Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Cô Gái Giấy - Chương 5 - Hết

Cập nhật lúc: 2025-07-19 21:48:04

Tiêu Nương đuổi theo, chị lập tức niệm chú.

 

Những mảnh t.h.i t.h.ể đất bỗng cựa quậy, dậy lao Tiêu Nương.

 

Tiêu Nương mặt méo mó, đầu vặn vẹo, mắt lồi trắng dã chằm chằm chị: “Mày cũng là vu? Đáng tao nên g.i.ế.c mày sớm, Lục Giao! Mày tưởng mày g.i.ế.c tao ? Mẹ mày còn , mày là cái thá gì chứ?”

 

Chị bình tĩnh, tay kết ấn: “Mẹ quá hiền, tưởng chỉ cần g.i.ế.c bà, dân làng sẽ tỉnh ngộ. kết cục, c.h.ế.t tay con trai , dân làng xẻ xác , giờ nhờ tay bà, chúng cũng c.h.ế.t cả .”

 

tính g.i.ế.c bà … Pháp thuật Ba Thục – giỏi nhất là điều khiển quỷ. sẽ luyện hóa bà, biến bà thành quỷ của .”

 

14.

Trong lòng vô cùng chấn động.

 

nhớ tới cuốn sách trong phòng chị.

 

Vu… Quỷ đạo…

 

càng ngờ rằng, bắt cóc, mà là tự nguyện ngôi làng , âm thầm mai phục suốt bao năm, chỉ để thu phục Tiêu Nương.

 

chợt nhớ hồi nhỏ, luôn khen chị thiên phú.

 

Chị thật sự thông minh. Sau khi qua đời, vẫn kiên trì nghiên cứu tà thuật.

 

Tiêu Nương chị xong, giận dữ lao về phía chị: “Đừng hòng!”

 

Chị cắt ngón tay, m.á.u tươi chảy , thúc động phù chú, quanh tỏa một lớp sương đen dày đặc.

 

Tiêu Nương sương đen bao lấy, phát tiếng thét chói tai kinh hoàng.

 

“Để luyện hóa cô, chuẩn suốt tám năm.”

 

“Ngần năm, ngày ngày bôi dầu xác lên , suốt ngày thấy ánh mặt trời, tự biến thành kẻ cực âm, dùng m.á.u nuôi cô. Trong thể cô m.á.u của , cô chỉ thể nhận chủ.”

Tiêu Nương lăn lộn trong sương đen, giọng đầy căm hận: “Ta tu luyện trăm năm, hôm nay dù chết, cũng kéo Lục Gia chôn cùng!”

Nghe thấy thế, run lên, toan bỏ chạy.

 

Một con quái vật mặt, bê bết máu, lao từ trong sương đen, xông về phía .

 

“Gia Gia!” - Chị hoảng loạn lao tới.

 

theo phản xạ giơ tay cản, cảm thấy đỉnh đầu lạnh buốt, thứ gì đó chui cơ thể , tứ chi còn theo sai khiến.

 

Trong đầu lóe lên một suy nghĩ khủng khiếp: Tiêu Nương đoạt xác .

 

Cơ thể đau nhức như xé toạc, sức lực như đang hút từng chút.

 

sắp c.h.ế.t ?

 

“Á!”

 

Tiêu Nương ép bật khỏi cơ thể , ánh mắt đầy kinh ngạc: “Không thể nào! Bát tự trùng hợp, thể luân hồi của tao, tại ?!”

 

Chị lau vết m.á.u mặt, mắt tràn đầy sát ý:

 

“Gia Gia uống nước thuần dương mười ngày, sớm tà vật xâm nhập.”

 

Thì là nhờ thứ nước chị bắt uống mỗi trưa nắng.

 

Tiêu Nương kiệt sức ngã xuống đất, còn gương mặt xinh , chỉ còn một khối thịt đỏ lòm.

 

giãy giụa nữa, giọng trở nên yếu ớt: “Ta quy phục cô… tha cho .”

 

Chị mỉm mãn nguyện, bước từng bước tới gần Tiêu Nương: “Mọi thứ sắp kết thúc .”

 

Chị nhỏ m.á.u lên Tiêu Nương, bắt đầu chú.

 

Không hiểu , trong lòng thấy bất an.

 

lúc chị kết ấn nữa, Tiêu Nương đang hấp hối bỗng vùng lên, cắn chặt lấy cánh tay chị: “Cùng c.h.ế.t !”

 

Mặt chị tái nhợt, giơ bùa đập mạnh lên Tiêu Nương, thể Tiêu Nương bốc lên mùi cháy khét, nhưng vẫn ngoạm chặt buông.

 

Chị hét lên: “Gia Gia, đốt bức tranh! Mau!”

 

run rẩy dậy, chạy tới bàn hương án, giật bức cổ họa xuống, châm lửa đốt.

 

Tranh cháy lách tách, Tiêu Nương hoảng loạn tuyệt vọng: “Không! Ta sống ! Mấy trăm năm… thể kết thúc thế !”

