Cực Phẩm Chiến Thần
Chương 36: An ủi
Cô gái khóc không ngừng, nhưng bởi vì ở trong thế giới ảo nên không ra được một giọt nước mắt. Dù là thế ta vẫn có cảm giác nhức đầu, luống cuống tay chân nói: “Ai, ngươi đừng khóc nữa mà, ngươi sao tự nhiên lại khóc thế chứ?
Cố gái vừa nghe lại càng khóc lớn tiếng hơn nữa, vừa khóc vừa thút thít: “Ngươi khi dễ ta! Ngươi khi dễ ta!”
Ta cười khổ: “Ta làm sao lại khi dễ ngươi được, chúng ta không phải đang luận võ sao trời “
Cô gái sửng sốt, lập tức lại khóc lớn hơn, càng khóc càng thương tâm.
“Ngươi còn khóc nữa sao? Có gì đâu mà khóc chẳng qua là té một cái thôi mà?” Ta bắt đầu mất kiên nhẫn.
Cô gái vừa khóc vừa nói: “Bởi vì ngươi! Tại vì ngươi a! Hắn khi dễ ta, bây giờ ngay cả ngươi một cái vũ giả tập sự cũng khi dễ ta. Ta bây giờ ngay cả vũ giả tập sự cũng đánh không lại, hu hu hu ….”
Ta xem ra hiểu được rồi, tiểu nha đầu này trong thế giới thực chắc bị tổn thương tình cảm nên mới tìm người khác trên cực đạo chiến võng hành hạ để lấy lại bình hành. Không ngờ chẳng những hành hạ không được mà còn bị hành hạ, hiển nhiên là lại càng ủy khuất.
Ta gãi gãi đầu, cũng không biết khuyên nàng như thế nào mới tốt, nhìn thấy bộ dáng nhu nhược của nàng ta không khỏi nghĩ tới muội muội. Nàng cũng rất nhu nhược, bị ủy khuất thường tới khóc trước mặt ta, lúc còn bé ta vẫn an ủi nàng không ít.
Thở dài, ta nói: “Vậy ngươi muốn thế nào? Nếu không thì cho ngươi đánh một trận nha? “
“”Tốt!” Cô gái lập tức trả lời, đứng thẳng lên, thanh âm hơi nghẹn ngào: “Đây là ngươi nói nha, không được đổi ý “
Ta …..(đoạn này không biết dịch sao cho hợp ý Việt), bắt đầu hoài nghi nha đầu này có phải cố ý không đây. Bất quá lời ra khỏi miệng, không thể sửa được. Đành cắn răng nói: “ Đúng là ta nói thế, ngươi đến đây đi”
Vừa dứt lời, cô gái liền vọt đến, làm một cú đá xinh đẹp cực kỳ. Ta hạ ý thức muốn né tránh nhưng mạnh mẽ giữ thân thể đứng yên.
“ Bình”
Thân thể của ta bay ra 3,4 thước, bụng giống như đang bị lửa thiêu đốt vậy. Kháo, không ngờ bị đánh ở chỗ này lại có cảm giác đau. Ta cảm giác được mặt mũi của mình trắng bệch, vừa nhìn điểm sinh mệnh vốn là một ngàn trải qua một cước này của nàng mất đi 50 điểm. Hiển nhiên nàng dùng lực rất xảo diệu, tận lực giảm bớt thương tổn đối với thân thể của ta. Nhưng dù thế ta vẫn còn thấy rất đau.
Trong lòng ta có chút sợ hãi, tính toán một chút. Nếu cô nàng này mỗi lần đều cho ta một cước như vậy, ta phải lãnh 20 cước mới đủ chấm dứt được. 20 cước a, nghĩ đến việc phải chịu đau đớn 20 lần ta liền bắt đầu hối hận quyết định ban nãy rồi.
