Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Công Tử Lại Muốn Chết Nữa Rồi - Chương 9

Cập nhật lúc: 2025-07-10 20:28:11

Đợi hồn , biến mất khỏi đình từ lúc nào.

 

Ta thất hồn lạc phách về phòng.

 

Ngẩng đầu lên, suýt chút nữa hét thành tiếng.

 

Diêm Vương đang thảnh thơi bàn, gác chân, dáng vẻ như đang chán đến phát rồ.

 

“Ngài đến đây?”

 

Ta vội vàng đóng cửa , chạy tới.

 

“Vừa nãy ngài nhập mộng đúng ?”

 

Diêm Vương ngẩn : “Không .”

 

A, lúc nãy thật sự chỉ là một giấc mơ?

 

Ta mệt rã rời phịch xuống ghế, mắt díp

 

“Vậy ngài tìm việc gì ?”

 

Diêm Vương huơ huơ tay: “Đến chúc mừng ngươi.”

 

Ta chớp mắt, gượng thẳng : “Chúc mừng gì cơ?”

 

“Chúc mừng ngươi, Phạm Trần An xóa bỏ ý định chết. Nhiệm vụ của ngươi thành thời hạn .”

 

Cái gì?

 

Mà rõ ràng nhỉ?

 

Nghĩ ngợi một hồi, trong lòng chút chột , dè dặt liếc Diêm Vương: 

 

“Không lẽ ngài đến để đưa ?”

 

Diêm Vương lắc đầu: 

 

“Ngươi còn mười ngày. Đến hạn, hồn phách tự khắc sẽ rời . Ta cần gì hối?”

 

“Chỉ là tiện nhắc nhở ngươi: nếu còn thời gian, nhất hãy tìm phần hồn thất lạc.”

 

“Nếu , dù phá lệ cho ngươi đầu thai, kiếp của ngươi cũng chỉ là một kẻ thiếu hồn thiếu vía, biến thành kẻ ngốc đấy.”

 

Ta sững : “Đi mà tìm ?”

 

Diêm Vương nhún vai: “Ta ? Ta còn chẳng ngươi rơi mất hồn ở .”

 

cũng .

 

Hồng Trần Vô Định

Chẳng lẽ là lúc ngã xuống vực?

 

Có lẽ nghĩ cách đến đó tìm xem .

 

“Ngài …” lời còn dứt, ngẩng đầu lên thì chẳng thấy bóng dáng Diêm Vương nữa.

 

12

 

Mấy ngày liền, thấy bóng dáng Phạm Trần An .

 

Tiểu đồng ngoài lo công chuyện, cụ thể là chuyện gì thì cũng rõ.

 

Chỉ rằng công tử đang điều tra một việc, điều tra lâu , vài ngày … mới chút manh mối.

 

Không tìm , cũng chẳng thể .

 

Vậy là tranh thủ thời gian, tự đến chân vực năm xưa.

 

Tìm suốt hai ngày, vẫn thu hoạch gì.

 

Cuối cùng đành về Tô phủ.

 

Xem , kiếp thật sự sẽ thành kẻ ngốc như Diêm Vương .

 

Ba ngày , Phạm Trần An trở về.

 

Hắn xách theo một chiếc rương, cả bụi bặm, mệt mỏi.

 

lúc trông thấy, liền chạy lên đón:

 

“Công tử ?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/cong-tu-lai-muon-chet-nua-roi/chuong-9.html.]

Phạm Trần An thấy , thoáng sững

 

“Không , giải quyết xong .”

 

Hắn lách qua , về thẳng viện của . Ta còn thấy tiếng dặn tiểu đồng chuẩn nước nóng để tắm gội…

 

Ta nguyên tại chỗ, hồi lâu vẫn nhúc nhích.

 

rõ vạt áo dính máu.

 

Đêm đó, trong phủ xuất hiện một vị khách mời.

 

Tạ Minh Triều sắc mặt nặng nề, gạt gia đinh , xông thẳng viện Phạm Trần An.

 

Trực giác với chắc chắn chuyện xảy .

 

Ta chẳng màng gì nữa, lập tức gào thầm trong lòng gọi Diêm Vương:

 

“Làm ơn cho bọn họ ! Cầu xin ngài đấy!”

 

Chỉ một khắc , âm thanh trong phòng truyền thẳng tai , rõ ràng như thể bên cạnh.

 

Tạ Minh Triều đè thấp giọng, nhưng vẫn giấu vẻ khiếp sợ: 

 

“Trường Ninh vương c.h.ế.t , do ngươi ?”

 

Ta trợn tròn mắt.

 

Trường Ninh vương là hoàng thúc nhỏ tuổi nhất hiện nay, tuy bản lĩnh, trăng hoa vô độ.

 

dù thế nào nữa, cũng là một vương gia…

 

Vậy mà giờ c.h.ế.t ?

 

Tạ Minh Triều nghi ngờ là Phạm Trần An tay.

 

Tim đập như sấm, nhưng vẫn nín thở lắng động tĩnh trong phòng.

 

Phạm Trần An hề rối loạn, giọng bình thản: 

 

“Tạ tướng quân đang ? Tại hạ nào cái bản lĩnh ?”

 

Tạ Minh Triều nghiến răng: “Ngươi , ?”

 

“Đám sơn tặc ở Lạc Hà Sơn năm đó, kịp điều tra bộ sự thật tự sát, ngươi luôn truy lùng những kẻ còn sót . Ta ngươi nghi ngờ cái c.h.ế.t của Cẩm Sắt uẩn khúc, ngươi bao năm nay vẫn từ bỏ…”

 

“Chẳng lẽ… ngươi tra ? Có liên quan tới Trường Ninh vương?”

 

Phạm Trần An trầm mặc một lúc, đó khẽ .

 

“Tạ tướng quân, giờ ngài gia thất, phu nhân đang mang thai. Biết quá nhiều chuyện sẽ cho ngài.”

 

“Cái c.h.ế.t của Cẩm Sắt, nhất định trả lời rõ ràng. Mà chỉ thể là , nợ nàng .”

 

Một lời gần như là thừa nhận khiến Tạ Minh Triều nghẹn lời.

 

“Ngươi điên …” Hắn : “Hắn là vương gia đó!”

 

“Là hoàng đế cũng giết.”

 

“Câm miệng!”

 

Trong lòng Tạ Minh Triều lúc chỉ một suy nghĩ: Phạm Trần An – thực sự phát điên .

 

 

Đêm khuya thanh vắng, khi gọi khản cả cổ, Diêm Vương rốt cuộc cũng chịu xuất hiện.

 

Cả trông vẻ mờ mịt, ngáp hỏi: 

 

“Gọi gì khuya ?”

 

Ta , trong lòng đầy phức tạp: 

 

“Vì ngài cho hại chết?”

 

Diêm Vương khựng , sửng sốt:

 

“Ngươi hỏi?”

 

“Chúng ở địa phủ vốn dĩ nghĩa vụ rõ sự thật cho các oan hồn. Vì ư? Vì chỉ càng khiến oán khí nặng hơn, cho việc luân hồi chuyển thế.”

 

Ta trừng mắt , gì.

Loading...