Cổ Nhân Duyên - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-07-11 02:37:38
1.
Kết mối thù quá lớn .
Ta nhiều trải qua trăm cay ngàn đắng, tè cả quần trốn trở về Bất Chu Sơn, ầm ĩ cho sư xảy chuyện gì.
Quần Ngọc đang rót rượu, thấy mệt mỏi phong trần, vết m.á.u đầy chạy về tới nơi thì hoảng sợ.
Thùng rượu rơi xuống đất, chất lỏng trong suốt tẩm bùn đất, mùi hương phiêu dật, hít một miệng to.
Quần Ngọc đau khổ đỡ trán, :
“Lúc lẽ nên đồng ý cho ngoài.”
“Đừng!”
Ta nâng thùng rượu đang nghiêng lên, lắc lắc thấy còn thừa đến một nửa, tự đổ cho một chén thật lớn, uống một hết, lúc mới xuống thở một .
“Muội mấy con sâu đó là do nuôi , tội.”
Ta ấm ức kể chuyện.
“Dao Đài, Thương Quan là ai ?”
“Là Vạn Cương Môn, chuyện gì?”
Ta chuẩn về phòng ngủ ba ngày ba đêm để nghỉ ngơi một chút, dây thần kinh căng chặt quá lâu : “Sư đúng, đúng là nên trêu chọc thiếu niên Miêu Cương, bụng hẹp hòi, trái tim còn nhỏ hơn cả cây kim nữa.”
“Hắn là thiếu chủ Vạn Cương Môn!”
Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương
Đến trang Facebook của mình để tìm hiểu thông tin nhé: I will tell you lovely stories
Quần Ngọc thở dài thườn thượt, quan tâm đến nữa.
“Ô, a, hả?”
Chén trong tay rơi lên bàn đá, loảng xoảng một tiếng.
“Vậy thì, thể chạy trốn khỏi tay , chẳng là công phu mèo ba chân của … cũng đúng ?”
Vẻ mặt của đầy mong đợi sư , một chút để hòa hoãn khí, hy vọng thể câu an ủi từ trong miệng .
còn khó hơn cả .
“Dao Đài, Bất Chu Sơn chỉ hai chúng .”
“Hả?” Ta hiểu ý của .
“Nếu Vạn Cương Môn một ngày nào đó tấn công lên, truyền thừa của sư phụ sẽ còn.”
Ta cùng với .
“Bà cô ơi cầu xin , mau cút ! Hãy để cho Bất Chu Sơn một con đường sống ! Nếu sư phụ ở nơi chín suối cũng thể nhắm mắt!”
Ta méo miệng.
Xì, thật sự nghĩ là mới ngày đầu tiên trốn về Bất Chu Sơn, sư nhát như chuột của định đuổi .
Cũng trách , khi còn nhỏ bọn buôn trói , suýt chút nữa bán sở quán, may mà sư phụ cứu .
Chính vì thế vô cùng sợ hãi đối với thế giới bên ngoài, chỉ cần khỏi cửa thì sẽ khỏi cửa.
Giống như lão đạo sĩ thanh tu ở đạo quan.
Hiện giờ thù oán với Thương Quan thế , Bất Chu Sơn nhất định sẽ tràn ngập nguy cơ.
Vạn Cương Môn là môn phái lớn nhất Miêu Cương, các tử trong môn phái hành tẩu giang hồ đều tàn nhẫn độc ác, thù tất báo, cổ độc bên , là khó chơi.
Trong đó thì thiếu chủ của Vạn Cương Môn xứng đáng là thủ lĩnh trong các thanh niên cùng thế hệ của môn phái, võ nghệ cao cường, cổ thuật xuất chúng.
Ôi, thế nào bây giờ.
Ta còn một việc dám với sư , chỉ sợ sẽ dọa cho ngất xỉu.
Ta lột quần áo của Thương Quan, còn đá xuống sông. Đó là khi ăn sâu của Thương Quan, năm thứ hai chạy trốn ngàn dặm.
Trên đường thấy một quán ăn, bà chủ ủ rượu cực kỳ ngon, mùi hương bay mười dặm, điều đối với là vô cùng hấp dẫn.
Cuộc đời nếu rượu ngon bạn thì sống để gì!
Phong cảnh tuyệt , nếu mà mỹ nhân tiếp khách, còn ưu phiền của thế tục, như thể là thiên đường giữa nhân gian.
lúc uống thỏa thích, bàn đối diện một nam tử mặc áo đen xuống, mang mặt nạ, vóc thẳng tắp, vai rộng eo nhỏ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/co-nhan-duyen/chuong-1.html.]
