Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Cô vợ nuôi từ bé của Đại thiếu gia du côn bất lương - Chương 6

Cập nhật lúc: 2025-07-11 04:45:44

Trước đây, bố  Hầu Yến Lương từng cả đời cũng chẳng nổi . Toàn linh tinh, đây chẳng đang ? Còn tài trợ cho học hành, cho chỗ ở, thêm cả chữa bệnh cho nữa. 

Hầu Yến Lương cảm thấy đúng là quá bụng, thể nữa. 

quá nhẹ nhàng với Thư Hòa An quá , mà cô bé dường như ảo tưởng rằng dễ gần cơ chứ? 

Kể từ hôm đó, Hầu Yến Lương thỉnh thoảng nhận tin nhắn từ Thư Hòa An, những điều vụn vặt quan trọng. Nào là tiến độ học tập của, tình trạng điều trị của cô bé, thậm chí cả những bức ảnh phong cảnh mà cô bé chụp đường. 

Chiếc điện thoại vốn ít khi nhận thông báo giờ đây liên tục vang lên từng hồi ‘ting ting’. 

Hầu Yến Lương cảm thấy phiền, liền để điện thoại ở chế độ im lặng. im lặng , kìm mà thỉnh thoảng lấy xem. 

Có lúc Hầu Yến Lương chợt nhận , cảm giác giống như đang nuôi một đứa trẻ. 

...Quá ghê tởm. 

Để trở bình thường, quyết định trả lời Thư Hòa An nữa. 

Sau mấy ngày lạnh nhạt, Thư Hòa An cũng nhận gì đó , liền rụt rè nhắn hỏi cô bé phiền , xin

Miệng thì khó chịu mắng Thư Hòa An là đồ ngốc, nhưng tin nhắn chỉ gửi hai chữ: "Không ." 

Trong kinh doanh, Hầu Yến Lương giỏi xử lý tình huống bất ngờ, vấn đề đều thể dễ dàng giải quyết. bây giờ, nhận một cô gái nhỏ cũng đối phó nổi.

Thực , Thư Hòa An chỉ đơn thuần coi Hầu Yến Lương như một trai mà thôi. 

Từ nhỏ thiếu thốn tình thương của cha, cô bé luôn xu hướng dựa dẫm những đàn ông trưởng thành, chín chắn mạnh mẽ, nhất là khi họ đối xử với . Đây là tâm lí bình thường của con .

Anh Lương là , còn cô bé chỉ là một kẻ ngốc ngây thơ. Bởi chỉ kẻ ngốc mới nghĩ rằng Hầu Yến Lương là .

Dạo gần đây, nhân kỳ nghỉ lễ ngắn, Thư Hòa An bắt đầu bán hàng rong. 

Mặc dù Hầu Yến Lương định kỳ đều gửi tiền sinh hoạt phí nhưng Thư Hòa An cứ mãi tiêu tiền của

Lần , Thư Hòa An đổi sang một địa điểm khác, còn những tiểu thương khó chịu, nên việc kinh doanh khởi sắc hơn nhiều. Suốt mấy ngày bận rộn từ sáng tới chiều, Thư Hòa An thậm chí chẳng thời gian để ăn. 

Khi bán xong phần thức ăn cuối cùng, đang dọn dẹp xe hàng, một vị khách đến. 

Thư Hòa An lau mồ hôi trán, nhanh nhẹn thu xếp đồ đạc, xin vị khách, "Xin , hôm nay em bán hết ạ." 

Đối phương rời mà khẽ cúi , gọi tên cô bé với vẻ mặt khó chịu: "Thư Hòa An?" 

Nghe thấy giọng quen thuộc, Thư Hòa An ngẩng đầu lên, đôi mắt to tròn ánh lên vẻ kinh ngạc, nở nụ rạng rỡ khi thấy gương mặt của Hầu Yến Lương. 

"Anh Lương!" Giọng Thư Hòa An trong trẻo, đôi mắt cong cong, vội khoe với , "Hôm nay em may mắn lắm, kiếm mấy trăm cơ!" 

Thư Hòa An đem hết công sức của quy cho may mắn, chẳng nghĩ rằng đó là thành quả từ sự chăm chỉ của chính

Vì vài trăm nghìn nhỏ nhoi mà Thư Hòa An vui tả xiết. Hầu Yến Lương nên là cô bé ngốc nghếch dễ hài lòng nữa. 

Hầu Yến Lương trầm mặt, khi sắc mặt nghiêm , trông đáng sợ. 

Nếu tình cờ ngang qua đây, còn Thư Hòa An đang bán hàng rong ở đây. 

"Tiền gửi em đủ xài ?" Giọng Hầu Yến Lương lạnh lùng khiến cô bé ngẩn , lúc mới chậm chạp nhận vẻ đang giận. 

Thư Hòa An vội thu nụ , rụt rè giải thích, "Không , em chỉ kiếm thêm một ít thôi mà." 

Hầu Yến Lương cô bé chọc tức đến nghẹn cả , lên cũng xuống

Hắn quan tâm Thư Hòa An tiêu tiền cho việc gì, nhưng cô bé như thế khiến cảm thấy quá keo kiệt, chu cấp đủ, nên cô bé ngoài bán hàng kiếm thêm. 

Hầu Yến Lương thở dài, nghĩ thầm so đo với Thư Hòa An gì. Đầu óc con bé sáng suốt

Nhìn đồng hồ, hỏi, "Ăn cơm ?" 

Thư Hòa An lắc đầu, "Em mới dọn xong." 

