Cô Vợ Nhỏ Tinh Nghịch - Chương 12
Cập nhật lúc: 2025-07-09 06:14:53
Cô phản ứng kịch liệt càng thêm chứng tỏ suy đoán trong lòng , cô gặp chuyện, hơn nữa còn là chuyện cô cách nào giải quyết. Phương Lỗi một tay cầm cổ áo tay cô lôi kéo , một tay dùng sức xé , cô cả liền mất thăng bằng rơi n.g.ự.c .
Môi mỏng tựa bên tai của cô, nhỏ : “ chính tự tra, cô chính miệng cho , cho , xảy chuyện gì?”
Trần Hoa Nghiên chuyện gì xảy , chỉ cần liền ngã trong n.g.ự.c của , cả cô như mất tất cả sức chiến đấu, mềm nhũn cách nào phản kháng.
Nhiệt độ của khoan khoái, cô thể cảm giác nhịp tim tăng lên, cô nhịp tim của cô đang rối loạn vì , chắc là bởi vì tiếng tim đập thật vang dội, một cái một cái như vang vọng quanh quẩn bên tai cô.
“Anh giúp .” Sau một hồi khá lâu, cô cam tâm tình nguyện mở miệng, trong giọng chấp nhận, đến trình độ , cô nhận thể như thế nào?
“Cô cho , như thế nào giúp cô?” Thấy cô ý thức phản kháng, Phương Lỗi xê dịch vị trí, để cho lưng thoải mái hơn, cũng cho cô yên tĩnh hơn.
“Anh như thế nào giúp .” Mặt cô cúi thấp, chuyện nữa.
Mà cũng thúc giục cô, chỉ là đua cánh tay vỗ nhẹ lưng cô, giống như đang dỗ dành đứa bé.
Trầm mặc cực kỳ lâu, Trần Hoa Nghiên cuối cùng cũng mở miệng, chỉ là giọng êm ái giống như một khắc cô sẽ biến mất , cho nhịn đem cô nắm chặt.
“Anh , thời điểm mỗi khi hình dáng đôi mắt của , dung mạo mắt, cảm thấy ngươi đang dối, bởi vì đôi mắt từ nhỏ đến lớn cũng thể ánh sáng mạnh quá lâu, nếu một lát lệ rơi đầy mặt, vì vẫn bạn bè cùng thế hệ nhạo, chèn ép, bọn họ là Tiểu Ma Quái, là sợ ánh mặt trời là Tiểu quái vật.”
Vốn tưởng rằng cô chịu đựng qua thời kỳ nhi đồng, khi lớn lên sẽ vấn đề gì, nhưng mà khi xuất đạo, trong giới mẫu, vẫn bởi vì đôi mắt mà gặp gỡ í vấn đề.
“Những đó đôi mắt của quá mức quỷ dị, một loại quảng cáo thương đô thật dám tìm , bởi vì sợ sơ ý một chút sẽ đem hình chụp thành thần quái thai, dọa hỏng xem, cho nên nhiều thời điểm rõ ràng công việc sắp tới tay, sẽ đột nhiên chuyển tới tay khác, cho nên rõ ràng bốn năm trong giới mẫu, cho dù ít chăm chỉ ngày thành công, nhưng vẫn là một mực yên lặng tiểu vô danh.”
Cho tới nay cô đều tin chắc chỉ cần kiên trì, một ngày nào đó cô nhất định sẽ chuyển lên, một ngày nào đó cô sẽ thành công.
Chỉ là cô giám đốc công ty đại diện cũng , đôi mắt ở nơi mà một nhóm nổi trội căn bản lăn lộn ngoài đời nổi, cho nên cô mới thể vui mừng mang theo kiểu ý niệm, đem đôi mắt đổi thành mắt phượng mà thị trường đang nhu cầu nghênh hợp.
Trần Hoa Nghiên cho Phương Lỗi tất cả chuyện mà , mà xong đau lòng cũng chua xót cực kỳ, vì tuổi thơ nho nhỏ đó cô một chơi đùa, vì đường đời cô lao đao chịu đựng ít thương tổn.
Cánh tay nhịn ôm chặt cô hơn, để cho cô càng thêm gần sát , để cho cô tiếng tim đập của .
Cô giãy giụa, vẫn cắm đầu cắm cổ xong, bởi vì quá lâu, quá lâu cùng khác bày tỏ chính cho đến nay vẫn chôn dấu tất cả khổ sở trong lòng, nếu , cô ngay, chút nào cất giữ bộ cho .
“Cho đến gần đây rốt cuộc bởi vì đôi mắt của , chỉ danh cho chụp hình, nhưng là hình khiêu dâm, nếu như chụp những hình , sự nghiệp khổ cực xây dựng bao nhiêu năm nay tất cả đều sẽ phá hủy, hơn nữa ba của sẽ vì mà mặt những khác ngốc đầu lên , đây thật bất hiếu, ?
ngay cả quyền cự tuyệt cũng , bởi vì ký hợp đồng… Cho nên , ai thể giúp ? Bây giờ vi phạm hợp đồng đèn bù nhiều tiền, cũng dám mở miệng cùng ba , vô dụng ?Phải ?”
