Con gái kiện tôi ra toà - Chương 6
Cập nhật lúc: 2025-07-10 18:51:54
Ba đứa trẻ năm sáu tuổi đang xổm trong sân chơi đất. Hai đứa trong đó là con trai và con gái của , đứa còn là con gái của trai chồng .
Trước hiên nhà lợp ngói, tường ốp gạch trắng, nền xi măng, mấy lớn bày biện bàn ghế.
gọi lớn: “Ăn cơm thôi, ăn cơm thôi!”
Chồng bưng thức ăn thơm phức , : “Anh Hai, lâu hai em uống, tí ?”
Anh trai chồng lập tức vui vẻ: “Đương nhiên tí , nhưng xem , nhà chú hết rượu .”
“Thế thì mua, chờ em!”
Chồng nhấc ấm rượu lên, con gái liền chạy tới: “Bố ơi, để con mua rượu cho!”
“Thế thì quá, mua mười nghìn thôi, nhớ về sớm, đường cẩn thận kẻo ngã đấy nhé.”
Chồng sờ túi, chỉ tờ hai mươi nghìn, cũng nghĩ nhiều liền đưa cho con bé.
[Nhìn bố của cô như , vẻ trọng nam khinh nữ, rõ ràng là ánh mắt yêu thương con gái.]
[Miểu Miểu cũng hiểu chuyện, còn giúp lớn mua rượu nữa.]
[Vậy thì chuyện liên quan gì đến việc Miểu Miểu đánh đây?]
Theo bước chân Miểu Miểu khỏi nhà, cảnh tượng cũng di chuyển theo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/con-gai-kien-toi-ra-toa/chuong-6.html.]
Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế
Ban đầu thứ bình thường, cho đến khi con bé mua rượu xong, dùng hết tiền còn mua đồ ăn vặt, bình luận chạy bùng nổ.
[Đứa bé hiểu chuyện , vật giá lúc thấp, tiền công một ngày của cũng chỉ tầm hai mươi nghìn thôi, nó mua đồ ăn vặt hết mười nghìn liền.]
[ đây chỉ là trẻ con ham ăn thôi mà, thể đánh đến mức bỏ nhà chứ.]
Không ngờ khi đến bên bờ sông nhỏ, con gái chỉ xuống sông kêu lên: “Xem kìa, sông cá!”
Con gái lúc bảy tuổi, còn em trai và em họ đều năm tuổi. Sự hiếu kỳ của trẻ con khiến cả hai đứa đều chạy xem.
Cháu gái gọi là Bình Bình, ngây thơ xổm đất hỏi: “Không cá chị ơi, cá ở ạ!”
Đột nhiên, khuôn mặt tươi của con gái trở nên âm u.
[Cô định gì , một đứa trẻ thể như thế!]
[ một dự cảm chẳng lành!]
Khán giả đoán sai, con gái đặt ấm rượu xuống, hề báo đẩy Bình Bình xuống sông.
Nước sông tuy sâu, nhưng đối với một cô bé năm tuổi thì chí mạng.
Con trai bên cạnh sợ ngây , òa nức nở.
Con gái chỉ bên bờ sông Bình Bình vùng vẫy : “Mày dám tranh đồ ăn vặt với tao! Mày đến đây, bố cho hết đồ của tao cho mày! Mày c.h.ế.t thì còn ai tranh với tao nữa.”