Tâm niệm của ta nhanh chóng suy nghĩ lại, thế công của cô gái vẫn chưa dừng lại. Nàng lần này không dùng chân nữa, chuyển thành nắm đấm không ngừng đánh như mưa lên mặt và thân trên của ta. Vừa đánh vừa quát: “Đánh chết ngươi! Đánh chết ngươi! Đồ thúi, đồ mắc dịch “
Ta thầm nghĩ, đánh cũng đã bắt đầu đánh rồi. Bây giờ đổi ý thì có vẻ không được quân tử cho lắm, đành cắn răng chịu đựng vậy. Nghe tiếng la của cô gái, ta liền biết nang đem ta trở thành người khác để phát ti3t rồi, không khỏi than khóc …ai, tiểu nha đầu, có ngon thì đi đánh tên kia đi a, tìm ta phát ti3t có tác dụng gì chứ.
Nắm tay của cô gái vắt kiệt chỉ số sinh mệnh của ta rất nhanh, trong chốc lát đã xuống gần hết. Tay của cô gái càng đánh càng nhẹ, đến lúc ta sắp phải “die” cô gái ngừng tay hẳn, ngồi khóc ô ô trước mặt ta.
Ta cảm thấy nhức đầu, bất đắc dĩ nói: “Ngươi tại sao lại khóc nữa rồi vậy?”
Cô gái chỉ khóc, khóc, khóc đến mức ta thấy phiền. Ta không kiên nhẫn nói: “Ngươi khóc nữa ta đi a”
“Đừng đi” Cô gái vội vàng bắt lấy ống quần của ta, thút thít nói: “Ta bây giờ muốn tìm một người nói chuyện”
Ta do dự một chút, cuối cùng tự nhận là mình xui xẻo, ngồi trên lôi đài thở dài nói: “Được rồi, ngươi nói ta nghe”
Cô gái bắt đầu thút thít nói, kể về chuyện cũ thường tâm của nàng. Vừa nghe xong ta …., tiểu nha đầu này xem ra là tiểu thư nhà nào đó, từ nhỏ thầm mến một thanh mai trúc mã. Ngày hôm qua vốn là sinh nhật của vị thanh mai trúc mã đó, nàng vốn có ý định biểu lộ tình cảm của mình vào ngày sinh nhật này. Không ngờ vị thanh mai trúc mã kia khi biết được biểu lộ đầu tiên là ….. chỉ nói rằng xem nàng là một người bạn tốt mà thôi. Tình đầu tan vỡ, cô gái vừa buồn bực, vừa đau khổ. Vì thế mới lên cực đạo chiến võng pk người khác để phát ti3t mà ta rất bất hạnh chính là người thứ 20 bị nàng pk.
Ta không đồng ý nói: “Trời, chỉ có vậy thôi sao, chỉ vì chuyện nhỏ ấy mà ngươi thương tầm thành như thế à?”
Cô gái liền ngẩng đầu, hung hăng trừng mắt nhìn ta. Dù còn cách một cái mặt nạ, nhưng oán niệm trong đó vẫn làm ta dựng tóc gáy.
Ta vội ho một tiếng nói: “Ta cũng không nói sai, ngươi nghe chuyện xưa của ta một chút sẽ biết …”
Kế tiếp, vì giúp giải thoát cho cô gái đang thương tâm gần chết do tình yêu này. Ta đem chuyện xưa lúc cùng muội muội sống nương tựa lẫn nhau kể cho nàng nghe, dĩ nhiên là thay đổi một chút thời đại, bối cảnh. Từ lúc cha mẹ mất đi khi còn bé, kể lại ta và muội muội giãy dụa tại tầng dưới chót của xã hội như thế nào, bị người khác cười nhạo, lại tiết kiệm ra sao để dành đủ học phí đến trường…Từng chuyện, từng chuyện được kể từ trong miệng ta như một đoạn phim quay chậm diễn ra ngay trước mắt. Khi nói đến lúc muội muội mang bệnh tuyệt chứng, thanh âm của ta có chút run rẩy, con mắt cũng có chút nóng lên. Sau đó ta bắt đầu kể lại muội muội đã kiên cường ra sao, chia sẻ cùng ta như thế nào, cuối cùng không thể nhịn được lệ nóng dâng lên trong mắt.