 

Cơ thể Tiêu Nương từ từ tan thành máu, mặt bà thoáng qua nụ u ám: “Ta quy phục cô… Chủ nhân… cùng chôn vùi .”

 

Nói xong, Tiêu Nương biến thành làn khói đen, chui thẳng n.g.ự.c chị.

 

15.

 

Chị tựa cột, cánh tay cắn ngừng rỉ m.á.u đen.

 

vội xé áo băng .

 

Chị ngăn : “Vô ích thôi. Âm khí nhập thể, vết thương thể lành, chị chỉ thể chảy m.á.u đến chết.”

 

Môi chị tái nhợt, giọng yếu ớt: “Gia Gia… hãy lột da chị …”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/co-gai-giay/chuong-5-het.html.]

bật , điên cuồng lắc đầu: “Không… em !”

 

Chị đưa tay lau nước mắt : “Lột thành giấy thần tiên… theo sách phù thủy… Nghe lời chị… Nghe lời…”

 

Chị lịm dần, tắt thở.

 

ôm chặt lấy t.h.i t.h.ể chị, đến nghẹt thở.

 

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

hận giấy thần tiên. hận Cô gái Giấy. hận tập tục ăn thịt của làng .

Đều là tại , nếu , chị thể tâm đối phó Tiêu Nương, mất mạng.

 

cứu sống chị.

 

Tiêu Nương từng hồi sinh, thì chị cũng thể.

 

kéo lê t.h.i t.h.ể chị, giữa xưởng ngập xác chết, đặt chị lên bàn đá.

 

Bàn tay dính đầy máu, ngừng chế tạo giấy thần tiên.

 

mang chị về nhà, xử lý t.h.i t.h.ể theo sách phù thủy.

 

Trời dần sáng, ngôi đền giấy bốc cháy ngùn ngụt.

 

Khắp làng xác và máu. Cả làng c.h.ế.t sạch.

 

Tốt. Thiêu rụi hết

 

Nhìn lửa nuốt trọn ngôi đền, lòng thoải mái lạ thường: Tất cả chôn cùng chị.

 

16.

 

Người làng khác kéo tới dập lửa, thấy gốc cây đền.

 

Toàn đẫm máu, thấy họ bật : “Cứu… cứu bác trưởng thôn… ông cứu khỏi đám cháy, tự bỏng…”

 

Họ kiểm tra xác trưởng thôn bên cạnh, khẽ lắc đầu.

 

đưa đến bệnh viện, cảnh sát cùng hỏi: “Lục Gia, em còn nhớ chuyện gì xảy ?”

 

run rẩy, bám lấy tay cảnh sát: “Máu… nhiều máu… Nương Nương Giấy hiển linh… Nương Nương Giấy hiển linh…”

 

Cảnh sát điều tra bộ.

 

Cả làng chỉ còn sống .

 

“Khổ thật, hôm đó là sinh thần Nương Nương Giấy, cả làng kéo đền…”

 

“Con gái cũng chết, cứ tưởng gả làng giấy thần tiên thì hưởng phúc…”

 

Cuối cùng, họ phát hiện giấy thần tiên là giấy da .

Tro tàn của đền còn lộ hài cốt của cả làng.

 

Vụ án thể lý giải, trở thành án treo.

 

Mọi đều là trời phạt, ai dám đặt chân đến làng thần tiên nữa.

 

Nửa năm , điều trị tâm lý, trở trường học.

 

“Lục Gia, em thật sự nhớ gì ?”

 

ngơ ngác lắc đầu: “Em nhớ… hình như quên hết .”

 

Cảnh sát thở dài vỗ vai : “Bắt đầu cuộc sống mới .”

 

17.

 

Bạn trai là họa sĩ.

 

Năm nay xưởng tranh ế ẩm, tranh bán chẳng bao nhiêu.

 

Hôm đó, hớn hở mang về một chiếc hộp gỗ đỏ sậm, bề mặt ướt và tanh.

 

Bên trong là một bức cổ họa và ít hương đỏ.

 

“Bảo bối, tốn cả đống tiền mua báu vật , tranh cổ chiêu tài, chắc chắn giúp chúng phát tài!”

 

Anh mở tranh , nét vẽ mờ nhạt, chỉ thấy bóng dáng một mỹ nhân tựa lan can.

 

Anh dặn thắp hương cúng mỗi ngày.

 

Một hôm, tới xưởng đón , thấy mật với một cô gái.

 

trốn cầu thang, lén : “Chờ vẽ xong tranh da tặng cho Tổng giám đốc Lâm, sẽ cưới em. Yên tâm, giấy thần tiên nuôi , ai hợp hơn cô gái giấy đến từ làng thần tiên .”

 

Hai họ ôm . Cô gái đó, . Anh từng là em họ . Không ngờ là tình nhân, còn là thiên kim nhà họ Lâm.

 

nhớ rõ, sinh nhật cô là ngày mười lăm tháng sáu.

 

mỉm rời .

 

Chị ơi, cơ hội của chị đến .

 

(Hết)

Loading...