CÔ GÁI NHỎ CỦA ANH - 08
Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:40:21
8.
“...”
Nháy mắt bầu khí dần nơi lạnh lẽo nhất, cảm giác bản đỏ mặt vì đòi tiền.
“ cứ nghĩ bố của trả cho , thì… Lát nữa chuyển qua Wechat cho nhé?”
Nói xong dám nhiều nữa xoay lên lầu.
Trở về nhà phát hiện bố đang ăn cơm ở phòng khách.
Trong phòng bật đèn chỉ mở mỗi TV, ông bàn, bàn là một nồi sủi cảo đông lạnh nấu.
“Niếp Niếp?”
Nghe thấy âm thanh mở cửa, bố cắn sủi cảo xoay : “Sao về sớm thế?”
đồng hồ ở tường, với giọng điệu bất lực: “Không còn sớm nữa, mười giờ .”
lúc tới cửa phòng, phía bố cất giọng lên :
“Ồ, ở lầu là Tiêu Diên ?”
sững sờ : “Có lẽ là đang đợi để tính sổ.”
“Tính sổ?”
Bố thầm, rõ ràng là khó hiểu, nhưng mà đợi ông hỏi nhiều phi trong phòng.
Sau khi về phòng, chuyển cho sáu trăm tệ, đoán bữa cơm hôm đó nhiều nhất chỉ hai trăm tệ, bởi vì đó chỉ là tiệm cơm nhỏ, cũng chỉ uống chút rượu chứ ăn gì mấy.
Còn quần áo của Hứa Diên bình thường mặc khá giản dị, mặc những hiệu đơn giản gì mắc tiền nên chắc cũng quá đắt.
Tổng cộng sáu trăm tệ chắc lẽ là đủ nhỉ?
lúc mới chuyển khoản xong trả trở về.
Hứa Diên: Lúc nãy là đùa.
Đằng còn icon hổ.
chuyển nữa nhưng đều trả . Hơn nữa còn gọi điện thoại cho :
“Mới nãy là đùa, chú Lý trả tiền cho .”
“Thật ?”
“Ừ.”
Cuối cùng từ bỏ, điều chút tâm tư phát triển với Hứa Diên cũng chuyện đè ép xuống.
Trong phòng bực bội , đó nhụt chí mà nghĩ vẫn nên phát triển từ từ thì hơn.
Sợ cái gì dù tương lai còn dài.
đợi ngày bắt đầu quá trình thì hơn một tháng ngắn ngủi nhận một cuộc gọi từ cấp của Hứa Diên.
“Chị dâu, chị mau tới bệnh viện , lão đại thương khi đang chấp hành nhiệm vụ , giờ đang ở phòng cấp cứu!”
sửng sốt, suýt chút nữa rơi di động xuống đất.
Lấy tinh thần, hỏi địa chỉ, thậm chí kịp xin nghỉ vội vàng chạy qua đó.
Trên xe taxi, nắm chặt di động, tâm loạn như cào cào.
Hơn một tháng qua, mối quan hệ của với Hứa Diên vẫn chẳng tiến triển gì, đối với , bên cũng từng xuất hiện cô gái nào khác, chỉ là vẫn chậm chạp tiến lên nửa bước.
Từ đến nay là cảm giác an , tỏ rõ thái độ thì cũng dám xác định tâm tư của , quan hệ của chúng càng thêm hơn nhưng hề ở bên .
Mỗi tới cục tìm Hứa Diên, đám em đều mở miệng gọi là ‘chị dâu’, cũng , thừa nhận cũng phản bác.
Nửa tháng , cũng mới tìm công việc, tiền lương khá nhiều, đãi ngộ cũng , quan trọng nhất là—
Ở cùng đường với cục cảnh sát.
Vì thể tiếp xúc nhiều với Hứa Diên mà tốn nhiều tâm huyết.
Bên trong bệnh viện.
Không kịp chờ thang máy tới cầu thang bộ lên.
Đi hành lang tới phòng phẫu thuật, đám em của Hứa Diên đang đang ở đó.