Cô gái lại bắt đầu thút thít, lúc này là bởi vì cảm động. Khi thấy ta dừng lại, nàng vội vàng hỏi: “Sau đó thì sao? Ngươi muội muội thế nào?”
“Không biết”. Thanh âm của ta rất đau khổ: “Ta và nàng đã thất lạc, không biết bây giờ sống chết ra sao”
Trầm mặc một lúc lâu, cô gái đứng lên chân thành nói với ta: “Xin lỗi, ta phải xin lỗi ngươi. Ngươi nói đúng, chuyện nhỏ này mà ta cứ xé ra to. Ta bây giờ mới biết được, so với ngươi ta thật sự hạnh phúc không biết bao nhiêu lần. Tối thiếu ta còn có một gia đình giàu có, ta còn có cha mẹ.” Thanh âm của nàng trở nên trong trẻo (lúc nãy sụt sịt): “Ta nghĩ thông rồi, quá khứ thì để quá khứ đi qua. Con đường của nhân sinh vẫn còn rất dài, vẫn còn rất nhiều chuyện tốt đẹp hơn vẫn đang chờ ta. Ta nhất định phải giống muội muội của ngươi luôn yêu đời, luôn sống kiên cường. Ta cũng hi vọng ngươi sớm có ngày tìm được muội muội của mình.”
Nhìn thấy cô gái đã hồi phục tâm tình, ta rất cao hứng hỏi: “Ngươi bây giờ còn muốn đánh không?”
Cô gái cười hì hì nói: “Đánh, tại sao lại không đánh. Ta muốn đánh cho ngươi hoa rơi nước chảy luôn. Ngươi thật đáng ghét a, làm cho ta chảy nhiều nước mắt như vậy. Lần này ta sẽ không tha cho ngươi nữa đâu.”
Vừa nói, nàng nhún chân một cái, nhảy lên cao hơn hai thước. Khi đến điểm cao nhất liền quát nhẹ một tiếng: “Bạo vũ cuồng phong trong Phong thần thối”
Thân hình của nàng chợt rơi xuống, tốc độ so với khi nàng nhảy lên tối thiểu gấp hai. Đồng thời người của nàng giống như chiếc quạt điện mạnh xoay tròn trên không. Trước mắt ta nhất thời xuất hiện một mảnh lớn thối ảnh, đem toàn thân ta bao phủ bên trong. Thanh thế rất lớn, mơ hồ mang theo tiếng sấm, gió.
Ánh mắt ta sáng lên, nghĩ không ra tiểu nha đầu này còn có thối pháp như vậy, bằng vào nhãn lực của ta bây giờ liền dễ dàng nhìn ra đây tuyệt đối là một môn thối pháp đứng đầu. So với “Như bóng với hình thối” Thủy Thanh Hoa truyền cho ta không kém chút nào.
Lập tức trong lòng ta liền nổi lên ý muốn so sánh, cười to nói: “Thối pháp hay lắm, tiếp ta một chiêu Như bóng với hình thối”
Vừa nói, ta liền bay lên không đá ra một mảnh thối ảnh. Chỉ là thối ảnh của ta so với cô gái nhỏ hơn rất nhiều.
Hai mảnh thối ảnh gặp nhau, mãnh liệt va chạm trong không trung không xuất hiện như tưởng tượng mà chỉ vang ra vài tiếng đánh nhỏ. Cả người của ta dung nhập vào trong thối ảnh của cô gái, xuyên qua mảnh thối ảnh liên tục đá ba cước vào ngực cô gái. (Cha nội này biết lựa chỗ thiệt ^^)
Nét kinh ngạc của cô gái còn chưa tan biến liền kêu lên một tiếng đau đớn, thân thể bay ngược ra ngoài. Xoay mấy vòng trên không trung lại phải lui về sau năm bước mới dừng lại thân thể. Hệ thống phán định 3 cước này của ta làm mất đi 1/3 chỉ số sinh mệnh của nàng.
