Con rơi con rớt ở đâu? - Chương 3
Cập nhật lúc: 2025-07-09 23:57:21
07
Ngay khi định gọi, vẫn nấp nãy giờ – Lục Cảnh Xuyên – cuối cùng nhịn nữa.
Hắn lao giật lấy điện thoại đập vỡ xuống đất, cố gắng nặn một nụ .
“Niệm Niệm, là đây – Lục Cảnh Xuyên. Năm đó đến nước ngoài thì gặp tai nạn, tuy sống sót nhưng mất trí nhớ .”
“Cho đến gần đây, ký ức mới dần trở , lập tức về tìm em.”
“Mười mấy năm , nhớ em.”
Nói ôm .
Tôi định né, thì đàn ông nãy giờ cạnh – Tổng giám đốc Trần Phong của tập đoàn Senmo – bất ngờ tay, đá bay xa.
Anh là vị hôn phu hiện tại của , chỉ vài tháng nữa là chúng sẽ tổ chức đám cưới.
Năm đó khi khởi nghiệp, chuốc say tại tiệc rượu đưa về khách sạn, chính là cứu .
Từ lần đó, chúng dần quen biết, hợp tác làm ăn trong nhiều dự án lớn, tình cảm nảy sinh, thành yêu.
Trước khi đến với , đã hỏi ý kiến con trai, và nó ủng hộ.
Chúng đính hôn, định tổ chức hôn lễ cuối năm nay.
Lục Cảnh Xuyên bò dậy, mắt đỏ ngầu , gào lên:
“Lý Niệm, đồ đàn bà đê tiện! Tao ở đây thì mày đã cặp kè đàn ông khác! Còn để tình nhân đánh tao? Mày đúng là đê tiện còn gì để !”
Tôi , nhíu mày:
“Anh là ai ? Dám vu khống giữa nơi công cộng, tù ?”
Hắn run lẩy bẩy, gào lên:
“Tôi là Lục Cảnh Xuyên! Đừng giả bộ quen !”
Tôi sang mọi :
“Ăn thì ăn bậy cũng , thể bậy. Ai cũng biết chồng – Lục Cảnh Xuyên – đã chết vì tai nạn hơn mười năm , để mẹ con bơ vơ, chịu đủ khổ cực.”
“Giờ cuộc sống mới định một chút, thì kẻ giả danh mò đến, mục đích là gì đây?”
Tôi dứt lời, cả hội trường náo loạn.
Mọi chỉ trỏ Lục Cảnh Xuyên, bàn tán xôn xao.
Hắn vội quanh tìm mẹ .
thấy cả.
Hắn quá hiểu mẹ , chuyện lớn thế nếu bà còn sống chắc chắn sẽ mặt.
Hắn bỗng nghĩ đến điều gì đó, chỉ tay , run rẩy hỏi:
“Cô đã làm gì mẹ ? Bà … còn sống ?”
Nghe đến đây, gương mặt chợt lộ vẻ đau buồn.
“Anh biết rõ mẹ đã mất vì bệnh mấy năm , giờ còn nhắc chuyện đau lòng mặt là ý gì?”
08
“Cô gì? Mẹ chết ?”
Lục Cảnh Xuyên mắt trợn đỏ ngầu, như giết .
“ , mẹ đã mất cách đây mấy năm vì quá đau buồn khi tin gặp tai nạn xe, tóc bạc tiễn tóc xanh, tinh thần suy sụp, bệnh tình ngày càng nặng mất.”
“Sao thể như ?”
Lục Cảnh Xuyên bật thốt, trong đầu nghĩ ngay đến việc mẹ là biết chuyện giả chết trốn nước ngoài, thể vì tai nạn mà đau lòng đến chết ?
Chắc chắn là do – Lý Niệm – hại chết mẹ !
Nghĩ đến đó, ánh mắt như nhỏ máu, gằn giọng:
“Lý Niệm, là cô cố ý hại chết mẹ ! Nhất định là ! Tôi báo cảnh sát bắt cô!”
Tôi liếc một cái, lạnh lùng :
“Người đàn ông biết từ chui , nếu còn tiếp tục vu khống, sẽ kiện tội phỉ báng. Anh cứ báo công an , cũng xem xem ai sẽ bắt.”
Lục Cảnh Xuyên im bặt.
