Công Chúa Thượng Vị - Chương 10
Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:42:48
Với kẻ khác, đó chỉ là một mảnh gỗ vô dụng.
Thẩm Huyên thì rõ cách dùng, cũng rõ điểm liên lạc của đội quân ở .
Nàng thể điều động họ, nhưng thể lệnh giải tán bằng chính lệnh bài , lệnh cấm họ cứu viện .
Khi còn giam trong ngục, Thẩm Huyên từng vì kiêu ngạo mà đắc ý, tới mặt thì thầm tiết lộ kết cục của những nữ chiến binh đó:
Một một , phế bỏ võ công.
Phần lớn chọn tự sát, còn thì đem bán kỹ viện, kỹ nô.
Thẩm Huyên thực sự cách khiến nổi điên.
Khi run lên vì phẫn nộ đến mức khó vững, nàng dùng giọng điệu thương hại mà bình thản với :
— Như thể nàng từ lâu rằng là thiên mệnh nữ đế.
— Còn , chỉ là thứ rác rưởi nàng giẫm nát chân.
“Thẩm Trân, sẽ để bất cứ kẻ nào thể đe dọa đến sự tồn tại của , dù chỉ là một đứa trẻ.”
“Ta sẽ trở thành nữ nhân tôn quý nhất thế gian . Không ai thể vượt qua .”
Thẩm Huyên cao cao tại thượng.
20
Dù cố gắng hết sức để đổi tất cả những gì từng xảy trong kiếp , nhưng khi chính miệng Bùi Cảnh , vẫn lạnh đến run rẩy cả .
“Vậy vết sẹo n.g.ự.c ngươi thì ?”
Bùi Cảnh trầm mặc thật lâu, cuối cùng mới cất giọng khàn khàn:
“Là do Liên quý phi.”
Lại là hai con đó.
Có lẽ, ngay cả lý do vì khi Vệ Tịch xuất hiện, đến giờ cũng một lời giải thích thỏa đáng.
— Thì , hai kẻ từ sớm, dựa hiểu của , mặc sức điều khiển vận mệnh khác như những quân cờ.
Ta để Vệ Tịch bước phòng thẩm vấn cùng.
Dù bày đủ trò ăn vạ, giả đáng thương, dùng cách vẫn cho phép.
Bởi vì Vệ Tịch của kiếp , là một Vệ Tịch khác.
Hắn sẽ gánh chịu những gì từng xảy trong kiếp .
“Vậy nên, khi bản cung chọn ngươi ám vệ . Thẩm Huyên mới bắt đầu hoảng loạn?”
Ta nhạt:
“ bản cung thấy kỳ lạ. Ngươi trọng sinh, tại kể hết chuyện cho Thẩm Huyên?”
“Dù gì, hiện tại thứ đều đổi. Nếu mất năng lực tiên tri , Thẩm Huyên thể sẽ c.h.ế.t tay bản cung.”
Bùi Cảnh vốn vẫn giữ vẻ bình tĩnh, nay bất chợt trở nên kích động.
Hắn gắng gượng dậy, xiềng sắt kéo theo tiếng "loảng xoảng" vang vọng khắp địa lao.
“Dù tin …”
Hắn thở hổn hển, vết thương vốn xử lý tiếp tục rỉ máu, sắc mặt trắng bệch vì đau đớn và tuyệt vọng:
“Điện hạ, từng g.i.ế.c !”
Bùi Cảnh kể rằng, quanh luôn của Thẩm Huyên giám sát.
Đêm đó, vốn định nhân lúc đêm tối dẫn chạy trốn. Thậm chí mũi tên tính toán để lấy mạng .
ngờ , lựa chọn nhảy xuống vực.
“Điện hạ thể lợi dụng …”
Bùi Cảnh từng là kẻ ngạo nghễ bướng bỉnh, nay vứt bỏ cả tôn nghiêm, run rẩy dâng hiến tất cả chỉ để đổi lấy một tia thương xót.
Hắn cúi gập vì đau đớn, giọng khàn khàn lặp như thì thầm:
“Xin điện hạ, lợi dụng …”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/cong-chua-thuong-vi/chuong-10.html.]
“ mà, Bùi Cảnh .”
Ta cách xa, cúi đầu , từng từ từng chữ đều như đọng băng:
“Bản cung tin ngươi.”
Tất cả động tác của lập tức cứng .
“Ngươi là vì hối hận, là vì yêu, bất kỳ lời nào đó. Bản cung đều tin.”
Ánh mắt dần tan rã, thể bắt đầu run lên vì lạnh:
“Điện hạ tin …”
“ .”
Ta mỉm gật đầu, nụ chẳng khác gì vết d.a.o từng đ.â.m n.g.ự.c :
“Bản cung xưa nay từng tin kẻ phản bội.”
“Hơn nữa, dù ngươi, bản cung cũng sẽ khiến Thẩm Huyên c.h.ế.t thây.”
Ta nhớ đến những trong phủ công chúa, những lẽ Bùi Cảnh dẫn , nhưng dâng tận tay cho Thẩm Huyên.
Nhớ đến đội quân nữ tử , đội quân lập nên để chống cả thiên mệnh, nay diệt sạch chỉ vì một giao nhầm .
Ta gắng sức áp chế sát ý trong lòng:
“Bùi Cảnh, một trăm ba mươi mạng của phủ công chúa, ngươi sẽ trả từng mạng một.”
Bùi Cảnh thêm lời nào.
Chỉ phát tiếng nghẹn ngào thành tiếng trong cổ họng.
“Ngươi cứ yên tâm.”
Ta xoay bỏ , giọng lạnh lùng mà rõ ràng:
“Bản cung, sẽ sớm đưa Thẩm Huyên đến gặp ngươi.”
Ngay lúc đó, Bùi Cảnh đột nhiên ngẩng đầu.
Hắn hỏi:
“Nếu kiếp , điện hạ vẫn chọn , mà … cũng từng phản bội —”
Hồng Trần Vô Định
“Không kiếp .”
Ta lạnh lùng cắt ngang.
Hắn lặng , cuối cùng bật , một nụ nhợt nhạt đến cùng cực.
“Phải , cũng chẳng còn kiếp .”
“Ta rõ ràng… vất vả lắm… mới cầu cơ hội …”
Ta vẫn im lặng, đáp.
“Dù điện hạ sẽ bao giờ cần.”
“ khoan dung, xin hãy xem như thương xót một kẻ sắp chết.”
Trong ngục tối lạnh lẽo và ẩm ướt, Bùi Cảnh dập đầu thật sâu về phía , giọng nghẹn ngào, từng từ như rướm máu:
“Cảnh, chúc bệ hạ —”
“Như ý toại nguyện, thiên thu vạn đại.”
21
Sau khi rời khỏi địa lao, đầu tiên thấy chính là Vệ Tịch đang chờ sẵn, tay bưng một bát thuốc.
Hắn chẳng chẳng rằng, chỉ trừng mắt đưa bát thuốc mặt, hiệu uống .
Chưa kịp đưa tới miệng, ngửi mùi m.á.u nhàn nhạt thoang thoảng trong thuốc.
Ta nhận lấy, hỏi:
“Ngươi hôm nay nghĩ đến chuyện cạo mất bộ râu bảo bối ?”
Suốt dọc đường, ít Vệ Tịch bằng ánh mắt kỳ quặc, nửa tò mò nửa bất ngờ.
Hắn gì, nhưng cũng nhận cơ thể khẽ cứng .