“Thối pháp này của ngươi là gì?” Cô gái nhìn ta một cách khó tin, kêu lên thất thanh.
Cô gái cảm giác được rất rõ ràng, khi thối ảnh của hai người gặp nhau, thối ảnh của đối phương giống như là bôi mỡ vậy. Khi vừa tiếp xúc liền trượt qua, sau đó giống như là kỳ tích phá mở một cái khe giữa mảnh thôi ảnh kín đáo của nàng. Cả ngươi trơn tuột tựa như con cá nhỏ xuyên qua màng thối ảnh của nàng khiến Phong thần thối căn bản không thể làm ra tác dụng công kích dẫn đến việc nàng bị thua. Tuyệt học gia truyền không thu được hiệu quả, mà đối phương chỉ tiêu hao 10 điểm tánh mạng. Trong mắt của nàng thật sự đơn giản khó có thể tưởng tượng được, điều này đã hoàn toàn nằm ngoài khả năng có thể tiếp nhận của nàng rồi.
Cố gái vừa nghe lại càng khóc lớn tiếng hơn nữa, vừa khóc vừa thút thít: “Ngươi khi dễ ta! Ngươi khi dễ ta!”
Ta cười khổ: “Ta làm sao lại khi dễ ngươi được, chúng ta không phải đang luận võ sao trời “
Cô gái sửng sốt, lập tức lại khóc lớn hơn, càng khóc càng thương tâm.
“Ngươi còn khóc nữa sao? Có gì đâu mà khóc chẳng qua là té một cái thôi mà?” Ta bắt đầu mất kiên nhẫn.
Cô gái vừa khóc vừa nói: “Bởi vì ngươi! Tại vì ngươi a! Hắn khi dễ ta, bây giờ ngay cả ngươi một cái vũ giả tập sự cũng khi dễ ta. Ta bây giờ ngay cả vũ giả tập sự cũng đánh không lại, hu hu hu ….”
Ta xem ra hiểu được rồi, tiểu nha đầu này trong thế giới thực chắc bị tổn thương tình cảm nên mới tìm người khác trên cực đạo chiến võng hành hạ để lấy lại bình hành. Không ngờ chẳng những hành hạ không được mà còn bị hành hạ, hiển nhiên là lại càng ủy khuất.
Ta gãi gãi đầu, cũng không biết khuyên nàng như thế nào mới tốt, nhìn thấy bộ dáng nhu nhược của nàng ta không khỏi nghĩ tới muội muội. Nàng cũng rất nhu nhược, bị ủy khuất thường tới khóc trước mặt ta, lúc còn bé ta vẫn an ủi nàng không ít.
Thở dài, ta nói: “Vậy ngươi muốn thế nào? Nếu không thì cho ngươi đánh một trận nha? “
“”Tốt!” Cô gái lập tức trả lời, đứng thẳng lên, thanh âm hơi nghẹn ngào: “Đây là ngươi nói nha, không được đổi ý “
Ta …..(đoạn này không biết dịch sao cho hợp ý Việt), bắt đầu hoài nghi nha đầu này có phải cố ý không đây. Bất quá lời ra khỏi miệng, không thể sửa được. Đành cắn răng nói: “ Đúng là ta nói thế, ngươi đến đây đi”
Vừa dứt lời, cô gái liền vọt đến, làm một cú đá xinh đẹp cực kỳ. Ta hạ ý thức muốn né tránh nhưng mạnh mẽ giữ thân thể đứng yên.