Anna bên cạnh mà lòng như lửa đốt, thầm mắng vô dụng, chuyện nhỏ thế mà cũng làm hỏng!
Cô đành tự tay.
Bây giờ tiền bạc và quyền lực đều trong tay Lục Huyền Minh, chỉ cần chứng minh là mẹ ruột, thì gì chẳng ?
Nghĩ thông suốt, Anna chọn thời cơ, cầm tờ giấy giám định ADN lao đến mặt Huyền Minh:
“Tôi Huyền Minh là con bịa đặt, đây là bằng chứng!”
Nói cô chiếu bản giám định ADN lên màn hình lớn.
Nhìn thấy kết quả ghi rõ Huyền Minh và Anna là mẹ con ruột, bên xôn xao bàn tán.
Ánh mắt từ ngưỡng mộ, tin tưởng bắt đầu chuyển thành nghi ngờ.
Tôi hiểu, nếu hôm nay xử lý , ngày mai cổ phần tập đoàn sẽ lao dốc.
Tôi để ý đến ai, chậm rãi bước xuống sân khấu, cầm lấy túi xách.
Tôi đã lường chuyện , làm chuẩn gì?
Từ trong túi, lấy một bản giám định ADN khác – của và Lục Huyền Minh.
Kết quả cho thấy chúng là mẹ con ruột, xác suất lên đến 99,99%.
Lục Cảnh Xuyên thèm , lập tức hét lên:
“Tôi thấy cô chỉ đang cố bào chữa, tự dựng cớ thoái thác trách nhiệm!”
“Đồ đàn bà độc ác!”
Câu như thổi bùng hy vọng trong lòng Anna.
Cô lập tức thay đổi thái độ, khẩy :
“Tôi nghi ngờ tính xác thực của bản giám định ADN đó!”
“Biết cô tự kiếm một tờ giả để lừa chúng ? Chúng chuyên gia, mà nhận ?”
Lúc , một vị khách mời bước lên, cầm bản giám định qua :
“Giấy là do làm cho bà Lý từ , thể bảo đảm tính chính xác của nó.”
Anna đảo mắt khinh bỉ:
“Biết ông là cô thuê đến giả danh bác sĩ?”
“Cô!”
Anna tiếp lời:
“Tôi tự đưa Huyền Minh làm giám định ADN!”
Cô tin kết quả của , tận mắt xác nhận.
Tôi chắc chắn Huyền Minh là con ruột , liên quan đến cô .
Tôi sang con trai, chỉ cần nó đồng ý, thì ai phép ép nó làm xét nghiệm.
Huyền Minh hề sợ hãi, ánh mắt kiên định:
“Con sẵn sàng làm giám định ADN.”
Rồi , dịu dàng :
“Mẹ, mẹ yên tâm. Có con ở đây, ai dám vu khống mẹ.”
Nhìn đứa con hiếu thảo, chững chạc, cảm động vô cùng.
Tôi lấy một ít tóc của Huyền Minh đưa cho Anna, để cô làm giám định.
Lúc đó, Lục Cảnh Xuyên bất ngờ lên tiếng:
“Cần gì phiền phức thế. Tôi làm giám định với Huyền Minh là .”
“Nếu kết quả của Anna khiến cô nghi ngờ, thì sẽ mất công. Làm thế chỉ thêm rắc rối.”
Nói xong, Anna định phản đối, nhưng ánh mắt dữ dằn của Lục Cảnh Xuyên trừng một cái, đành im lặng đầy ấm ức.
Mọi , cảm thấy đề xuất của Lục Cảnh Xuyên cũng hợp lý.
Tôi khẽ nhếch môi, gật đầu đồng ý.
09
Thế nhưng khi đến bệnh viện, Lục Cảnh Xuyên thông báo vì căn cước công dân, hộ khẩu nên thể làm xét nghiệm ADN.
Hắn lập tức nhận chắc chắn là giở trò, liền ngẩng đầu, giận dữ trừng mắt : “Con khốn! Mày đã làm gì? Tại ai cũng tao hộ khẩu, cũng danh tính?”
Tôi lạnh lùng liếc một cái: “Đừng giả vờ nữa, chồng – Lục Cảnh Xuyên – đã chết trong một vụ tai nạn xe mười mấy năm , tất nhiên đã làm giấy báo tử và cắt hộ khẩu từ lâu .”
