Con Hư Tại Ba, Cháu Hư Tại Bà - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:34:54
Tết Trung thu, bận rộn cả ngày trời, cuối cùng cũng xong một bàn đầy ắp món ngon.
Thế nhưng khi đưa tay gắp một con cua thì đứa con trai Lưu Sướng dùng đôi đũa đánh mạnh tay .
"Mẹ là đồ lợn lười chỉ ăn , kiếm tiền thì tư cách gì mà ăn cua lông đắt tiền như ?"
ngỡ ngàng con trai mười tuổi của tủi đến rơi nước mắt.
Còn bà nội híp mắt vỗ tay khen ngợi.
"Ôi chao, cháu trai lớn của thông minh quá. Cháu chỉ cần thôi là ai là kiếm tiền, ai là lười biếng."
định mở miệng dạy dỗ nó thì chồng vội vàng xoa đầu nó.
"Con trai, con tuy ngốc nghếch, kiếm tiền nhưng dù cũng là con, con thế."
Lưu Sướng thấy ủng hộ thì nó càng nước lấn tới, hất thẳng cả đĩa rau xanh mặt .
"Đồ lợn lười! Mẹ nhất là nên ngoan ngoãn một chút, bớt ăn , việc nhiều . Nếu ngày mai, bố con sẽ ly hôn với đấy."
Hay lắm!
tức giận hất tung cả bàn đầy ắp món ngon.
Đã thế nhịn hết khỏi ai ăn!
1
Tết Trung thu, một ngày đoàn viên của nhà.
Sáng sớm chợ mua đồ, tranh thủ mua những con cua lông tươi ngon nhất.
Dù hôm nay cũng là trung thu, là ngày đoàn viên mà Trung Quốc coi trọng nhất nên đương nhiên thể qua loa .
Bận rộn từ sáng đến tối mịt, cuối cùng cũng tề tựu đông đủ, món ăn cũng bày lên bàn.
cởi tạp dề, xuống ghế thì con trai mười tuổi Lưu Sướng nhíu mày.
"Mẹ quần áo của kìa, là vết bẩn, trông ghê c.h.ế.t ! Mẹ mau ."
cúi đầu xuống thì thấy đúng là thật. Do lúc nãy nấu ăn nên dầu mỡ mới b.ắ.n lên quần áo. Thực lúc đó cũng để ý lắm vì dù cũng là nhà, cần câu nệ gì.
Thế nhưng con trai thì cũng đồ thôi. Dù hôm nay cũng là ngày vui mà, đáng để vì chuyện nhỏ mà mất vui.
Chỉ là khi đồ xong nhanh chóng bước , mới phát hiện rằng cả thảy mười con cua lông, chỉ còn đúng một con cuối cùng.
Bà nội, cô em chồng, con trai, mỗi đều chia hai con bát, còn chồng Lưu Tử Tuấn thì ba con.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/con-hu-tai-ba-chau-hu-tai-ba/chuong-1.html.]
chút buồn. Rõ ràng mỗi hai con là nhất nhưng nghĩ đến hôm nay là ngày đoàn viên nên cũng so đo chỉ vì một con cua lông. cũng gì, chỉ im lặng gắp con cuối cùng.
Ai dè, tay đưa thì Lưu Sướng bất ngờ dùng đũa đánh tay , cơn đau lập tức khiến rụt tay .
"Đồ lười biếng, cả ngày kiếm tiền, tư cách gì mà ăn cua lông đắt tiền như ?"
trừng mắt Lưu Sướng, thể tin đây là những lời từ miệng nó.
"Mẹ con gì? Vốn dĩ sự thật là mà, nhà chỉ bố vất vả , thì suốt ngày ở nhà hưởng thụ. Vậy dựa mà ăn?"
Nó gắp con cua lông cuối cùng bát .
bỗng thấy buồn . Nó bố nó kiếm tiền vất vả nhưng con cua đó nó gắp bát nó.
Nó thuần thục bóc vỏ cua, ăn hết gạch cua, ném chân cua cho .
"Mẹ mau bóc thịt cho con. Tự bóc thì con thấy phiền phức quá."
Nói xong còn chằm chằm : "Không ăn vụng đấy, đồ lười biếng."
Lòng dâng lên nỗi buồn vô hạn, đây là con trai ? Đứa con trai mà dốc lòng nuôi nấng lớn khôn ?
Nó là một đứa vong ơn bội nghĩa như ?
đây nó thế , hôm nay tự nhiên những lời ?
2
nhặt cái càng cua mà nó ném cho , định bụng ném trả thì bà nội vỗ tay hoan hô:
"Ôi chao, cháu đích tôn của bà thông minh quá mất! Mới tí tuổi đầu ai là vất vả kiếm tiền, ai chỉ ăn sung mặc sướng trong nhà. Sau bố cháu chỗ dựa vững chắc đấy nhé!"
Nói , bà gắp cho Lưu Sướng một miếng sườn to đùng."
"Nào, cháu đích tôn của bà mau ăn nhiều một chút nhé. Sau cháu giỏi giang như bố cháu. Đừng giống như ai , chỉ ăn , một xu cũng kiếm , tiêu tiền thì như nước.”
"Còn dám đòi ăn cua đắt tiền nữa chứ, phận gì cả, đúng là đồ lười nhác."
cũng ngu ngốc nên bà đang mỉa mai đấy.
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
định nổi cáu thì Lưu Tử Tuấn liền xoa đầu Lưu Sướng.
"Con trai , tuy con sai nhưng dù cô cũng là con. Dù lười biếng, ngốc nghếch đến , vẫn là con. Con chê , ?"
tức đến phát điên. Cái tên Lưu Tử Tuấn , thì tưởng đang bênh vực nhưng thực chất từng lời từng chữ đều là đòn giáng .
Cái gì mà lười biếng, cái gì mà kiếm tiền?