Mình có bán source code Suu Truyện và nhận code web app, phần mềm, website, .. Ai có hứng thú có thể liên hệ qua telegram: @devdark07

Mình có bán source code Suu Truyện và nhận code web app, phần mềm, website, .. Ai có hứng thú có thể liên hệ qua telegram: @devdark07

Cực Phẩm Chiến Thần

Chương 114: Yến hội









Trở lại đại môn Ngũ Đạo học viện, Hoàng Phủ Phi Long liền bị người của Hoàng Phủ gia dẫn đi. Nguyên nhân trong đó rất đơn giản, Lục Đỉnh tuyệt đối sẽ không từ bỏ ý đồ, khó mà cam đoan sẽ không giống như đối phó với ta lần trước, dùng thủ đoạn âm hiểm phái người ám sát, cho nên vì an toàn của Hoàng Phủ Phi Long, chỉ có thể để hắn tạm hồi lại Hoàng Phủ gia.



Cùng Thủy Hương Vân chia tay, ta trở lại túc xá, lên TT, tại các trang mạng nhìn lướt qua một chút, cũng không thấy chuyện phát sinh ở Cách đấu Thiên Đường, trong lòng tự hiểu, xem ra chuyện này cố ý bị đè ép mất. Nếu không, tin tức đệ tử con quan lớn trong Chính phủ cùng quyết đấu sanh tử với người của Ngũ đại thế gia dứt khoát không thể không nhắc tới.



Sau đó lại là tin giật gân lưỡng đại cao thủ thiên giai giao thủ, tuyệt đối có thể xưng là bùng nổ, mà cả hai tin tức này lại như chưa từng xuất hiện, liền quá rõ ràng.



Ta cũng không muốn nghĩ nhiều, Lục Đỉnh sau này có chiêu số gì, tận lực bồi tiếp, dù sao hắn bây giờ xem ra cũng đã bắt đầu chống đối Ngũ đại thế gia. Thật sự không được… thì cũng giống như đối phó Ám Hồn, cho lão gia này vĩnh viễn biến mất trên thế giới này là được, vô luận hắn có tâm cơ thâm trầm cỡ nào, chỉ cần đã chết, vậy thì sẽ không còn uy hiếp nữa!



Chỉ là chuyện này phải làm vô thanh vô thức mới tốt, nếu không chỉ sợ sẽ có đại phiền toái.



Một đêm trôi qua, đang ngủ say, Thủy Hương Vân gọi phi phi tới đánh thức ta, nghe nàng nhắc, ta mới nhớ tới, hôm nay là ngày thứ hai của tháng, cũng là sinh nhật của Hỏa Vân Yến của Hỏa Vân gia kia, đã hứa phải tới tham dự yến hội sinh nhật của nàng ta.



Thay một bộ quần áo hoa lệ Thủy Hương Vân đã chuẩn bị sẵn cho mình, ta cùng Thủy Hương Vân hội họp, dưới sự dẫn đường của người Thủy gia, địa điểm tổ chức cũng không phải ở trong thành thị hay Ngũ Đạo học viện, mà ở xa cách ngoài thành thị phồn hoa nhất của loài người – thành phố Trầm Vân.




Cũng may giao thông bây giờ phát triển, hai ngàn cây số, ngồi phi năng, cũng chỉ mất hai giờ là tới.



Ở thành phố Trầm Vân, cả một vùng lớn phía Tây, đều là địa bàn của Hỏa Vân gia, mua lại từ chính phủ, cũng là nơi đặt các phủ đệ. Chỗ này hoàn cảnh đẹp hơn, người lại rất thưa thớt, nhưng phòng vệ lại thập phần nghiêm mật. Trên đường đi, ta vài lần nhìn thấy hộ vệ trang bị kích quang thương, mà bọn hộ vệ này nhìn qua tay to chân lớn, ánh mắt lợi hại, rất nhiều người trên mặt còn có vết sẹo, tất nhiên không phải là bảo tiêu để bài biện, mà là tinh duệ chiến sỹ chính thức sinh tồn sau khi trải qua sinh tử ác sát!