“Chị dâu…”
Sắc mặt của bọn họ khó coi, thấy tất cả đều đồng thanh gọi ‘chị dâu’.
chẳng còn tâm trạng nào so đo với xưng hô nữa, vội vàng túm một trai gần hỏi: “Hứa Diên thế nào ?”
Anh sửng sốt, hai mắt cuối cùng thở dài lắc đầu, xoay tới bên góc tường xổm xuống.
Hả…
vô cùng lo lắng, trong lòng bỗng dưng tảng đá đè nặng xuống, các loại suy nghĩ đều hiện lên trong đầu.
“Tiểu Lương, lão đại của các rốt cuộc ?”
về con trai xa nhất, ai cũng là thành thật nhất, bao giờ dối.
Bỗng nhiên gọi Tiểu Lương sửng sốt một chút, im lặng ngẩng đầu , hai mắt đỏ bừng, há mồm thở dốc, một câu cũng rơi nước mắt xuống.
luống cuống.
Trong phòng phẫu thuật vẫn động tĩnh gì, cứ yên ở hành lang, đến tận bây giờ cũng Hứa Diên .
Hỏi bọn họ cũng chỉ khi Hứa Diên chấp hành nhiệm vụ thì thương, còn thương , nghiêm trọng thì ai chịu , chỉ đành thở dài mà lắc đầu.
Trước cho rằng chờ đợi buồn tẻ và vô vị nhưng cho đến hôm nay mới hiểu hóa chờ đợi là sự tra trấn dã man nhất của đời .
Khi sắp sụp đổ cuối cùng phòng phẫu thuật cũng mở .
Bác sĩ tháo khẩu trang xuống, đang xổm mặt đất dậy tới nhưng mới dậy chân lảo đảo suýt ngã, may mắn Tiểu Lương nhanh tay lẹ mắt tới đỡ .
Mấy tới vây quanh bác sĩ để hỏi.
Bác sĩ giọng lớn của bọn họ che khiến cho thấy gì cả, vất vả lắm mới vững , đó thấy xe đẩy Hứa Diên từ bên trong ngoài.
Lúc nhân viên y tế đẩy , hai mắt của Hứa Diên nhắm nghiền, là do ánh đèn chiếu sáng mà sắc mặt của tái nhợt cực kỳ.
Trái tim đang treo lên của hạ xuống, đầu trống rỗng thậm chí thể hỏi bất cứ điều gì.
Chưa kịp phản ứng, đẩy để chạy qua: “Hứa Diên…”
Tay run rẩy nắm c.h.ặ.t t.a.y , mới mở miệng nước mắt rơi xuống.
“Anh tỉnh dậy , hai chúng còn ở bên mà, tuyệt đối thể xảy chuyện …”
Anh vẫn chút phản ứng gì.
càng lớn hơn: “Hứa Diên, thể phụ trách , ngày đó hôn em thể bỏ qua chứ….”
Lời , đằng truyền tới một trận thổn thức.
Những gì đều là sự thật, thật tối đó khi ăn lẩu, và Hứa Diên xảy chuyện ngoài ý .
Thực sự là ngoài ý .
Khi buộc tóc cho , khống chế lực cho nên đau, đầu với ngờ tới gần như thế—
Sau đó trùng hợp là môi sượt qua môi Hứa Diên.
Hoàn hồn xong, phía tiếng đùa: “Chị dậu, chị tin giờ chị hôn lão đại một cái là lão đại tỉnh liền.”
lau nước mắt nức nở : “Giờ là lúc đùa.”
mà giây tiếng theo bỗng nhiên Hứa Diên mở mắt.
Anh lẳng lặng , khóe môi cong lên, đáy mắt đầy ý : “Bọn họ lừa em.”
ngây ngẩn Hứa Diên, Hứa Diên thấp giọng : “Em đây cho em một bí mật.”
Đầu óc là một mảnh mờ mịt, theo bản năng theo yêu cầu cúi xuống.
Đến khi ghé tai của ai ngờ Hứa Diên đầu hôn lên môi .
Trên môi ấm áp, cơ thể cứng đờ giây lát, cứ thế Hứa Diên chằm chằm, một lúc mới là cố tình thế.
