Có Hối Hận Cũng Đã Muộn Rồi - Chương 9
Cập nhật lúc: 2025-07-11 01:53:14
Những của ba mươi tư tông môn nhận cảnh giới của , những kẻ hiểu thấy liền vội vàng bỏ chạy.
Cố Thanh Hàn gi*t chóc hả hê, nhưng thấy lo sợ.
Không đúng, cuối cùng cách nào mà trong thời gian ngắn như đạt đến cảnh giới Tâm Kiếm mà trăm năm nay ai bước ?
Hắn gì với chính để đến cứu ?
25
Đến khi chúng trốn thoát, rơi xuống vực sâu.
Lần cần hỏi, cũng đoán Cố Thanh Hàn gì.
Nhìn kinh mạch của dần cạn kiệt, mái tóc trắng xóa trong nháy mắt, nhất thời tìm lời nào để miêu tả tâm trạng run rẩy lúc .
Tương truyền trong tàng thư các của Hồng Mông Sơn một vật cấm.
Phục dụng nó thể nhất niệm thành ma, nhất niệm thành Phật.
Có thể khiến trong thời gian ngắn cảnh giới tăng vọt, trực tiếp nhảy lên một cảnh giới.
Nói cách khác, thực đó Cố Thanh Hàn đạt đến cảnh giới Kiếm Sinh Vạn Pháp, ngang bằng với Sở Kỳ.
Rõ ràng chỉ cần tu luyện thêm trăm năm nữa là thể đột phá.
vì đến cứu , mà lựa chọn trả giá bằng vật cấm - kinh mạch cạn kiệt, thể tu luyện nữa.
Ta ôm khuôn mặt hôn mê của mà càng thêm tái nhợt, khi ngẩng đầu lên, nước mắt rơi đầy mặt.
26
Ta kéo Cố Thanh Hàn ba ngày ba đêm.
Cuối cùng cũng thấy bóng .
Khi mở mắt nữa, thấy đang ở trong một ngôi nhà gỗ cũ kỹ nhưng khiến cảm thấy yên tâm.
cảm ơn cặp vợ chồng ngư dân cứu và cho nơi nghỉ ngơi, loạng choạng tìm Cố Thanh Hàn.
ngờ, gặp .
Hắn nhờ cặp vợ chồng đó chuyển cho một lá thư.
Trong thư : "Tiểu phế vật, mở to mắt một chút, tìm một phu quân một lòng một với ."
Hắn : "Sư của chỉ một mạng , sẽ cứu nữa ."
Hắn còn : "Đừng đến tìm , gặp đứa điều như , sư nuôi con nữa ."
Hắn đầy hai trang giấy, dài dòng lo lắng, giống với vẻ ăn chơi trác táng của lúc ở Hồng Mông sơn.
từng lời dặn dò vụn vặt trong bức thư , từng chữ từng câu đều là sự lo lắng của dành cho .
Ta rưng rưng nước mắt, .
Cuối cùng, dứt khoát chửi ầm lên, xé nát bức thư một cách tàn nhẫn.
Được lắm Cố Thanh Hàn, lo lắng cho như , còn dám để một ?
27
Từ khi đến đây, bao giờ thoải mái như .
Trước đây là một nóng tính, chỉ là khi đến đây, chứng kiến quá nhiều cuộc tàn sát, trở nên càng ngày càng khép kín.
Bản chất là một kẻ nhát gan, vì thích Hồng Mông Sơn, thích sự dịu dàng của sư môn dành cho .
hỏi thăm cặp vợ chồng ngư dân về hướng của Cố Thanh Hàn, sải hai chân, ung dung theo con đường đó.
Trên đường , vô tư vô lo.
Đường tối?
Không quan trọng.
Kẻ ?
Ta quan tâm.
cẻm ơn đã các tình iu đã đọc truyện, iu tui iu truyện thì hãy bình luận đôi câu và ấn theo dõi nhà tui để đọc thêm nhiều truyện hay nhoaaa ❤️🔥❤️🔥❤️🔥
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/co-hoi-han-cung-da-muon-roi/chuong-9.html.]
Cho đến khi những kẻ ý đồ theo dõi thứ tư, may ngã xuống đất thương ở chân, vẫn luôn theo gần đó tức giận nghiến răng chắn mặt .
Mặc dù mất tu vi nhưng kiếm pháp vẫn còn đó.
Kiếm thế Hồng Mông gọn gàng, hình cao lớn, chính là thế sơ khai của vạn vật quy tông.
Thấy đánh ngất cuối cùng, thu kiếm kêu nhẹ.
Ta vốn yếu ớt ngã xuống đất lập tức bò dậy từ mặt đất, nhân lúc kịp phản ứng, liền nhào tới ôm eo từ phía .
Ta rõ ràng cảm thấy cơ thể của trong lòng cứng đờ.
Ta híp mắt bóp bóp, khỏi cảm thán: "Đại sư , eo của thật nhỏ."
"..."
"Sư , thai , chịu trách nhiệm." Ta mở miệng bắt đầu bừa.
"... Ta thể tu luyện nữa, chứ hỏng não." Hắn ngạc nhiên sự vô liêm sỉ của .
.
Ta lập tức mở miệng hét lớn: "Mọi mau đến xem , nam nhân bỏ rơi , giờ mang thai con của nhưng cần chúng nữa, hãy đến phân xử cho , chủ cho !"
"Ưm-"
Hắn bịt miệng , đen mặt kéo chạy.
Hắn nghiến răng nghiến lợi: "Lâm Tuế-"
"Mọi - Ưm-" Ta nhân lúc buông tay xuống tiếp tục hét lớn, ấn xuống.
"Được , tổ tông, đừng hét nữa, đừng hét nữa" Hắn cầu xin : "Chỉ cần hét, điều kiện , đều đồng ý với ."
Mắt sáng lên, đảo quanh: "Thật ?"
"... Thật."
"Vậy thì , cho mười dặm hồng trang, rước về nhà!"
"Tuế Tuế."
"Hửm?"
Hắn chút nghẹn ngào: "Sau thể bảo vệ nữa."
"Thì ?" Ta nhạt: "Sau tiểu sư sẽ bảo vệ , đại sư ."
" mà, Tuế Tuế..."
"Đừng nữa" Ta cắt ngang lời , chút tức giận mà vạch trần tâm tư của : "Huynh cảm thấy xứng ? Cố Thanh Hàn! Huynh quên mất là ai ? Huynh là đại sư của Hồng Mông Sơn chúng ! Là đại sư mà luôn tin tưởng!"
"Huynh còn là một nam nhân nữa , nếu khuynh thì sẽ tìm khác gả, nhiều thế!"
"... Muội dám!?"
"..."
Chậc, nam nhân khẩu phật tâm xà.
Rõ ràng từng là thiên chi kiêu tử kiêu ngạo.
Sao giờ cẩn thận đến mức hèn mọn như .
28
Xuân qua hạ đến, thu về đông cất.
Ta và nam nhân khẩu phật tâm xà lặng lẽ ở ngôi làng chài ít lui tới .
Cố Thanh Hàn phản phệ nặng, tĩnh dưỡng mất hai năm mới dấu hiệu thuyên giảm.
Chỉ là mái tóc đen đẽ , bao giờ thể trở như nữa.
Trong hai năm , làng chài cũng thiếu những giống như chúng , vô tình lạc từ bên ngoài.
Tất nhiên, họ cũng mang đến cho chúng một tin tức bên ngoài.
Nghe trong hai năm chúng mất tích, bộ giới tu tiên xảy sự đổi long trời lở đất.