Công Chúa Thượng Vị - Chương 4
Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:42:40
Về , ánh mắt Thẩm Huyên càng rõ ràng mang theo thương hại cùng giễu cợt, như thể đang một con sâu kiến còn khả năng phản kháng.
Nàng tự cho là kẻ chiến thắng cùng.
Còn , định sẵn là đá kê chân cho nàng bước lên đài cao.
Kẻ thắng vua, kẻ thua là giặc. Thua , chẳng lời nào để .
Thế nhưng vẫn coi thường Thẩm Huyên.
Thế nhưng vẫn —
Muốn tranh thêm một trận, với trời, với mệnh !
8
Có lẽ là lời đêm đó chọc trúng Thẩm Huyên.
Từ đêm trở , còn thấy Bùi Cảnh.
Ám vệ vốn là thể xuất đầu lộ diện.
Trước Bùi Cảnh giữ bên cạnh cũng chỉ vì gương mặt khiến khác yêu mến , là kẻ đặc biệt nhất trong hàng ngũ ám vệ.
Còn giờ đây, đặc biệt đổi thành Vệ Tịch.
vì dung mạo của .
Ta liếc gương mặt râu ria xồm xoàm, bừa bộn khó coi, ngược với thẩm mỹ của , đau đớn mà dời mắt .
“Ngươi đến tìm bản cung gì?”
“Chẳng bổn phận của là bảo vệ an nguy của tiểu điện hạ lúc nơi ?” — Vệ Tịch đáp, giọng thản nhiên.
“Bản cung từng , ngươi là bản cung bảo vệ. Không cần liều mạng vì bản cung, chỉ cần ở bên cạnh là đủ.”
Câu , cũng từng với Bùi Cảnh.
Chỉ là khi , dù Bùi Cảnh gì, trong mắt thoáng qua một tia nhục nhã.
, dứt lời, thấy gì đó .
Vệ Tịch trợn mắt , vẻ mặt kỳ quái vô cùng.
Hắn sững một chút, tin nổi mà chỉ mặt :
“Tiểu điện hạ cái mặt của mà cũng nuốt trôi ?”
Vệ Tịch đúng là chẳng giống ám vệ chính quy bước từ Ám Ty.
Hắn , giọng vẫn lười nhác chẳng chút nghiêm túc.
Ta xoay , thừa lúc đề phòng liền nghịch ngợm kéo lấy râu , nghiêng đầu ngắm nghía kỹ lưỡng.
Tới khi thấy nụ mặt dần tan biến, cả cứng đờ, mới giả vờ nghiêm túc mở miệng:
“Bản cung thấy cốt cách ngươi cũng tệ, cạo râu thì bản cung nghĩ chắc cũng… nuốt trôi .”
Vệ Tịch lời nào.
Hắn cứng ngắc, mắt loạn xạ.
thấy rõ vành tai tóc che khuất đỏ như sắp nhỏ máu.
Khiến càng thêm tò mò, rốt cuộc Vệ Tịch bao nhiêu tuổi ?
Hồng Trần Vô Định
Kiếp đến là lúc là một tiểu thái giám.
Ta hiểu vì một ám vệ cận của hoàng tử sa sút đến mức tịnh thái giám, nhưng nghĩ đến năm đó hẳn cũng chẳng còn nhỏ, nhất định chịu ít khổ cực.
Nghĩ , liếc mắt xuống hạ , thuận miệng hỏi:
“Ngươi bao nhiêu tuổi?”
Ám vệ cảm giác nhạy bén đến mức nào chứ.
Vậy nên thấy rõ , từ đầu đến chân, da thịt lộ ngoài đều lập tức đỏ ửng lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/cong-chua-thuong-vi/chuong-4.html.]
Khiến khỏi líu lưỡi thán phục.
Chỉ là, còn kịp thán phục xong, đỏ mặt nghiêm túc hỏi :
“Làm diện thủ (nam sủng) cho tiểu điện hạ lương cao hơn ám vệ ?”
Ta cũng nghiêm túc suy nghĩ một lúc, trả lời:
“Dĩ nhiên là cao hơn.”
Hai ánh mắt giao , chỉ còn —
“Vậy thì !”
Vệ Tịch lập tức kéo bung áo ngoài, cởi gào lên:
“Chỉ cần tiểu điện hạ chịu hậu đãi, bảo gì cũng hết!”
“Đừng là thể, ngay cả trái tim cũng thể moi dâng tặng !”
—— Chỉ còn sự khiếp sợ!
Ta lập tức buông tay khỏi chòm râu , mặt cảm xúc chỉ tay ngoài điện:
“Cút ngoài cho bản cung!”
Vệ Tịch toe toét thật sự lăn ngoài.
Trước khi còn lẩm bẩm mấy câu:
“Chà, cuối cùng cũng thấy tiểu điện hạ nổi giận .”
“Thiếu nữ tuổi nên nổi giận, phát cáu một chút mới là bình thường mà!”
Ta sững , mơ hồ nhớ hình như từng cũng với những lời tương tự.
“Trân Trân hiền đến thế? Vậy . Tiểu cô nương thì nên tùy tiện nổi giận, giận dỗi đôi chút cũng chẳng . Làm loạn một chút thì sợ gì? Đã hoàng chống lưng cho . Ta là thái tử mà!”
—— “Là a tỷ!”
—— “Được , là a tỷ! Trân Trân, lời chỉ khi chỉ và thôi, đừng để khác thấy nhé.”
Trong ký ức , nụ sảng khoái rực rỡ của a tỷ rốt cuộc cũng dần mờ nhạt.
Là a tỷ, hoàng .
mấy ai điều đó?
Dẫu từng , thì nay cũng gần như quên sạch.
Kể cả mẫu phi ruột thịt của nàng.
Kể cả chính bản nàng.
Một từng sống phóng khoáng, tiêu dao, kiêu hãnh đến thế, cuối cùng c.h.ế.t trong một vũng bùn nhơ nhuốc.
Thậm chí lúc đó, còn một phi tử ăn mặc xộc xệch bên t.h.i t.h.ể nàng lóc thảm thiết, miệng kêu gào rằng Thái tử say rượu nhục.
Làm nhục?
Nực đến cùng cực!
Nàng rõ ràng chỉ là một nữ nhi, vì dã tâm của mẫu mà chôn giấu phận thật suốt mười mấy năm trời!
Thế nhưng chẳng ai vì nàng mà rửa oan, cũng chẳng ai dám.
Nếu chuyện Thái tử là nữ nhi truyền , triều đình tất sẽ nổi phong ba, m.á.u đổ thành sông.
Vì thế, mẫu ruột của nàng đích phóng một mồi lửa, đổ hết tội lên đầu cái gọi là vụ án yêu thuật.
Hôm đó, lửa cháy rợp trời, khiến choáng váng đến suýt ngất lịm.
vẫn gắng ép bản , ngọn lửa dập tắt, cảnh đổ nát hoang tàn còn sót .
A tỷ của , suốt một đời ngay thẳng, tài trị thế, lẽ là một minh quân khiến đời đời ca tụng.
Vậy mà cuối cùng mang tiếng nhơ rõ nguồn cơn, đến c.h.ế.t cũng yên nghỉ.