Nụ hôn kéo dài vài giây, bác sĩ đánh gãy.
Vị bác sĩ bốn mươi tuổi dở dở : “Được , chỉ là phẫu thuật xương đùi mà thôi ai còn tưởng cô đang diễn cảnh trong phim ‘Trái tim mùa thu’ nữa đó.”
Cả hành lang là tiếng vang dội.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/co-gai-nho-cua-anh/08.html.]
lấy tinh thần, cuối cùng mới hiểu lời bác sĩ —
Phẫu thuật xương đùi.
“Hứa Diên!”
đẩy xe một cái, trừng : “Gãy xương đùi mà cần gì thành dáng vẻ hôn mê bất tỉnh hả?”
Hứa Diên dở dở : “Chân mới phẫu thuật nên bác sĩ cho xe lăn, bắt dùng xe đẩy để chờ, trong lúc phẫu thuật tiêm thuốc tê nên cả quá trình đau gì nhưng thì buồn ngủ.”
“....”
Được , còn thấy sắc mặt của Hứa Diên tái nhợt nữa chứ, chắc chắn là do ánh sáng vấn đề.
Ít nhất hiện tại xe đẩy nhưng mặt vẫn còn hồng hào.
Trong phòng bệnh.
Bác sĩ chủ trị dặn dò vài câu rời , đám em đầy kỹ thuật diễn cũng thức thời mà về.
Cả phòng bệnh chỉ còn và Hứa Diên.
Anh giường bệnh, bên mép giường, bầu khí hổ ái .
Tạo nghiệp mà!
Nhớ vẻ mặt của lúc nãy chỉ chui đầu xuống đất, giờ thì tất cả đều thích Hứa Diên.
Thật cũng đang nghĩ tới chuyện ở bên với Hứa Diên nhưng mơ cũng ngờ cuối cùng chủ động mở miệng .
Quay đầu một cái kịp phòng đối diện với ánh mắt mỉm .
Sự tức giận tích tụ nơi lồng n.g.ự.c bỗng tan thành mây khói.
Hứa Diên với , cách vài giây mới nhỏ giọng hỏi: “Cô gái nhỏ, hỏi em một vấn đề.”
“Vấn đề gì?”
duỗi tay sờ mặt, nóng.
“Em bạn trai ?”
trừng : “Biết rõ còn hỏi!”
Anh , ngay đó đưa tay cầm lấy tay : “Vậy em cảm thấy thế nào?”
sững sờ, nhiệt độ mặt càng tăng lên.
Nhanh chóng một cái rõ ràng trong lòng hận đến mức mau mau thúc đẩy tiến độ để ở bên nhưng ngoài miệng vẫn cứ cứng đầu.
bĩu môi, cố ý : “Cũng .”
Hứa Diên vẫn nở nụ , nắm c.h.ặ.t t.a.y , hô hấp tăng dần đều : “Vậy, vất vả cho em một chút, để em ở bên cạnh .”
Nói xong, Hứa Diên lẳng lặng đôi mắt của .
Thật cũng là ngoan cố gì nhưng ở mặt Hứa Diên chịu mà mặt đỏ tim đập nhanh.
khẩn trương, bỗng nhiên ánh mắt rơi xuống vành tai của Hứa Diên—
Hóa bề ngoài thì bình tĩnh nhưng thực tế lo lắng nha.
nhịn , thò đầu , cũng phát hiện ánh mắt đó theo bản năng tránh đôi chút.
“Hứa Diên, đang thẹn thùng ? Hai tai đỏ lên kìa.”
“Anh đang khẩn trương.”
chống đôi tay lên giường phủ lên : “Anh chuyện gì sai cần gì khẩn trương?”
Anh nuốt nước miếng, ánh mắt di chuyển cuối cùng thấp giọng : “Trong lòng đang chuyện sai trái.”
????
Mờ mịt một lúc mới nhận ý nghĩa của câu .
Sau khi hiểu ý của sắc mặt của đỏ bừng.
“Hứa Diên!”
đỏ mặt trừng .