Phương Lỗi cách nào chuyện, thì là cô mấy ngày nay cô gặp chuyện đau khổ như thế, nếu như sớm một chút, cũng sẽ để mặc cho cô một chịu khổ như .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/co-vo-nho-tinh-nghich/chuong-12.html.]
Anh suy nghĩ cho cô , thể giúp cô, chỉ cần cô nguyện ý, nhưng mà rõ ràng cô sẽ nguyện ý nhận tình cảm của , chỉ vì hai bọn họ cho tới bây giờ, trừ quan hệ bác sĩ chỉnh hình cùng với khách hàng , còn cái gì khác, cho nên cho dù mở miệng, cô cũng sẽ nguyện ý.
Có lẽ là tất cả đè nén ở trong lòng đều hết ngoài, cả nhẹ nhõm ít, Trần Hoa Nghiên thấy thế nhưng dần dần cảm thấy ý thức mơ hồ nhưng mà cô dám ngủ, chỉ cần liền ngủ, cô sẽ gặp ác mộng, cô gặp ác mộng, cô sợ gặp ác mộng. Cô mệt mỏi như , nhưng vẫncố gắng mạnh mẽ chống đỡ chịu ngủ, vươn tay che mắt của cô.
SMK
“Mệt thì nghỉ ngơi .”
“ ngủ, dám… Sẽ gặp ác mộng, sợ…” Thần trí hỗn loạn cô căn bản cũng phát hiện sự mềm yếu bất lực trong lòng…
“Không sợ, sẽ ở nơi với cô.”
Những lời ấm áp quan tâm, cũng cho Trần Hoa Nghiên an tâm, cô kháng cự nữa, tay nhè nhẹ cầm cánh tay của , giống như cẩn thận ôm lấy chiếc phao cấp cứu duy nhất, nhẹ nhàng giấc ngủ.
Nhìn dung nhan ngủ say của cô, Phương Lỗi buông lỏng bàn tay nắm chặt thành quyền, khi công ty đại diện cô cư nhiên dùng hợp đồng buộc cô chụp hình k.h.i.ê.u d.â.m thì chỉ chạy ngay tới công ty của cô, đem gã giám đốc bắt tới hung hăng đánh một trận, nhưng nhịn , bởi vì điều cô cần nhất là việc dạy dỗ tên khốn , mà là giúp cô thoát khốn cảnh , cho cô một con đường khác.
Không suy nghĩ nhiều, ôm cô, để cho cô tiếp tục dựa , đó từ trong túi quần lấy điện thoại di động , điều tra mã thật lâu gọi, đó đè xuống phím call.
iện thoại thông, hơn nữa vang lên mấy tiếng đối phương liền nhận, “Đại bác sĩ, thế nào rãnh rỗi tìm ? gần đây cũng cần giúp cải tử hồi sinh đó.”
Người tìm một bạn học trung học cấp hai tên Phó Quân Quyền.
Tốt nghiệp trung học xong, Phương Lỗi du học ngoại khoa chỉnh hình, mà Phó Quân Quyền học quản lý truyền thông đại chúng, kế gia nghiệp.
Hiện tại Phó Quân Quyền là Tổng giám đốc công ty đại diện lớn nhất trong nước.
“Quân tử, giúp một việc.” Phương Lỗi giảm thấp giọng xuống, sợ quấy rầy Trần Hoa Nghiên ngủ yên, chỉ là qua mấy phần nặng nề.
Đối phương dừng một chút, cũng thu hồi dang vẻ cà lơ phất phơ đùa giỡn mê tức, “Cậu , thể giúp bao nhiêu thì sẽ giúp bấy nhiêu.”
“Giúp ký hợp đồng với một , cô vi phạm hợp đồng với bên bao nhiêu để trả, điều kiện là thể để cho cô tiền vi phạm hợp đồng là do trả”.
“Cậu chắc chứ?” Nói đến vi phạm hợp đồng, bình thường cũng sẽ là lượng nhỏ.
“Quân tử, chỉ cần xem qua hình của cô , sẽ rõ nếu như ký kết với cô , sẽ hối hận cả đời.”
“Cậu như , ký thật sự là đại oan đầu, cho tên cùng tên công ty đại diện bây giờ, những thứ khác liền giao cho .”
Lấy tên tuổi Trần Hoa Nghiên cùng với công ty tên, Phó Quân Quyền liền cúp điện thoại.
Mà Phương Lỗi còn là nhẹ nhàng vuốt trong n.g.ự.c rời tầm mắt, “ là bao giờ phung phí lòng , thiếu Quân Tử một cái nhân tình, cho nên cô cho , đừng cho mất thể diện, ?” Một chữ cuối cùng rơi xuống, môi của nhẹ nhàng rơi mắt cô.