Công chúa đến bản rồi kìa! - Chương 5
Cập nhật lúc: 2025-07-26 21:50:23
“Kỹ nữ…” Chẳng hiểu , sắc mặt Thập Nhất đặc biệt khó coi.
Ta gật đầu, tuy đến bảy tuổi, nhưng tự tin hiểu về thế sự hơn Thập Nhất.
A nương vẫn thường với , sự ngây thơ, hiểu chuyện đời là đặc quyền của con nhà giàu, còn như chúng , những bình thường sinh bới đất kiếm ăn, nỗ lực chạy mới thể sống sót, thì càng sớm hiểu rõ sự tàn khốc của thế gian mới càng .
Thập Nhất bỗng “phì” một tiếng nhổ viên kẹo trong miệng xuống đất.
Ta sốt ruột tức giận, lao tới định nhặt lên: “Tỷ gì !”
Lãng phí lương thực là chịu trời đánh đó, huống hồ đây là kẹo ngon như !
Thập Nhất lao tới đẩy , đoạt lấy viên kẹo trong tay giẫm nát xuống bùn: “Ta thà c.h.ế.t đói cũng ăn thứ do kỹ nữ ban cho! Ngươi cũng ăn! Kẻ nào ăn sẽ mắc bệnh dơ bẩn!”
Lúc nàng những lời , a nương và Hoa Đại Nương của cũng đúng lúc tới cửa.
Ta nghĩ nhiều năm ai những lời như với Hoa Đại Nương, lâu đến nỗi khi , trong mắt bà hiện lên nỗi ai oán như cách biệt một đời.
Trên tay bà xách một bó rau, sợi dây gai như cứa tay, khiến bà cắn răng cũng thể nắm chặt nữa, "bịch" một tiếng rơi xuống đất.
Cùng lúc đó, nước mắt bà cũng rơi xuống.
Bà bao giờ thích phiền khác, ngay cả khi cũng chỉ lén lút rơi vài giọt nước mắt, nhanh chóng thu về.
Bà luôn thấu hiểu lòng như , từng thấy gương mặt một thể hiện hai biểu cảm trái ngược.
Trong mắt tràn đầy tổn thương, nhưng mặt vẫn gắng gượng nở nụ .
Bà từng hại bất kỳ ai, tất cả đều là do thế gian ức h.i.ế.p bà .
Ngay cả khi sỉ nhục giữa chốn đông , khi a nương của đánh Thập Nhất, Hoa Đại Nương vẫn che chở Thập Nhất lưng: “Trẻ con năng suy nghĩ, so đo với đứa trẻ gì, hai đứa mau ngoài việc .”
Vừa , bà đưa tay đẩy hai chúng ngoài.
Tay kịp chạm Thập Nhất rụt về, những lời nàng như vết chai sạn khắc sâu lòng Hoa Đại Nương, chạm là đau.
Ta bà để tâm, nhưng lòng tổn thương .
Phá hoại sự đoàn kết là tội lớn trong trại chúng , a nương quất Thập Nhất mười roi, nàng vẫn ương ngạnh chịu xin Hoa Đại Nương, a nương giận tím mặt: “Được, thì nhốt ngươi chuồng dê, cho ăn cho uống, khi nào mới thả .”
Một ngày, hai ngày, ba ngày.
Ta một Thập Nhất vốn nuông chiều từ bé thể cứng đầu đến . Đêm thứ tư, nhân lúc ngủ, lén lút mang nước và khoai tây đến thăm nàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/cong-chua-den-ban-roi-kia/chuong-5.html.]
Trong chuồng dê hôi thối, Thập Nhất yếu ớt co ro ở góc, mặt nàng là một bát nước đầy ắp và vài cái bánh.
“Đây là?” Ngoài , còn ai mang đồ ăn cho nàng nữa.
Thập Nhất háu ăn nhét khoai tây miệng, nấc cụt: “…Là nữ nhân mang tới hôm qua.”
Thì là Hoa Đại Nương, trại chúng bình thường chỉ cháo rau khoai tây, hiếm lắm mới ăn bánh thịt một , mà bà lén lút dành dụm mang cho Thập Nhất.
Đáng tiếc Thập Nhất ăn một miếng cơm nào của kỹ nữ, nên nàng cứ cố chấp chịu uống một ngụm nước nào.
Ta chỉ hận thể dùng muỗng gõ đầu Thập Nhất, xem bên trong rốt cuộc chứa đựng cái gì.
Ta với nàng rằng bộ già trẻ trong trại thể sống sót đều nhờ Hoa Đại Nương, nếu bà sinh tử để đổi bạc, đổi vũ khí, thì cái trại rách nát của chúng sớm phân chia , còn mà tồn tại?
Hoa Đại Nương từng là kỹ nữ thì ?
Ai quy định kỹ nữ nhất định là kẻ ?
Công chúa nhất định là ?
Hơn nữa ai , mạng sống của công chúa nhất định đáng giá hơn mạng sống của kỹ nữ?
Thập Nhất chớp mắt: “Ngày đó ngươi cũng đấy, chính bà viên kẹo là đổi , bà dùng thể đổi lấy túi kẹo đáng tiền , tự hạ thấp thì là gì?”
“Thế đổi cái gì mới đáng giá?” Ta tức giận hỏi nàng.
Chẳng lẽ thể của thể do chủ, trái để những kẻ liên quan chỉ trỏ phán xét ? Ngay cả một đứa trẻ như còn hiểu đạo lý , nhiều lớn hiểu?
Thập Nhất hiếm khi im lặng như , lúc tưởng nàng sẽ gì nữa, thì đột nhiên nàng khẽ khàng mở lời: “…A nương của cũng là kỹ nữ.”
Thập Nhất nàng vẫn luôn hận a nương của nàng.
Hận vì a nương sinh nàng.
Hận vì a nương tiến cung.
Hận vì a nương sa chân kỹ viện.
Bởi vì trong huyết quản chảy một nửa dòng m.á.u kỹ nữ, khiến nàng vĩnh viễn thể ngẩng đầu tỷ , vĩnh viễn thấp kém hơn khác, vĩnh viễn như một con gà trĩ, giữa bầy phượng hoàng.
Không ai chơi với nàng.