Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Cô Gái Đào Mộ - 6

Cập nhật lúc: 2025-07-15 21:43:33

11.

Thời gian trôi qua nhanh như chớp mắt, chẳng mấy chốc đất chính quyền phê duyệt cho làng cấp xuống.

Bố lập tức dẫn , tranh thủ trong đêm san phẳng năm gò đất.

Còn quần áo bên trong mộ?

Bố tỏ mù tịt:

“Quần áo? thấy gì …”

Phía Vương Toàn Hậu cũng chẳng để tâm đến chuyện đó.

khi bố đào mộ, họ cũng mặt ở đó. Với họ thì mấy bộ quần áo đáng gì, trận pháp hình thành , họ chẳng lo nữa.

Rất nhanh đó, xuân về, giấy điều động của trưởng thôn cũ chính thức ban hành, cả làng bắt đầu chuẩn bầu chọn trưởng thôn mới.

Chức trưởng thôn thì lớn, nhưng cũng ăn lương nhà nước, trong làng thì vẫn là “một quyền”.

, trong ngày bầu chọn, cả làng thông báo nghỉ nửa buổi, đến trụ sở hành chính thôn để bỏ phiếu.

Lần tổng cộng bốn ứng cử viên, trong đó ba chỉ tham gia cho lệ, duy chỉ bố và Trương Dương là hai đối thủ thực sự.

Trương Dương là rể họ của Vương Toàn Hậu, là đối thủ lớn nhất của bố trong tranh cử .

Tuy nhiên, dân bản địa, từ năng lực, uy tín đến nhân duyên đều kém xa bố .

Vậy mà kiếp , đắc cử chính là ông .

Cũng bởi vì sự chống lưng của ông , mà Vương Toàn Hậu càng ngày càng ngang ngược ở trong thôn.

Khi kẻ theo dõi sát hại, đòi công bằng thì chính Vương Toàn Hậu xúi giục Trương Dương ém nhẹm vụ án.

Số tiền bồi thường từ nhà hung thủ cũng hai nhà chia bỏ túi.

Nên lúc , khi bên cạnh bố , thấy Vương Toàn Hậu tươi bước cùng Trương Dương, ánh mắt lập tức tối sầm .

Hôm nay Trương Dương mặc com-lê cà vạt.

Trái , bố vẫn giữ vẻ giản dị, quần áo bình thường như ngày, trông chẳng khác gì đồng.

So với Trương Dương dáng “sắp nhậm chức”, bố giống như “lương dân đến góp mặt”.

Người đến đông đủ, trưởng thôn cũ ho nhẹ một tiếng, bắt đầu công bố quy tắc bầu cử:

Hạt Dẻ Rang Đường

Phiếu của dân chiếm 80%,

Phiếu của trưởng thôn cũ chiếm 20%.

Bố vốn hiền hòa, quanh năm giúp đỡ dân làng nên ai đến bỏ phiếu, ông đều niềm nở cảm ơn từng một.

Trương Dương thì ngược , dù phiếu ít hơn, nhưng vẫn bầu.

Chỉ là ông đó như tượng Phật tổ, mũi hếch lên trời, chẳng buồn ai, càng mở miệng cảm ơn một lời.

Rất nhanh, kết quả bỏ phiếu công bố.

Trưởng thôn cũ cũng bỏ lá phiếu duy nhất còn cho bố .

Bố vượt trội, thắng một cách áp đảo.

Mọi ai nấy đều vui vẻ, tưởng chừng việc an bài, trưởng thôn cũ mỉm , định công bố kết quả thì…

Vương Toàn Hậu đột nhiên bước giữa sân, mặt vênh váo, gằn giọng:

“Khoan ! Trưởng thôn, chẳng lẽ quên một chuyện ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/co-gai-dao-mo/6.html.]

12.

Lời đang định công bố thì cắt ngang, trưởng thôn cau mày tỏ rõ vẻ khó chịu:

quên cái gì chứ? Tất cả thủ tục đều rõ ràng giấy.”

Vương Toàn Hậu trừng mắt, chỉ bố đang mỉm rạng rỡ vì sắp đắc cử – lớn tiếng :

“Ý là trưởng thôn tiếp theo là Hứa Quý ? Ông thích tham ô của làng nhất đấy! Ai đưa gì là nhận, ông tham như quỷ mà còn đòi trưởng thôn ?!”

Bố lập tức đáp trả, cũng lớn tiếng kém:

“Vương Toàn Hậu, năng thì chứng cứ! tham ô của dân bao giờ chứ?”

“Chính là thùng sữa gửi …”

Hắn mở miệng thì chợt nghẹn giữa chừng vì nhớ bố nhận !

Cái thùng sữa nhái đó vẫn còn nguyên bàn nhà ông , từng ai động .

Bố nhân đà, sang hỏi dân làng phía :

“Thế còn những khác thì ? nhận của ai thứ gì ?”

Dân làng lập tức lắc đầu rối rít:

“Lần con gái bệnh nửa đêm, chính Hứa lái xe đưa cháu lên thị trấn tiêm thuốc.

đem hai can dầu đến cảm ơn, mà nhất quyết nhận.”

“Chồng gãy chân, kịp gặt lúa, cũng là Hứa đến giúp.”

“Vương Toàn Hậu, cái miệng của ông lúc nào cũng ba xạo thì thôi, còn dám vu vạ? Chuyện dời mộ tổ nhà ông, chính Hứa là dàn xếp ?”

đó! Anh còn hy sinh cả ruộng nhà cho ông đem mộ đặt tạm, ông còn điều ?!”

Một loạt tiếng phản bác dội như sóng, khiến sắc mặt Vương Toàn Hậu hết xanh trắng, khó coi để cho hết.

Ông quýnh quáng về phía Trương Dương cầu cứu.

Thấy , Trương Dương đành , giở giọng nghiêm trọng:

“Trưởng thôn, từng nhận một lá thư nặc danh tố cáo Hứa Quý tham ô, chẳng lẽ nhận ?”

Trưởng thôn , ngẫm một lúc cúi xuống rút từ tủ một phong bì cũ:

“Có chứ, nhận . Đây chuyện nhỏ, nên lập tức chép và gửi lên cấp để điều tra .”

Mắt Vương Toàn Hậu lập tức sáng rực, hớn hở hỏi:

“Vậy… kết quả thì ?”

Trưởng thôn lạnh nhạt đáp:

“Tất nhiên là vấn đề gì cả. Anh cũng đó, Hứa Quý là thật thà tử tế, dân làng yêu quý, mà tham ô ?”

Ông liếc qua đầy châm biếm.

Vương Toàn Hậu như tạt gáo nước lạnh mặt, sững sờ tin nổi:

“Không thể nào!”

“Sao thể? Vương Toàn Hậu, nếu còn loạn nữa, thì mời ngoài!”

Trưởng thôn trầm giọng quát, khí thế bức .

Cả hội trường lập tức lặng ngắt như tờ.

Còn Vương Toàn Hậu thì cứng đờ như khúc gỗ, mặt đen như đáy nồi.

 

Loading...