Con Của Chồng, Đồng Lòng Với Ba - Chương 4
Cập nhật lúc: 2025-07-11 01:29:34
"Không chứ? Trước khi ly hôn thỏa thuận chia cho ba căn nhà, tổng trị giá 18 triệu tệ. Sao bây giờ... còn tí xíu ?"
Luật sư Phùng : "Chị xem , 18 triệu , nếu theo thỏa thuận ly hôn thì thuộc về chị. bây giờ chồng chị mất , một nửa tài sản sẽ tính di sản của . Người thừa kế gồm chị, bố , và con trai , chia đều mỗi một phần tư, nên chị chỉ còn một phần ba, tức là 3 triệu. Cộng , tổng tài sản của chị bây giờ chỉ còn 12 triệu tệ."
: "WTF?"
để suy nghĩ, cần suy nghĩ .
Là một giáo viên dạy toán cấp hai, giờ đây một bài toán tiểu học cho bối rối.
mừng hụt ?
cứ nghĩ Biện Khải c.h.ế.t , bộ tài sản của sẽ do là vợ thừa kế.
Ngoài ba căn nhà, còn cổ phiếu công ty, tiền mặt trong nhà, v.v.
Kết quả, theo tính toán của luật sư Phùng, tên khốn chẳng gì tên, thậm chí còn nợ bảy, tám vạn các ứng dụng vay online?
Chó chết!
Chết sớm chết, c.h.ế.t muộn chết, c.h.ế.t đúng lúc bay mất mấy triệu của ?
Luật sư Phùng : " chị từng nghĩ đến ? Với tính cách khôn lỏi của chồng cũ chị, thực sự chấp nhận tay trắng, giao bộ ba căn nhà cho chị ?"
Lời như đánh thức trong mộng, bừng tỉnh.
"Ý là, khả năng giấu tài sản từ ?"
Luật sư Phùng , dựa kinh nghiệm việc lâu năm của đồng nghiệp , thì mười phần đến chín phần là như .
: "… Đồng nghiệp kinh nghiệm thâm niên, cho nên tự hào lắm chứ gì?"
nếu , lấy bằng chứng cũng dễ.
Ví dụ như thủ đoạn phổ biến nhất: Chuyển đổi cổ phần công ty sang tên bố , chuyển tài khoản chứng khoán, v.v…
Nếu bằng chứng cụ thể, đối phương thừa nhận thì tòa án cũng thể xử lý.
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Trừ khi… đào bằng chứng kinh tế xác thực, xin tòa án điều tra.
Lời chợt nhớ một chi tiết đây.
Tháng mười năm ngoái, Biện Khải giải thể hai công ty tên , là do ăn .
Sau đó, lấy tên bố để mở một công ty mới, bản chỉ tên quản lý nhưng thực tế vẫn điều hành, lương mỗi tháng chỉ nhận mức tối thiểu.
Nghĩ thì… đúng thời điểm Lâm Thiến mới mang thai ?
Tên khốn , hóa âm thầm tính đường lui từ , bảo lúc mạnh miệng gào lên rằng sẽ tay trắng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/con-cua-chong-dong-long-voi-ba/chuong-4.html.]
Hơn nữa, hồi đầu năm, bố chồng còn mua một căn hộ lớn hơn hai trăm mét vuông, là tiền lãi từ chứng khoán của họ.
Chỉ bằng chút lương hưu của họ? Lừa ai chứ?
Còn nữa, chuyến châu Âu , còn sắp xếp cho bố du lịch Hong Kong Macau, về còn khoe khoang rằng trúng lớn trong sòng bạc.
Cả lò nhà các luôn chứ!
Nhờ "vận may sòng bạc" của các , con trai các cũng mất luôn đấy!
Luật sư Phùng hỏi : "Cô giáo Từ, mong của chị về tiền là bao nhiêu?"
suy nghĩ một chút, : "Thế , lúc chúng thỏa thuận phí hoa hồng là 15%, bây giờ tăng lên 20% cho . Anh giúp đòi bao nhiêu, kiếm , cũng kiếm . Chỉ cần phạm pháp, đừng với về đạo đức."
Luật sư Phùng đẩy gọng kính, ánh mắt lóe lên: "Chị mà , phấn khích đấy nhé."
Ha!~
Loại quan hệ định, cùng chung lợi ích, đôi bên tin tưởng, tất cả đều hướng đến tiền bạc như thế …
Có khi còn ngon hơn hôn nhân chứ?!
Thế mà ngay hôm , Phùng Tu gửi cho một tờ thông báo chấm dứt hợp đồng.
Rồi đến ngày thứ ba, khi gặp mặt bố Biện Khải, liền thấy họ Phùng ngay bên cạnh hai ông bà, gọi "chú ơi, dì ơi" vô cùng ngọt ngào, sốt sắng chẳng khác gì nhân viên bán thực phẩm chức năng cho già.
Đệch.
5
Vòng đàm phán đầu tiên là về quyền nuôi dưỡng thằng bé.
Đi thẳng vấn đề chính, phần xin lược bỏ tám trăm chữ chửi bới của Biện Khải, từ trời gào đất, chửi rủa tổ tiên mười tám đời nhà , cho đến việc chất vấn tại để dù chỉ một nắm tro cốt.
tránh cái tát của bà , nghiêm túc giải thích:
"Bởi vì là vợ cả của Biện Khải, đốt thì đốt, ai bảo bà mặt?"
“Lêu lêu lêu…"
Bên nhà Lâm Thiến và em trai cô cùng.
Cậu em trai mới cưới vợ, nhà cũng mới xây xong.
Mẹ Lâm thì đến mấy ngất , ngoài câu "con gái khổ quá", bà thêm câu nào khác.
một bên ăn dưa hóng chuyện, tâm trạng vui vẻ, nhiệt tình thưởng thức màn kịch.
Chỉ Biện Khải : "Chỉ cần thằng bé về với chúng , thì tiền sính lễ lúc A Khải đưa, tiền xây nhà, bao gồm cả tiền mừng, tam kim, chúng đều lấy ."
*Tam kim: ba món quà cưới bằng vàng như nhẫn, dây chuyền, vòng tay…