Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

CON TÔI SINH, NHÀ NGOẠI CHĂM, ĐỨA CON NÀY LÀ CỦA CHÚNG TÔI - 7

Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:08:55

 

Với tâm thế hóng chuyện, tìm đến vài quen cùng ngành với để hỏi thăm.

 

Bạn , giờ tên "nổi tiếng" khắp ngành, nếu đổi nghề thì chẳng ai dám nhận nữa.

 

Và quả nhiên đúng như .

 

Sau khi đuổi việc, Triệu Hằng định ở nhà nghỉ ngơi một thời gian, chờ dư luận lắng xuống.

 

thì đồng ý.

 

"Mày nhà rỗi việc kiếm tiền, xài mãi cũng cạn thôi!"

 

"May mà dì Trương rủ bán hàng online, chỉ cần bỏ vốn 50.000 tệ là lời gấp đôi!"

 

Triệu Hằng ngao ngán: "Mẹ, giờ con đang thất nghiệp, đừng bậy nữa."

 

Mẹ nổi đóa:

 

"Mẹ hứa với dì Trương , giờ thì giấu mặt ?"

 

"Hơn nữa, đây là cơ hội kiếm tiền, chẳng mày còn tiền bồi thường từ công ty ?"

 

"Nuôi mày lớn ngần đúng là uổng phí!"

 

Không còn cách nào khác, Triệu Hằng đành chuyển cho 50.000 tệ.

 

họa vô đơn chí, tối hôm đó, chị gái gọi điện vay tiền.

 

"Tiểu Tiểu năm tiểu học, chị xin suất học trường điểm cho nó."

 

"Giờ lo lót quan hệ còn thiếu chút, em chuyển cho chị 50.000 tệ !"

 

Chị gái Triệu Hằng bỏ học sớm lấy chồng, kinh tế gia đình bấp bênh.

 

Giờ sinh đứa thứ ba, nên cuộc sống càng khó khăn.

 

Chị thường xuyên than nghèo kể khổ, còn Triệu Hằng thì quen gánh vác, vì dù cũng là trụ cột trong nhà.

 

giờ thứ khác, khó khăn : "Chị đấy, dạo em thất nghiệp, dư dả mấy..."

 

Chị lập tức nổi đóa:

 

"Tiểu Hằng, em đừng quên ai lo cho em ăn học nhé! Không chị thuê sớm, em ngày hôm nay ?"

 

"Giờ cháu em trường là chuyện lớn, em thể ngơ?!"

 

"Em chị bỏ bao công sức lo lót cho suất ?! Cùng lắm chị trả em!"

 

Triệu Hằng thừa những lời chẳng bao giờ thực hiện , giống như những khoản "mượn" giờ đều bặt vô âm tín.

 

vẫn chuyển 50.000 tệ.

 

Cứ thế, đầy một tháng, khoản bồi thường cầm cạn sạch.

 

Nhìn bảng kê nợ thẻ tín dụng, điện thoại đòi nợ từ công ty bảo hiểm, cuối cùng cũng sụp đổ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/con-toi-sinh-nha-ngoai-cham-dua-con-nay-la-cua-chung-toi/7.html.]

 

Vài ngày , nhận một cuộc gọi từ lạ, là Triệu Hằng gọi đến.

 

Hắn đổi thái độ, chân thành xin , rằng .

 

“Tiểu Vân, quá ngu ngốc, trân trọng em, em là nhất đời với .”

 

“Em cho một cơ hội nữa , nhất định sẽ bù đắp cho em và con.”

 

“Chẳng em kết hôn ? Ngày mai chúng đăng ký nhé, em thích đám cưới kiểu Trung kiểu Tây, đều em.”

 

bật thành tiếng: “Triệu Hằng, tưởng là bánh bao thơm chắc?”

 

Triệu Hằng cuống lên.

 

“Dù vì bản em nghĩ, thì cũng nên vì con chứ!”

 

“Nó còn nhỏ thế, thể cha! Cũng thể thiếu một gia đình trọn vẹn!”

 

ngắt lời : “ thể tìm cho con thêm cả trăm cha dượng, cần bận tâm.”

 

Triệu Hằng lập tức lộ bộ mặt thật, gào lên giận dữ: “Tô Tiểu Vân, cô dám để con gái gọi kẻ khác là ‘bố’, nhất định tha cho cô!”

 

lười đôi co, lập tức chặn luôn điện thoại .

 

Ban đầu cũng quá bận tâm đến lời đe dọa của Triệu Hằng, nhưng vài ngày , cô giúp việc chợ riêng với .

 

bảo gần đây mỗi ngoài đều cảm thấy hình như ai theo dõi.

 

cũng chắc nhạy cảm , nhưng nghĩ tới nghĩ lui, vẫn báo cho cô .”

 

cảm ơn cô chân thành và thưởng thêm một khoản tiền.

 

Xem Triệu Hằng còn gan to hơn nghĩ.

 

cũng thôi, giờ nợ nần chồng chất, sự nghiệp coi như tiêu tan, gần như cùng đường.

 

Trong tình cảnh , lừa là nước cờ “ lợi nhất” với .

 

hiểu rõ đối phó loại như Triệu Hằng thật mạnh tay mới khiến chừa.

 

còn kịp lên kế hoạch phản đòn, nhận điện thoại từ cảnh sát.

 

“Xin hỏi chị là nhà của Triệu Hằng ? Xin mời đến bệnh viện một chuyến.”

 

và Triệu Hằng vốn nhà, nhưng vì tò mò nên đồng ý .

 

Hơn nữa cảnh sát ở đó, cũng lo dám gì quá đáng.

 

Khi đến bệnh viện, Triệu Hằng đang giường bệnh điều trị.

 

Bác sĩ ngã từ tường xuống, gãy chân, cần viện tĩnh dưỡng.

 

Trước mặt cảnh sát, Triệu Hằng nước mắt nước mũi kể lể.

 

Hắn đến A thị là để thăm con, nhưng cho gặp.

 

Loading...