Hứa Diên chỉ khẽ, giây tiếp theo, giơ tay nhéo mặt : “Cô gái nhỏ, bạn gái của .”
Trong phòng bệnh rơi trống im lặng.
Gió nhẹ khẽ thổi qua cửa sổ, hất tung màn trắng lên để cảnh tượng hấp dẫn .
khẽ, thể cảm nhận hai tai của cũng đang đỏ lên.
“Được thôi.”
PHIÊN NGOẠI:
Loại chuyện như duyên phận đúng là tuyệt thể tả.
Chúng quen một năm thì đính hôn.
Bố và bố của Hứa Diên đều lớn nên khi đính hôn cũng gióng chiêng múa lớn, chỉ là tụ tập hai nhà ăn bữa cơm.
Ồ, bố và bố của Hứa Diên còn câu chuyện xưa nữa.
Cũng là câu chuyện cũ rích về việc hai đàn ông cùng tranh giành một phụ nữ mà là ngược —
Khi còn trẻ tuổi, bố Hứa Diên và một con gái khác cùng tranh giành bố tối.
Không sai, năm đó bố của là bạn cùng trường với bố , là em thiết.
mà cuối cùng tình em tan vỡ bởi vì năm đó khi bố Hứa Diên say rượu nên thổ lộ tình cảm với bố .
Những việc bố bao giờ nhắc tới, là do Hứa Diên cho .
Anh , năm đó khi bố Hứa say rượu thổ lộ cưỡng hôn bố , bố khi đó là trai thẳng dọa cho khiếp sợ cơn tức giận mắng cho bố Hứa một trận.
Sau đó tình em tan tành mây khói.
Nhiều năm gặp , chuyện năm đó chìm quên lãng, hai bắt tay hòa những thế còn thương lượng tác hợp cho hai đứa con của .
Cũng chính là và Hứa Diên.
hai ngờ đợi họ tay thì và Hứa Diên quen .
Duyên phận quá tuyệt vời!
Buổi tối hôm đó, khi tất cả đều uống say, Hứa Diên cũng .
Tan cuộc xong, bố Hứa ôm lấy vai bố , vẻ em : “Lão Lý, chị dâu nhiều năm cũng nên tìm một bạn già .”
Bố nghiêng đầu ông , chuyện đầy thở của rượu: “Đã đống tuổi còn tìm ai? Tìm ?”
Bố Hứa sửng sốt một lúc, cuối cùng vuốt trán : “Anh lời …”
Hai lắc đầu, và Hứa Diên cái nào, cứ thế vai kề vai trò chuyện trời đất, .
Hứa Diên, bỗng nhiên chút lo lắng: “Hứa Diên, xem… Có hai chúng sẽ thành em kế của ?”
Hứa Diên uống rượu xong, phản ứng chậm hơn bình thường nhiều, cách vài giây mới , nhẹ nhàng búng lên trán một cái: “Nghĩ cái gì thế?”
đang nữa, bỗng Hứa Diên cúi ôm lấy .
Không vì , cơ thể cao một mét tám mươi mấy khi uống rượu xong y chang trẻ con, ôm cọ nhẹ lên cổ.
“Cô gái nhỏ.” Giọng của ấm áp mềm mại: “Thật , là tin việc mới gặp đầu yêu, cảm thấy điều đó là do thấy sắc nổi lòng tham, nhưng mà—”
Anh hôn nhẹ tai , ngứa.
“Ngày đó ở tiệm cơm khi thấy em kìm nén mà tim đập nhanh. Anh tội, dám ý nghĩ động tâm với cô gái nhỏ uống say.”
im lặng , trong lòng sớm mềm đến rối tinh rối mù, ngoài miệng vẫn vẻ: “Vậy chuộc tội như thế nào?”
Hứa Diên khẽ, giọng điệu đùa giỡn: “Hay là tối nay chuộc tội ở giường?”
đ.ấ.m n.g.ự.c một cái: “Hứa Diên!”
Anh nhẹ, ôm chặt , giọng vang lên bên tai:
“Cô gái nhỏ, cảm ơn em.”
“Cảm ơn em cái gì?”
“Cảm ơn em ngày đó gọi sai cho .”