“Bây giờ mạo danh , thì chẳng chỉ thể sống như kẻ vô danh thôi ? Chồng .”
Nghe xong, Lục Cảnh Xuyên mở to mắt .
Tôi nhếch môi, ghé sát tai , chỉ đủ để hai thấy: “Đã giả chết để cùng cô trốn , thì cũng để toại nguyện, chết cho thật kỹ, còn đường lui nữa.”
“Là mày làm! Con khốn !”
Hắn gào lên, lao tới định bóp cổ , nhưng đã cảnh sát chuẩn từ khống chế.
Dù thế nào, tội cố ý gây thương tích hôm nay, cũng trốn .
Sau khi Lục Cảnh Xuyên bắt, cho đưa Anna đến cùng làm xét nghiệm ADN.
Nhìn dáng vẻ đắc ý của Anna, cứ như chắc chắn rằng con trai và tài sản cả tập đoàn đều sẽ thuộc về cô .
Tôi lạnh.
Anna bằng ánh mắt khinh mỉa: “Lý Niệm, chị là nữ doanh nhân trẻ thì ? Cũng nuôi con mười mấy năm còn gì?”
“Nói mới nhớ, cảm ơn chị đã dốc lòng dốc sức nuôi nó thành đứa con giỏi giang thế !”
Tôi chỉ lạnh lùng , gì.
lúc đó, bác sĩ mang kết quả xét nghiệm từ phòng bước .
Anna lập tức giật lấy tờ giấy xét nghiệm ném mặt : “Thấy , mới là mẹ ruột của Huyền Minh! Chị chẳng qua chỉ là bảo mẫu miễn phí thuê thôi!”
Tôi cô , ánh mắt đầy mỉa mai: “Cô kỹ kết quả hãy tiếp.”
Anna mở tờ giấy , nụ mặt lập tức đông cứng.
Cô thể tin nổi, hét lên: “Sao như ? Sao thế ? Rốt cuộc là chuyện gì?”
Tôi rút điện thoại, đưa một bài đăng đặt mặt cô .
“Người đăng bài là cô đúng ? Tôi đã biết mưu đồ bẩn thỉu của các từ lâu, chỉ nhẫn nhịn đến hôm nay để vạch mặt.”
Anna tái mét mặt, giọng run rẩy: “Vậy con ? Chị đưa nó ?”
Tôi mỉm : “Không các đó là con của họ hàng nghèo ? Tự nhiên mẹ chồng đưa về quê .”
Cô định chạy tìm mẹ Lục Cảnh Xuyên, mới sực nhớ bà đã mất nhiều năm .
Giờ chỉ biết tung tích đứa trẻ.
Cô lập tức lóc, quỳ xuống xin : “Xin , tất cả đều là của ! Con vô tội, xin chị cho biết nó ở !”
Tôi vỗ vai cô , cúi xuống thì thầm chỉ đủ hai thấy: “Con cô , các rời bao lâu, đã mẹ chồng cô bán cho bọn buôn , bán ba triệu đấy, giờ trời rộng đất lớn, chắc kiếp đừng mong gặp .”
Anna lập tức quỵ xuống sàn.
Sau đó cô vùng dậy, định tay với , nhưng sắp sẵn từ giữ .
Anna đè xuống đất, ánh mắt vẫn hận thấu xương.
thì , ngày cô giao con cho , thì cục diện đã định sẵn.
Màn kịch cuối cùng kết thúc với việc Lục Cảnh Xuyên và Anna cùng tống trại.
Dù gây thương tích gì lớn cho , nên chỉ giam vài ngày thả.
đã sớm liên lạc với những nạn nhân nước ngoài từng họ lừa gạt.
Ngay đêm họ tù, liền ép lên một chiếc du thuyền nước ngoài.
Chờ đợi họ sẽ là địa ngục.
Sau khi họ rời , cuộc sống của và Huyền Minh mới thực sự yên .
Quả nhiên đúng như nghĩ, Huyền Minh năng lực, khi tiếp quản công ty, nhanh chóng đưa tập đoàn lên một tầm cao mới.
Còn , cũng sớm buông bỏ mọi gánh nặng.
Cùng vị hôn phu tổ chức lễ cưới đúng như kế hoạch.
Ngày ngày sống ung dung, bên cạnh cùng khắp nơi, thong thả tận hưởng quãng đời còn .
(Trọn bộ kết thúc)