CỬA HÀNG NGƯỜI GIẤY 5: TRÁI TIM RỰC LỬA - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-07-11 01:50:22
1.
“Tiểu tử nhà họ Hứa thật bản lĩnh, vợ mới chết, giờ dẫn về một cô gái khác !”
“Cô gái thật xinh , chỉ điều sắc mặt , trắng như giấy ?”
“Ôi, hình như còn đang mang bầu nữa!”
theo Hứa Phong, hàng xóm ở trong sân thò đầu thì thầm to nhỏ về .
Nhà họ Hứa ở khu nhà ổ chuột của thành phố, là nơi tồi tàn nhất trong thành phố.
Hứa Phong kéo hành lý của con đường gập ghềnh, ở cửa, lớn tiếng mỉa mai: “Ôi, chỉ mang bầu một đứa trẻ thôi mà trở nên quý giá, ngay cả hành lý cũng cần khác mang giúp.”
Mẹ Hứa mặc tạp dề, lắc đầu, trợn trắng mắt như thể phạm tội lớn.
vội vàng nhận lấy chiếc vali.
“A Phong, để em tự mang.”
Hứa Phong bước đến mặt , vẻ mặt áy náy đưa hành lý cho , thì thầm bên tai: “Mẹ bình thường thương , bao giờ để việc, mặt bà, em cố chịu một chút nhé.”
mỉm nhận lấy hành lý, ngượng ngùng gật đầu.
Thấy lời như , Hứa Phong nhanh chóng bước vài bước, đuổi kịp . Hai họ hạ thấp giọng, nhưng vẫn rõ mồn một.
“Mẹ, bớt bớt , con khó khăn lắm mới đưa cô về nhà .”
Truyện do Mễ Mễ-Nhân Sinh Trong Một Kiếp Người edit, chỉ đăng tại Fb và MonkeyD.
Giọng Hứa thiếu kiên nhẫn.
“ lý do gì bớt , lúc khi Vương Đới Để ở đây, cũng mà?”
Hứa Phong lo lắng đầu như sợ thấy điều gì.
“Mẹ, nhỏ thôi, phụ nữ giống Vương Đới Để.”
Mẹ Hứa một cách thô lỗ.
“Có gì khác , tắt đèn, chân mở , đều giống !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/cua-hang-nguoi-giay-5-trai-tim-ruc-lua/chuong-1.html.]
Hứa Phong đắc ý.
“Văn Văn cửa hàng ở trung tâm thành phố, còn mở một tiệm vàng mã sắp đến Tết Thanh Minh , việc buôn bán vàng mã chắc chắn sẽ . Đến lúc đó, cứ lấy lý do dưỡng thai để giữ cô ở nhà, cửa hàng và tiền kiếm , đều là của chúng !”
Mẹ Hứa một cái, miễn cưỡng : “Vậy thì .”
tiến gần, hai con họ gì nữa.
Hứa Phong chớp mắt với , ý chuyện thỏa, nắm tay trong sân.
Ngôi nhà giản dị, tường gạch nghiêng lệch sang một bên, cuối tháng ba vẫn còn lạnh, cửa sổ còn đóng bằng bạt nhựa để chắn gió.
cúi đầu bước , bố cục trong phòng rõ ràng, hai phòng rộng mười mét vuông ngăn ở hai bên, ở giữa là lối hẹp dẫn đến nhà bếp.
Ngoài những bức tường đen xì do khói dầu lâu ngày, còn một mùi hôi thối của thịt cháy.
Hứa Phong tranh thủ lúc để ý, mang hành lý của một căn phòng nhỏ bên .
“Văn Văn, từ giờ đây chính là nhà của em.”
vốn định kiềm chế cảm xúc, nhưng vẫn ngôi nhà tồi tàn cho sốc.
Hứa Phong lẽ nhận vẻ mặt của , sắc mặt nhưng cũng phát tác.
Anh với giọng nghiêm túc.
“Văn Văn, em là cô gái thích giàu sang, em yêu là con của , chứ là ngôi nhà lớn, đúng ?”
Anh xoa bụng . “Con của chúng cũng sẽ là một đứa trẻ , chúng cho nó sự sống, nó sẽ cảm kích chúng cả đời, cũng sẽ chê bai cảnh. Điều quan trọng nhất là, cả gia đình chúng ở bên mới là hạnh phúc nhất.”
giả vờ thuyết phục, căng cơ mặt cứng ngắc nở nụ với .
“Anh đúng, cả gia đình ở bên , dù xuống địa ngục cũng chỉnh tề.”
Hứa Phong ôm lòng.
“Cô gái ngốc, theo , em sống trong ổ phúc , xuống địa ngục chứ?”