Thật là cảnh ý vui.
Đôi mắt chằm chằm về phía , đánh giá từ xuống , vô cùng càn quấy.
“Cô nương đủ ?”
Giọng quen thuộc.
Trong đầu giống như thiết chùy đập mạnh một cái.
Không xong !
Vì Thương Quan ở đây! Lúc rượu tỉnh quá nửa.
A, thiên hạ còn nhiều rượu ngon, c.h.ế.t ở đây !
Vì mạng sống, bỗng nhiên dậy, kêu lên một tiếng buồn thê lương, khiến cho tất cả ở quán ăn đều hấp dẫn, về phía chúng .
Ta nhào Thương Quan, thiếu chút nữa khiến cho và cả chiếc ghế đang cũng đổ xuống.
Sự việc xảy bất ngờ, tránh thoát.
Ta đỏ mắt, lớn tiếng lên án, huyết lệ đổ xuống: “Tướng công!”
Cơ thể chấn động, chuẩn lấy từ vạt áo một đồ vật gì đó, cảm thấy , xé vạt áo của , các loại bình nhỏ rải rác rơi xuống, kêu to:
“Ngươi là một kẻ phản bội, trong nhà cô dâu mới mà ngoài lêu lổng cùng hồ ly tinh.”
Ta kêu lôi kéo quần áo của , còn dùng nắm tay đ.ấ.m , giống như một phụ nữ đáng thương điên cuồng.
Trước n.g.ự.c lộ ngoài, nếu trong tay cầm kiếm thì g.i.ế.c cũng khó lắm.
“Ngươi!”
Xuyên thấu qua mặt nạ, thấy ánh mắt của là sự bối rối, cuồn cuộn sát khí.
Ha ha, thật đúng là là dễ dọa .
“Ta xem, hồ ly tinh tới từ Nam Cương để dấu vết gì ngươi!”
Tiếng lóc của vang vọng bộ tiệm rượu.
Ta đang uy h.i.ế.p , nếu g.i.ế.c ở chỗ , đảm bảo là khi tắt thở sẽ với tất cả phận của .
Thanh danh của Vạn Cương Môn trong giang hồ vốn , nếu của môn phái công nhiên g.i.ế.c bên ngoài, thì đó chính là hành vi của Ma giáo, ai cũng thể giết.
“Được! Nhìn xem, xem, dấu vết mà hồ ly tinh lưu rõ ràng như thế!”
“Tướng công, ngươi còn dám chống chế ? Hả?
Lúc khi đuổi g.i.ế.c , c.h.é.m một đao ngực, lúc chỉ còn một vệt đỏ nhàn nhạt, đúng là giống với dấu vết do nữ nhân cào lên.
Từng câu từng chữ của đều là m.á.u và nước mắt, giống như vô cùng ấm ức tổn thương.
Khách của quán ăn cũng đổi, vô cùng khinh thường.
Thương Quan thể nhịn nữa, rút kiếm đ.â.m c.h.ế.t , mà dùng lực bắt lấy chuôi kiếm của , đốt ngón tay cũng tím xanh, sắc mặt tái nhợt, sử dụng mười phần nội lực.
“Nếu tướng công bất nghĩa, cũng sống nữa!”
Ta một cách điên cuồng, nước mắt thấm ướt quần áo
“Hay là cùng tướng công đồng quy vô tận!”
Ta mang theo đ.â.m ngoài cửa sổ, giấu giếm đánh cho một chưởng lên ngực.
Khi sắp rơi xuống nước, mượn lực mà giẫm xuống, may mắn là khinh công của tệ lắm, thể bay trở bờ.
Mà Thương Quan đá xuống sông !
Ta vội vàng chạy trốn.
Chỉ còn khách khứa trong tửu lầu , cùng với thiếu chủ Vạn Cương Môn đang ở trong nước tức giận đến nỗi mặt mũi trắng bệch.
Ai bảo chỉ vì một chén sâu đuổi đến như ?
Tuy đánh , nhưng khả năng chạy trốn hề tầm thường. Từ khi còn nhỏ sư phụ từng dạy dỗ, cuộc đời , đồ vật quý trọng nhất là rượu cùng tính mạng, ngoài hai thứ đó tất cả đều là hư vọng.
Sau đó lão nhân gia cưỡi hạc về tây, chỉ còn một Quần Ngọc tham sống sợ chết, và một Dao đài yêu rượu phát điên.
Cho nên đối với , thể diện là cái gì !
Hơn nữa, Thương Quan còn là ai.