“Kỳ quái, trước kia em tới dự tiệc, phòng vệ cũng không nghiêm ngặt như vậy.” Thủy Hương Vân nghi hoặc nói.



Ta cười cười, nói: “Có thể là bởi hôm nay là yến hội sinh nhật, cho nên tương đối trọng thị hơn.”



Ngoài miệng thì nói như vậy, nhưng trong lòng ta lại cảm thấy không khí bất thường, xem ra, lần yến hội này cũng không đơn giản như trong tưởng tượng.



Dưới sự dẫn đường của tiếp đãi viên, chúng ta tiến vào một căn nhà lớn theo phong cách cổ, từ đại môn đi vào, xuyên qua đại sảnh, lại qua thêm một lần cửa, lập tức tới được nơi thính hội của yến hội lần này.



Mà lúc này, trong sảnh đã tụ tập không ít người, đại bộ phận đếu là y phục sang trọng khí độ bất phàm, nhìn qua đã biết không phải hạng người bình thường, mà những người ta nhận biết được, cũng chỉ có Hoàng Phủ Phi Long ở một bên đang cuồng mãnh thôn phệ thức ăn, cùng một thanh niên khí vũ hiên ngang mà ta không nhận ra đang nói chuyện với Kim gia Tam tiểu thư Kim Tiểu Uyển, sau đó, chính là người của Mộc gia, trong đó có một người mà ta không nghĩ sẽ gặp được – Mộc Y Linh.



Lúc Thủy Hương Vân mặc một thân trang phục thịnh hội kéo tay ta đi vào yến hội, tất cả ánh mắt mọi người đều tập trung lên người chúng ta, rất nhiều người lộ ra vẻ ngạc nhiên, bất quá cũng không nói gì. Bởi chuyện của ta, bọn họ đều biết khá rõ, võ giả trẻ tuổi tu vi cao cường, ngôi sao mới cả ca đàn, trên văn đàn lại sáng tạo một triều đại văn chương mới, đủ mọi chuyên đề, bọn họ trên TT đã xem rất nhiều.



Bọn họ ngạc nhiên, hơn phân nửa chính là mái tóc bạc của ta, trong bọn họ nhiều người tu vi không cạn, tự nhiên không khó nhìn ra, tóc bạc của ta, cũng không phải là nhuộm, mà chính thật từ đen biến thành trắng. Đương nhiên chũng không có ít người đối với tướng mạo bình phàm của ta mà thầm cảm thán, một đóa tiên hoa, lại cắm trên một bãi phân trâu… Chỉ hận chính mình không thể biến thành phân trâu, đoạt lấy đóa tiên hoa đó.



Hoàng Phủ Phi Long đang ăn uống mãnh liệt chợt thấy bốn phía tĩnh lặng, vừa nhấc đầu, thấy ta cùng Thủy Hương Vân, lập tức lau miệng, ngoắc nói: “Lão đại! Chỗ này!”



Khóe miệng ta nhếch một chút, thầm nghĩ không cần ngoắc, bằng cái hình thể của ngươi, vô luận tới chỗ nào cũng như đom đóm trong đêm đen, sáng chói rõ ràng.



Trầm lặng trong nháy mắt, lập tức cũng có không ít người đi tới phía ta, đều hướng ta và Thủy Hương Vân vấn an, sau đó đưa ra danh thiếp.



Ta cũng không có danh thiếp đưa lại, cũng khó thích ứng tràng giao tiếp này, hết thảy đều giao cho Thủy Hương Vân giải quyết đi. Mà Thủy Hương Vân có vẻ hết sức già dặn, gương mặt thủy chung vẫn bảo trì mỉm cười, thong dong ứng phó, không hổ là thế gia danh tiếng, làm cho trong lòng của ta không nhịn được sinh ra một cổ tự hào, tay cầm Thủy Hương Vân chặt hơn một chút. Thủy Hương Vân nhận ra, quay đầu mỉm cười với ta.



