Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Cỏ Mục Hóa Thành Đom Đóm, Gió Mát Đến Rồi - Chương 4

Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:31:12

Nghe thế, tổ mẫu giận đến nỗi nặng tay đặt mạnh chén xuống bàn, chỉ :

 

“Ngươi, ngươi!”

 

“Con, con cho một bộ luôn nha!” Ta nhanh nhẹn trải vải , “ y phục của đợi một chút, con xong bộ của Từ đại nhân sẽ liền cho .”

 

 

Tổ mẫu ngẩn , mặt hình như hổ:

 

“Bộ y phục cho tiểu tử ? Không của ngươi?”

 

Ta gật đầu.

 

 

“Khụ.” Tổ mẫu bộ tịch uống một ngụm nước, ánh mắt dời về phía vườn , hừ nhẹ:

 

“Là ngươi bảo cái vườn đó hả? Ngươi mở vườn tốn kém thế nào ? Hao tốn của, đến lúc ngự sử dâng sớ thì tiểu tử cũng tiêu đời!”

 

“Là con dựng xích đu ở đó!”

 

 

“Chỉ là một cái xích đu?”

 

“Phải !” Ta gật đầu lia lịa, cố lấy lòng hỏi: “Nãi nãi, thích đu xích đu ? Tiểu Huỳnh thể đẩy cho , con đẩy nhanh lắm đó!”

 

 

Tổ mẫu hình như thích đu xích đu, vì bà chẳng đáp .

 

Không thích đu xích đu

 

Vậy còn bắt bướm, đá cầu, trèo cây hái thanh mai thì ?

 

Nếu… nếu những việc đó cũng , thì để nãi nãi đẩy xích đu cho Tiểu Huỳnh cũng , Tiểu Huỳnh sẽ bắt bướm cho nãi nãi, hái trái cho nãi nãi.

 

Hồng Tuyết cúi đầu thật thấp, nhưng thấy rõ ràng nàng đang cố nhịn .

 

Có điều tổ mẫu hình như thích bắt bướm, càng thích trèo cây.

 

Bởi vì bà hít sâu một , hừ lạnh một tiếng tức tối bỏ :

 

“Vào cửa mà cũng giống ngoài, mở miệng là ‘đại nhân’ ‘đại nhân’ nọ!

 

“Chẳng chút đức hạnh nữ nhi nào! Phải gọi là ‘phu quân’!”

 

Tổ mẫu khỏi cửa, bất an sang Hồng Tuyết:

 

“Nãi nãi giận ?”

 

Hồng Tuyết chỉ mỉm lắc đầu:

 

“Phu nhân tay khéo hiền, đến cả lão phu nhân cũng tìm gì để bắt bẻ.”

 

Lúc mới yên lòng, tiếp tục việc tay.

 

Sau khi đóng cửa , nha Lục Yên ở ngoài cửa rón rén hỏi Hồng Tuyết:

 

“Không phu nhân là tài nữ tiếng tăm gần xa ?

 

“Sao thấy phu nhân hình như đầu óc minh mẫn lắm, thế nào cũng thấy kỳ kỳ.

 

“Hồi môn , nhưng phu nhân chẳng mấy khi đeo trang sức, y phục cũng chẳng thấy vải vóc quý giá.”

 

Sắc mặt Hồng Tuyết trầm xuống:

 

“Chủ nhân là để ngươi bàn luận ?”

 

“Hơn nữa tính tình lão phu nhân thế nào ngươi rõ quá đấy. Phu nhân chẳng đang giả ngốc để ứng phó đó ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/co-muc-hoa-thanh-dom-dom-gio-mat-den-roi-hlzk/chuong-4.html.]

 

“Đừng tưởng , chuyện trồng vườn, chuyện mua vải, là ai mách lẻo với lão phu nhân.”

 

“Họa là từ miệng mà , Lục Yên, khuyên ngươi nên thu bớt tâm tư .”

