống lên hỏi Đại Ngưu: “Này, ngươi thi khoa cử ?”

 

“Ngươi từng sách ?”

 

“Con trai nhà dì Chu học giỏi, là một tú tài đấy.”

 

Nói , bỗng nhớ cái gì đó: “Xin nha, quên mất ngươi mất trí nhớ. nếu ngươi học, sẽ lo cho ngươi.”

 

Đại Ngưu liếc một cái, “Ngươi mấy đồng tiền mà đòi lo cho học. Ta tìm một công việc chẳng hơn .”

 

“Hôm nay dì Chu , nhà viên ngoại trong thành đang tuyển tỳ nữ, một tháng hẳn cũng ít, chắc là đủ cho ngươi học đấy.”

 

Hắn gối hai tay đầu, chằm chằm trần nhà, giọng điệu lười nhác: “Ngươi cũng thật là hào phóng.”

 

“Ngươi là con trai của mà.”

 

Hắn trầm mặc. Hồi lâu mới : “Ngươi giỏi ?”

 

“Ngươi , đời tất cả các bà đều yêu thương con .”

 

Ta ngẩn , nhẹ giọng : “Vậy chắc là nàng nỗi khổ tâm gì đó.”

 

Đại Ngưu khẽ , “Thật ?”

 

“Là nỗi khổ tâm gì mà khiến nàng tiếc g.i.ế.c c.h.ế.t cả con trai ruột thịt của ?”

 

Ta rõ: “Ngươi gì cơ?”

 

“Ta ngươi đừng ngốc nghếch, ai gì cũng tin, tiền bạc giữ mà tiêu, ?”

 

Ta mờ mịt gật đầu.

 

Hắn trở , “Buồn ngủ , ngủ thôi.”

 

 

Vụ mùa kết thúc, đầu tiên ngủ nướng.

 

Vừa mở mắt thấy bóng dáng Đại Ngưu .

 

Ta tưởng lấy nước, hoặc rừng bắt thú rừng, nhưng mãi tới khi mặt trời sắp xuống núi mà vẫn trở về.

 

Ta bắt đầu hoảng hốt, lật tung cả thôn cũng tìm thấy .

 

Dì Chu thấy đốt đèn lồng ở cửa nhà, liền khuyên : “Ta thấy thể thằng nhãi đó bỏ , ngươi nuôi nó lâu như , thật là phí công.”

 

“Chước Hoa , đừng đây chờ nữa, sắp mưa đến nơi .”

 

Ta chút đau lòng.

 

Sớm chiều ở chung hơn nửa năm, khó khăn lắm mới , chẳng một lời cứ thế bỏ mất.

 

Cũng tìm đường về nhà , mang tiền .

 

Loading...