“Ha ha ha! Thủy chất nữ tới rồi sao? Có nhớ lão nhân ta không đấy?” Một tiếng cười sang sảng truyền đến, những người vây xung quanh chúng ta lập tức tránh đường.



Chỉ thấy một trung niên nhân tinh thần tráng kiện hồng quang đầy mặt hướng bên này đi tới, cùng đi theo hắn là một nam một nữ, không phải ai khác, chính là Hỏa Vân Triều cùng Hỏa Vân Yến.



Đi hàng đầu, thân phận của trung niên nhân không cần nói cũng biết, tự nhiên chính là đương đại gia chủ Hỏa Vân gia – Hỏa Vân Bất Phàm!



Chỉ thấy Hỏa Vân Bất Phàm một diện bộ như Trương Phi, nhưng làm ta không nhịn được lấy làm kinh hãi, thật không giống như trong tưởng tượng của ta, bằng cái gien di truyền của hắn, làm sao mà tưởng tượng tới Hỏa Vân Triều cùng Hỏa Vân Yến tuấn nam tịnh nữ như vậy được chứ.




Thủy Hương Vân thản nhiên tươi cười, tiến tới thân mật bắt tay Hỏa Vân Bất Phàm, một chút cũng không có bộ dáng sợ sệt, cười hì hì nói: “Ta sao lại không nhớ Hỏa Vân bá bá chứ? Hỏa Vân bá bá, đã lâu không gặp, râu của ngài lại dài hơn nha!”



Hỏa Vân Bất Phàm vừa nghe lời này, hạ ý thức sờ sờ râu trên mặt, búng ngón tay lên trán của Thủy Hương Vân, hừ hừ nói: “Ngươi nói thật là có ý tốt, lần trước vặt râu của ta, thiếu chút nữa đau chết rồi!”



Thủy Hương Vân chà chà cái trán, cười hi hi nói: “Còn không phải làm cho Hỏa Vân bá bá trẻ thêm một chút sao, người xem Hỏa Vân ca ca không để râu, thì suất như vậy, nếu người cũng không để râu nữa, nói vậy cũng sẽ không kém hơn Hỏa Vân ca ca đâu!”



Hỏa Vân Bất Phàm trừng mắt nhìn Hỏa Vân Triều bên cạnh, hừ một cái nói: “Hắn như vậy mà gọi là suất sao? Hoàn toàn là một tên tiểu bạch kiểm, dáng như lão tử đây mới gọi là nam nhân chính thức!”



Lời này vừa nói ra, vô luận là Thủy Hương Vân hay Hỏa Vân Yến, dù là các khách mời, cũng nhịn không được lộ ra vẻ tươi cười.



Vơ duyên vô cớ trước mặt nhiều người bị gọi là tiểu bạch kiểm, nói lời này lại chính là lão cha của mình, Hỏa Vân Triều ngoại trừ cười khổ, thật sự không có biện pháp.



Kinh qua trận đùa giỡn này, ta cũng có ấn tượng đại khái với Hỏa Vân Bất Phàm, tính cách của hắn ta lại hết sức ưa thích.



“Ha ha ha ha!” Hỏa Vân Bất Phàm chính mình cũng cười, sau đó chuyển ánh mắt lên người ta, ánh mắt ngưng lại, lộ ra một tia kinh dị, sau đó hài hước cười nói với Thủy Hương Vân: “Tiểu Vân nhi, sao còn không giới thiệu vị này?”



“Còn phải giới thiệu sao? Con biết là người đã rõ rồi mà?” Thủy Hương Vân tức giận nói.



“Phải phải, lão ba lại bắt đầu đãng trí rồi! Trước đó còn nói tiểu tử Dương Đào thật không đơn giản mà!” Hỏa Vân Yến một bên xang bang.