 

“Ngươi cũng chủ nhân nhận thông phòng, cũng nạp .”

 

Lục Yên sa sầm mặt, tuy im lặng nhưng hiển nhiên vẫn cam lòng.

 

Nàng cứ thỉnh thoảng liếc trong phòng, âm thầm ghi nhớ thứ.

 

Chiều ngày thứ ba, Hồng Tuyết ngoài mua chỉ cho , Lục Yên liền dẫn theo hai bà quản sự bước phòng.

 

Hai bà mở rương, bên trong là trân châu bảo thạch, bên còn đè một xấp ngân phiếu dày cộm:

 

“Nghe phu nhân mở vườn, đây là chút kính ý của mấy quan viên bên dâng lên.

 

“Chỉ việc nhỏ phiền phu nhân, nhờ phu nhân mặt vài lời với Từ đại nhân là .”

 

Thường ngày Từ Phi Mặc cho bước chân thư phòng, càng cho chuyện với đám quan viên thuộc hạ.

 

Hắn ngốc, sợ phá hỏng việc của .

 

Hồng Trần Vô Định

giờ là phu nhân của , dĩ nhiên khác , lập tức gật đầu:

 

“Chuyện gì ? Phu quân ?”

 

Thấy gật đầu, khóe môi Lục Yên khẽ nhếch lên.

 

“Chuyện nhỏ thôi, chỉ là một nữ nhân ngu ngốc cáo tội chồng mưu sát thành mà.”

 

Bà quản sự nịnh nọt:

 

“Nữ nhân đó c.h.ế.t , chỉ là trúng độc nên câm giọng thôi, chỗ dựa, chẳng nên trò trống gì.

 

“Phu nhân là thông minh, nhận lấy là xong.”

 

Chỉ cần nhận lấy đồ , thì xem như là thông minh ?

 

Nhìn đống ngân phiếu dày cộp , nghĩ chừng chắc mua nhiều chỉ vàng, vải gấm nhỉ.

 

5

 

Từ Phong Thanh bận rộn mấy ngày về phủ, vốn lo tổ mẫu sẽ ưa Chúc Tiểu Huỳnh.

 

Thế nhưng gia nhân kể , tổ mẫu hài lòng với Tiểu Huỳnh, chỉ là khi sai truyền lời thì ngoài miệng còn tỏ vẻ khó chịu.

 

Ngày đầu tiên tổ mẫu lên bến, càu nhàu dứt:

 

“Ta vốn ngứa mắt với cái nhà họ Thôi trèo cao , ngươi mau chóng hưu nàng .”

 

Đến ngày thứ tư, phu nhân ngày nào cũng phòng tổ mẫu, bám lấy bà chuyện trò dứt.

 

“Phu nhân của ngươi như một con sẻ nhỏ, ríu rít ngừng, ồn ào lắm, để ý tới nàng .”

 

Sang ngày thứ năm, lời truyền từ tổ mẫu tới chậm hẳn.

 

“…Tay khéo thật.”

 

Đến ngày thứ sáu, bỗng còn lời nào nữa.

 

Từ Phong Thanh sai hỏi, tổ mẫu đáp:

 

“Chuyện giữa chồng nàng dâu, một nam nhân như ngươi thò đầu gì?”

 

Từ Phong Thanh chỉ bất đắc dĩ, cuối cùng cũng yên tâm trong lòng.

 

Gần đây bận việc đê điều, định dân chạy nạn, bức thư cũ mà cố nhân Từ Phi Mặc gửi đến từ một tháng , vẫn kịp mở xem.

 

Hôm nay rốt cuộc tranh thủ lúc ăn cơm mở , đang đến câu hỏi của Từ Phi Mặc:

 

“Nếu như Phong Thanh ép cưới một nữ tử mà yêu, ngu dại khờ khạo, nhưng hôn ước thời thơ ấu thể vi phạm, sẽ thế nào?”

Loading...