CON GÁI ĐẾN TỪ TƯƠNG LAI - Chương 7
Cập nhật lúc: 2025-07-15 21:44:25
“Sau chọn ngày , tổ chức hôn lễ đàng hoàng, cũng để chính thức công bố phận của Niệm Niệm.”
“Còn hai đứa vẫn đang học, việc chăm sóc Niệm Niệm cứ để ba lo. Cả hai cứ an tâm mà học hành.”
Suốt buổi, hai bác từng hỏi gì về cảnh gia đình .
Mọi việc trong nhà đều để chủ.
Lần đầu tiên trong đời, cảm nhận sự tôn trọng và bao dung từ lớn như .
Lòng ơn cuộn trào như sóng nước mắt cứ thế rơi kìm .
Mẹ Hướng An đau lòng ôm lấy , vỗ nhẹ lưng an ủi:
“Ngoan nào, đừng nữa. Từ giờ trở , chúng là một nhà .”
“Nếu thằng nhóc Hướng An dám bắt nạt con,cứ với ba ba sẽ dạy nó!”
Niệm Niệm chễm chệ vai ông nội, quên chọc ghẹo:
“Mẹ ơi, rơi hạt châu kìa! Mẹ hổ hả? Niệm Niệm còn nha!”
Còn Hướng An thì một góc, mặt đỏ như cà chua, trông hệt như học sinh tiểu học cô giáo mắng, ngượng ngùng đến mức dám ngẩng đầu.
Sự đối lập quá rõ ràng khiến bật qua nước mắt.
Hóa … đây là cảm giác yêu thương và bảo vệ.
Lòng ấm áp vô cùng cảm giác… thật sự .
Hai bác nỡ xa cháu, kiên quyết đòi giữ Niệm Niệm ở nhà cũ vài hôm để “tận hưởng cảm giác ông bà nội”.
Niệm Niệm hai tay giơ cao tán thành, còn hồn nhiên chốt một câu:
“Có ông bà nội chơi với con , ba cứ yên tâm tận hưởng thế giới hai nha~”
Câu khiến và Hướng An đồng loạt cứng đơ , mặt đỏ bừng.
Trước lúc rời , Hướng An lén kéo phòng riêng của Hướng An.
Bà thì thầm tiết lộ với một bí mật giấu kín nhiều năm…
Cho đến khi trở về căn hộ của Hướng An, vẫn hết bàng hoàng.
Vừa thấy thất thần, Hướng An lập tức căng thẳng:
“Khương Địch? Em thế? Có chỗ nào khỏe ?”
Nhìn gương mặt đầy lo lắng mắt, kết hợp với tình tiết trong nguyên tác, cùng lời …
im lặng lâu, cuối cùng cũng hỏi điều giấu trong lòng bao lâu:
“Hướng An… thích em đúng ?”
Câu hỏi quá đột ngột khiến Hướng An đơ tại chỗ.
Anh đỏ mặt, hai tay xoắn xuýt như học sinh đầu tỏ tình:
“Em… hỏi …?”
thẳng mắt , né tránh:
“Phải, ?”
Hướng An im lặng hồi lâu, mới thốt lên:
“Phải… Khương Địch, thích em, từ lâu .”
Nói xong, nhắm tịt mắt, thẳng đơ như tượng, rõ ràng là đang chờ tuyên án.
Nhìn vẻ mặt buồn tội nghiệp đó, bật khúc khích, đó nhẹ nhàng đưa tay nắm lấy tay , mười ngón đan chặt:
“Hướng An, em cũng thích . Mình thử hẹn hò .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/con-gai-den-tu-tuong-lai-ewkt/chuong-7.html.]
Câu trả lời như sấm rền giữa trời nắng.
Hướng An tin tai :
“Thật hả?! Anh nhầm đấy chứ? Em … em cũng thích đúng ?”
Khi gật đầu xác nhận, lập tức ôm chầm lấy , nhấc bổng lên, tròn hét lớn:
“Aaaaaaa! Hôm nay là ngày vui nhất của luôn đó!!!”
Chuyện giữa và Hướng An… thật bắt đầu từ hồi cấp ba.
Hóa , từng giúp đỡ học năm đó, chính là bố của Hướng An.
Năm , và Hướng An cùng đỗ một trường cấp ba trọng điểm trong thành phố.
Ngày nhập học, ngay cổng trường, tình cờ thấy bố kéo lê đầy hung dữ.
Hướng An hỏi han những xung quanh, ráp đại khái cảnh của .
Ngay lập tức, gọi điện về nhà, xin bố giúp đỡ .
Bố là hiểu lý lẽ, hỏi thêm gì nhiều, chỉ bảo:
“Giúp thì giúp tới cùng.”
Chính cú điện thoại đó của Hướng An mở con đường sống khác cho .
Suốt ba năm cấp ba, và luôn “đấu ” vị trí thủ khoa trường.
Hướng An âm thầm dõi theo từng bước của , càng ngày càng sự kiên cường như cỏ dại của thu hút.
Sau , trở thành thủ khoa thành phố, và vẫn chọn học cùng trường đại học với .
Hướng An vô cùng tự hào.
Khi học bổng của khác cướp mất, phá lệ dùng mối quan hệ gia đình để đòi công bằng cho .
Bố thắc mắc, giờ con trai từng xen những chuyện thế .
Anh chỉ trả lời:
“Cô sống quá vất vả . Con thích cô , cô chịu thêm thiệt thòi.”
Chuyện chỉ , khi tình cờ một vị giảng viên thiết kể .
từng tìm cơ hội cảm ơn , nhưng sợ phiền , nên đành chôn giấu trong lòng.
Sự xuất hiện của Niệm Niệm vô tình cho một cơ hội để đến gần hơn bao giờ hết.
Sống chung một mái nhà, càng tiếp xúc, càng thể kiểm soát cảm xúc của .
Chỉ là… vì cách xuất quá lớn, nên luôn chọn cách lặng lẽ giấu kỹ tình cảm .
Cho đến khi tiếp xúc với bố , và bí mật tiết lộ, mới đủ dũng khí để hết những điều giấu trong lòng.
Sau khi thẳng thắn bày tỏ với , và Hướng An chính thức bắt đầu mối quan hệ hợp pháp.
Từ một đóa hoa cao lãnh lạnh lùng trong mắt ở trường, Hướng An lập tức biến thành một “ yêu dính ” siêu cấp.
Đến mức Niệm Niệm cũng lên tiếng trêu chọc:
“Ba dính như keo ! Lớn thế còn tranh với con, ngại ghê!”
Hướng An hưởng thụ chuyện đó.
Lễ cưới và tiệc công bố phận của Niệm Niệm tổ chức cùng ngày, bộ do ba Hướng An lo liệu.
Vì cắt đứt với gia đình ruột, bố Hướng An đặc biệt mời thầy cô từng giúp đỡ đến đại diện nhà gái.
Ngày cưới.
Niệm Niệm cô bé rải hoa, tay nắm tay và Hướng An bước lễ đường.
Tiếng chúc phúc vang lên dứt.