Lúc này đến phiên Hỏa Vân Bất Phàm cười khổ, nói: “Phải, phải, là ta đãng trí!”



Ta mỉm cười, tiến lên nói: “Ta là Dương Đào!” Sau đó kéo lấy tay Thủy Hương Vân, “Cũng là bạn trai của Thủy Hương Vân.”



“Không sai! Không sai!” Hỏa Vân Bất Phàm đánh giá ta vài lần, cười gật đầu, ý vị thâm sâu nói: “Tiểu tử ngươi lợi hại nha…”



Ta cười cười, tuy không biết hắn nói ta là bạn trai của Thủy Hương Vân lợi hại, hay bởi hắn không nhìn thấu tu vi của ta mà nói ta lợi hại, nhưng cũng không chút để ý.



“Yến nhi, sinh nhật vui vẻ.” Thủy Hương Vân giao cho Hỏa Vân Yến một cái hộp.



Hỏa Vân Yến vừa mở ra xem, chỉ thấy bên trong một chiếc trâm cài hình bán nguyện nửa trong suốt màu tím, nhất thời hoan hỉ nói: “Thủy tỷ tỷ, cái này không phải chị thích nhất sao? Chị sao lại tặng em món này được?”




Thủy Hương Vân nắm lấy tay Hỏa Vân Triều, mỉm cười nói: “Chị đúng là thích thật, cũng là món em thích nhất, chị biết em mơ ước nó đã lâu rồi phải không!”



“Hì hì! Em chỉ biết Thủy tỷ tỷ đối với em là tốt nhất!” Hỏa Vân Yến khoan khoái ôm lấy Thủy Hương Vân, sau đó nhìn ta nói: “Đại anh hùng, lễ vật của ta đâu? Ta thấy hai tay anh trống không nha!”



“Yến nhi, không được hồ đồ! Nào có người nào lại chủ động muốn lễ vật của người khác.” Hỏa Vân Triều quát khẽ, hắn cũng thấy hai tay ta rỗng không, cho nên không muốn làm khó ta.



Hỏa Vân Yến chu miệng, nói: “Anh hai muốn giúp hắn sao, hắn rõ ràng đáp ứng người ta mà! Như thế nào mà nói không tính được!”



Ta mỉm cười, nói: “Không cần lo lắng, lễ vật của nàng ta cũng không quên, chờ lát nữa đưa cho em là được.”



“Thật sự!” Hỏa Vân Yến lập tức lại cao hứng, nhảy dựng lên hôn ta một cái, hì hì nói: “Ta biết đại anh hùng sẽ không quên lời hứa mà!”



“Ngươi thật là một cái phong nha đầu! Thật là không biết lớn nhỏ! Dương Đào chính là bạn trai tiểu Vân nhi, nhưng loạn hôn cái gì?” Hỏa Vân Bất Phàm cười mắng.



Hỏa Vân Yến hừ nói: “Con vui, thì sao? Ngay cả Thủy tỷ tỷ cũng chưa nói gì mà! Có phải không Thủy tỷ tỷ?”



Thủy Hương Vân cười nói: “Hôm nay em lớn nhất, muốn gì có đó.”



“Hừ, người xem!” Hỏa Vân Yến đắc ý hừ với Hỏa Vân Bất Phàm, làm cho Hỏa Vân Bất Phàm tức đến phùng mang trợn má, thiếu chút nữa râu mép cũng dựng đứng lên.



Mà khách mời thấy một màn đùa giỡn thân mật như vậy, cũng nhịn không được cười cười.



“Ha ha! Dương huynh đệ tới rồi, sao lại không tìm lão quỷ ta?” Một chuỗi tiếu thanh khó nghe truyền đến, một đạo nhân ảnh chợt lóe, một người đã xuất hiện trong đại sảnh, không phải Hỏa Vân Nộ thì là ai?



07-11-2009, 01:33 PM



Cực Phẩm Chiến Thần


Chương trước Chương tiếp
Loading...