 

Gương mặt Thư Hòa An đỏ bừng, đôi bàn tay tháo găng tay nhăn nhúm, trắng bệch vì mồ hôi ngâm cả buổi sáng, những đường vân nhỏ thô ráp nổi rõ. 

Đã hai giờ chiều, Hầu Yến Lương ăn trưa xong ở nhà, chỉ ngoài dạo tiêu cơm, tình cờ gặp cô bé.

Chẳng trách cô bé mấy hôm nay gửi ảnh kể chuyện với , thì là bận kiếm tiền. 

"Đi thôi, dẫn em ăn." 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/co-vo-nuoi-tu-be-cua-dai-thieu-gia-du-con-bat-luong/chuong-6.html.]

Cô bé cảnh khó khăn đầu ăn ở một nhà hàng cao cấp, hôm nay nhờ phúc của Hầu Yến Lương mà trải nghiệm sự xa hoa

Thư Hòa An quen với môi trường sang trọng, khép nép ghế, cúi đầu ăn từng miếng nhỏ. 

Hầu Yến Lương bên cạnh quan sát Thư Hòa An, thấy cô bé ăn chậm , cứ nghĩ là đồ ăn hợp khẩu vị. 

"Không ngon ?" 

Thư Hòa An lắc đầu, , "Anh Lương, dịp để em nấu cơm cho ăn nhé, em nấu ăn giỏi lắm!" 

Hầu Yến Lương bật , "Em nấu ăn ?" 

"Mẹ em bệnh nên em nấu ăn từ lâu ." 

Nói đến đây, ánh mắt Thư Hòa An thoáng ảm đạm, niềm hứng thú nhỏ nhoi cũng biến mất. 

"Anh Lương, xem, liệu em ch.ết ?" 

Làm ? Hắn bác sĩ

Trong ý thức của Hầu Yến Lương, cái ch.ết là chuyện bình thường. Ngay cả cũng thể ch.ết, thể gi.ết ch.ết hoặc vì tai nạn. Hắn bao giờ nghĩ thể sống đến già. 

Hầu Yến Lương gi.ết đầu tiên năm 15 tuổi, đó cứ thế mà dừng

Bố luôn bảo, lăn lộn trong giang hồ một ngày nào đó sẽ trả giá. 

Hầu Yến Lương nhớ kỹ lời đó, nhưng càng càn hơn nữa. 

"Chắc là thể." Ba từ hờ hững khiến mắt Thư Hòa An đỏ hoe, trông như sắp

Hầu Yến Lương Thư Hòa An với vẻ thích thú, giống như đang trêu mèo con, ngay cả dỗ dành cũng lười

Hắn nheo mắt, nụ đầy vẻ tà khí, để lộ hàm răng trắng, bắt nạt một cô bé, thật sự khiến gặp chê, chó chó ghét. 

"Em đừng , tưởng gì em thì ." 

Thư Hòa An hít mũi, cố kìm nóng trong khóe mắt. 

 

"Em no ." 

Hầu Yến Lương cảm thấy Thư Hòa An giống như mèo nhỏ, ăn chỉ vài miếng no, thế gọi ít món hơn. 

Ăn xong, Hầu Yến Lương hỏi cô bé , em đến bệnh viện thăm

Lần đầu tiên, Hầu Yến Lương hạ tài xế, lái xe đưa cô bé đến bệnh viện. 

Tình trạng của Thư Hòa An khá hơn nhiều. Được bồi bổ đầy đủ, bệnh tình thuyên giảm, cơ thể bà da thịt hơn, thoát khỏi dáng vẻ tiều tụy của cận kề cái chết. Cả khuôn mặt bà cũng tràn đầy sức sống. 

Nhìn thấy Hầu Yến Lương cùng con gái, Thư Hòa An xúc động đến mức nức nở, nghẹn ngào cảm ơn "mạnh thường quân" trẻ tuổi

Hầu Yến Lương chỉ lạnh nhạt gật đầu qua loa, chẳng hề để tâm. 

Mùi thuốc sát trùng trong bệnh viện khiến bực bội, chịu lâu liền rời

Thư Hòa An tiễn . Đoạn đường ngắn ngủi, Thư Hòa An yên lặng bên cạnh Hầu Yến Lương. 

Bệnh viện đông đúc, hành lang chật kín qua vội vàng, Thư Hòa An sát để chắn đường khác. 

Thư Hòa An cảm thấy nên gì đó. 

Suy nghĩ mãi, cuối cùng, khi trong thang máy, Thư Hòa An ngước lên gọi

"Anh Lương." 

"Hả?" 

Thư Hòa An ngẩng đầu Hầu Yến Lương, mới nhận thật cao, cô bé chỉ đến vai . Thân hình Hầu Yến Lương rắn chắc, khiến Thư Hòa An trông chỉ như một cây giá đỗ nhỏ. 

"Anh Lương, tuần trường em tổ chức đại hội thể thao, thầy cô bảo mời phụ đến. Anh thể đến xem em ?" 

Chính Thư Hòa An cũng hiểu câu đó. Hầu Yến Lương bận như thế, cô bé nên phiền . lời thì thu . Tim Thư Hòa An vì lo lắng mà đập thình thịch. 

Hầu Yến Lương xong, biểu cảm như thể chuyện gì hoang đường. Hắn cau mày, nghiêng đầu Thư Hòa An vài giây, vẻ mặt đầy khó hiểu, nhạt một tiếng: 

"Em nghĩ là ai?" 

 

Loading...