Cô gái xuyên không lại nghẻo mất - Chương 3
Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:53:10
Kiếp thứ tám, là một con chó.
Ta biến thành một con ch.ó đực lông đen bóng loáng, oai phong trong thôn, chủ nhân yêu chiều tiểu tôn kính, còn một đám chó cái vẫy đuôi xung quanh. Cuộc sống thật sự dễ chịu.
Còn nữa, gặm xương cũng khá ngon.
Mọi chuyện cứ thế trôi qua từ thứ đông đến mùa xuân, nhưng cảm thấy gì đó . Một cảm giác khô nóng khó tả trỗi dậy trong lòng, khiến … ngửi m.ô.n.g chó.
Gâu gâu! Ta là ! Một thiếu nữ thanh xuân xinh ! Ta thể…
bắt đầu cong eo hất hông… Lũ chó cái vui vẻ vây quanh , ánh mắt đầy mê hoặc. Không ! Làm thể như !
Bằng chút ý chí cuối cùng, lao xuống sông, tự dìm đến chết.
---
Kiếp thứ chín, thành đích nữ nhà tể tướng
Kiếp , là con gái của tể tướng. Chủ nhân của cơ thể c.h.ế.t đuối. Khi tỉnh , đang nổi lềnh bềnh giữa ao, một nữ tử kệch cỡm bên bờ , trong miệng kêu "Tỷ tỷ rơi xuống nước !”, nhưng thành âm nhỏ như chim kêu, chắc sợ khác thấy.
Ta tỳ nữ cứu lên bờ, còn kịp tiêu hóa tình huống thì cả đánh thừa sống thiếu chết, đó gả cho một lão già vợ kế ngay trong đêm.
Ta chép miệng hai cái, cần gì như chứ…
Lần đầu tiên địa vị cao như , quyết định nghiêm túc hưởng phúc. Dù một vị hôn phu cũng chẳng , miễn là ảnh hưởng hưởng phúc là .
Ta xem qua tranh vẽ của – trông soái. Ngọt ngào yêu đương đến phiên ?
Cũng . Vừa mới tỉnh hai ngày, Thẩm Trầm Chu chặn :
“Nửa năm qua ngươi ?”
🌟💫Bán Hạ Nương Nương💫🌟
Chẳng lẽ thể với rằng chó ? Sĩ diện của cho phép!
Ta ấp úng, càng thêm tức giận, liền huỷ hôn ước của , ép gả cho .
Ta chịu! Ai gả cho kẻ biến thái mặt lạnh băng như quan tài chứ! sự phản kháng của vô dụng.
Cuối cùng, vẫn cưới về, ôi vị hôn phu từng gặp mặt , và tình yêu ngọt ngào của nữa..
May mắn là đêm động phòng hoa chúc chạm , nếu thật sự c.h.ế.t mở cuộc đời mới.
Cuộc sống trở như , vẫn ăn uống như thường, thỉnh thoảng dạo phố ngắm cảnh. Hai nha bên cạnh đều là cao thủ, phòng ngừa chạy mất.
Dạo ba ngày tìm cơ hội, thôi bỏ , dạo đến đau chân, nhờ Xuân Hoa đ.ấ.m chân, Thu Nguyệt giúp xoa bóp vai.
Ta đang thoải mái đến duỗi chân, thì Thẩm Trầm Chu trở về. Hắn thấy thế nhạt, giọng điệu khó đoán:
“Nương tử thật hưởng thụ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/co-gai-xuyen-khong-lai-ngheo-mat/chuong-3.html.]
Ta lờ , nhưng tiến tới bóp vai cho , dựng cả lông gáy.
Ta vặn vẹo né tránh: Biến thái! Đừng động lão tử!
“Hôm nay ăn bánh kem ?”
…
Được , tuỳ ngươi xóa bóp.
Ta ăn bánh kem, uống hồng , bỗng cảm thấy cuộc sống tươi trở .
Chỉ là ánh mắt của khiến cảm thấy khá ngượng ngùng. Ta tự cổ vũ bản , cuối cùng cũng nghiêm túc với :
"Ta khả năng biến thành mèo con để ngươi dở trò .”
Nghĩ nghĩ bổ sung thêm:
“Kể cả biến thành mèo cũng cho ngươi hôn hít! Tên thích động vật , bỏ cái ý nghĩ đó !”
Hắn nheo mắt đầy nguy hiểm, thong thả cầm khăn ướt, lau tay cho :
“Ngươi từng nghĩ rằng, hôn hít ngươi là vì thích ngươi ?”
Gì…?
Hắn - một kẻ cuồng sự nghiệp thích á? Hắn thích đến mức từng g.i.ế.c hai ? Nhổ ! Hắn chính là một tên biến thái thích động vật!
“Loại nam nhân như ngươi, thể nắm giữ . Đừng những lời xui xẻo như .” Ta điên cuồng lắc đầu.
Hắn liếc tay , chậm rãi :
“Hai tay thì vẫn thể nắm .”
…
???!
Hắn đê tiện!!!
Cứu mạng! Tại hiểu ngay lập tức chứ?!
Từ đó về , liên tục trêu chọc . Lòng như sắt đá, nhưng vẫn cho đầu óc choáng váng cuồng.
Dù cũng . Một gương mặt tuấn tú góc cạnh, đôi mắt hẹp dài mang theo chút câu hồn, mũi thẳng, môi mỏng khẽ nhếch. Khí chất tuy âm trầm, nhưng khi như liếc mắt đưa tình. Đôi tay dính đầy máu, nhưng đối với vô cùng ấm áp dịu dàng.
Mỹ nhân như , ai hiểu chứ?
Quan trọng nhất là… giàu, còn nấu ăn ngon!
Ta mê hoặc đến choáng váng. Cuối cùng quyết định, c.h.ế.t hoa mẫu đơn, quỷ cũng phong lưu.