Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Cơn Ác Mộng Khi Ở Một Mình - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:04:59

ghé mắt qua lỗ mắt mèo. 

 

Hành lang bên ngoài tối om. Chỉ ánh sáng mờ mờ xanh lục của biển báo an

 

Hành lang dài và tối lúc trông thật rợn , như một cái hố đen nuốt chửng

 

nhanh chóng rời mắt khỏi đó.

 

Lúc , điện thoại trong túi rung lên hai cái. Là tin nhắn từ cô em gái tầng .

 

trả lời: "Có, kiểm tra xong nhà em."

 

thở phào nhẹ nhõm. 

 

Hóa chỉ là do tin tức hôm nay suy nghĩ quá nhiều, sinh ảo tưởng hại mà thôi. 

 

là tự dọa .

Trà Sữa Tiên Sinh

 

lắc đầu, ánh mắt vô tình lướt qua tin nhắn điện thoại. 

 

, cảm thấy gì đó đúng. thể rõ là gì.

 

6

 

Ban quản lý ở trong căn hộ gần 30 phút. 

 

Rốt cuộc việc kiểm tra cửa sổ gì mà cần nhiều thời gian đến

 

nhắn thêm một tin cho cô em gái tầng .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/con-ac-mong-khi-o-mot-minh/chuong-3.html.]

 

hỏi: “Xin phiền, nhưng chị hỏi kiểm tra cửa sổ mất bao lâu nhỉ?”

 

Câu trả lời đến nhanh: “Có thể nửa tiếng.”

 

Chỉ năm chữ ngắn gọn, nhưng mà cảm thấy rợn

 

Cuối cùng cũng nhận điều bất thường. 

 

lướt lịch sử tin nhắn. 

 

Cô em gái tầng là sinh viên đại học, mỗi khi nhắn tin với , dù nữa, cô luôn thêm một biểu tượng cảm xúc ở cuối. Đôi khi là con chó, lúc là con mèo. 

 

, cả hai tin nhắn đều ngắn gọn, biểu tượng cảm xúc, thậm chí còn dấu câu.

 

Khi đang suy nghĩ, đột nhiên ngoài hành lang vang lên tiếng mở cửa. 

 

vội vàng gần cửa và qua lỗ mắt mèo. 

 

Người của ban quản lý ngoài, đóng cửa , ghi chép vài thứ quyển sổ, đó lưng

 

Rất nhanh, biến mất khỏi tầm của

 

Ngay đó, thấy tiếng thang máy mở đóng , và còn âm thanh gì nữa.

 

liếc đồng hồ. 

 

Từ lúc bước cho đến khi ngoài, tròn 31 phút, đúng như cô em gái tầng

 

Chẳng lẽ thật sự suy nghĩ quá nhiều?

Loading...