“ Bình”
Thân thể của ta bay ra 3,4 thước, bụng giống như đang bị lửa thiêu đốt vậy. Kháo, không ngờ bị đánh ở chỗ này lại có cảm giác đau. Ta cảm giác được mặt mũi của mình trắng bệch, vừa nhìn điểm sinh mệnh vốn là một ngàn trải qua một cước này của nàng mất đi 50 điểm. Hiển nhiên nàng dùng lực rất xảo diệu, tận lực giảm bớt thương tổn đối với thân thể của ta. Nhưng dù thế ta vẫn còn thấy rất đau.
Trong lòng ta có chút sợ hãi, tính toán một chút. Nếu cô nàng này mỗi lần đều cho ta một cước như vậy, ta phải lãnh 20 cước mới đủ chấm dứt được. 20 cước a, nghĩ đến việc phải chịu đau đớn 20 lần ta liền bắt đầu hối hận quyết định ban nãy rồi.
Tâm niệm của ta nhanh chóng suy nghĩ lại, thế công của cô gái vẫn chưa dừng lại. Nàng lần này không dùng chân nữa, chuyển thành nắm đấm không ngừng đánh như mưa lên mặt và thân trên của ta. Vừa đánh vừa quát: “Đánh chết ngươi! Đánh chết ngươi! Đồ thúi, đồ mắc dịch “
Ta thầm nghĩ, đánh cũng đã bắt đầu đánh rồi. Bây giờ đổi ý thì có vẻ không được quân tử cho lắm, đành cắn răng chịu đựng vậy. Nghe tiếng la của cô gái, ta liền biết nang đem ta trở thành người khác để phát ti3t rồi, không khỏi than khóc …ai, tiểu nha đầu, có ngon thì đi đánh tên kia đi a, tìm ta phát ti3t có tác dụng gì chứ.
Nắm tay của cô gái vắt kiệt chỉ số sinh mệnh của ta rất nhanh, trong chốc lát đã xuống gần hết. Tay của cô gái càng đánh càng nhẹ, đến lúc ta sắp phải “die” cô gái ngừng tay hẳn, ngồi khóc ô ô trước mặt ta.
Ta cảm thấy nhức đầu, bất đắc dĩ nói: “Ngươi tại sao lại khóc nữa rồi vậy?”
Cô gái chỉ khóc, khóc, khóc đến mức ta thấy phiền. Ta không kiên nhẫn nói: “Ngươi khóc nữa ta đi a”
“Đừng đi” Cô gái vội vàng bắt lấy ống quần của ta, thút thít nói: “Ta bây giờ muốn tìm một người nói chuyện”
Ta do dự một chút, cuối cùng tự nhận là mình xui xẻo, ngồi trên lôi đài thở dài nói: “Được rồi, ngươi nói ta nghe”
Cô gái bắt đầu thút thít nói, kể về chuyện cũ thường tâm của nàng. Vừa nghe xong ta …., tiểu nha đầu này xem ra là tiểu thư nhà nào đó, từ nhỏ thầm mến một thanh mai trúc mã. Ngày hôm qua vốn là sinh nhật của vị thanh mai trúc mã đó, nàng vốn có ý định biểu lộ tình cảm của mình vào ngày sinh nhật này. Không ngờ vị thanh mai trúc mã kia khi biết được biểu lộ đầu tiên là ….. chỉ nói rằng xem nàng là một người bạn tốt mà thôi. Tình đầu tan vỡ, cô gái vừa buồn bực, vừa đau khổ. Vì thế mới lên cực đạo chiến võng pk người khác để phát ti3t mà ta rất bất hạnh chính là người thứ 20 bị nàng pk.
Ta không đồng ý nói: “Trời, chỉ có vậy thôi sao, chỉ vì chuyện nhỏ ấy mà ngươi thương tầm thành như thế à?”
Cô gái liền ngẩng đầu, hung hăng trừng mắt nhìn ta. Dù còn cách một cái mặt nạ, nhưng oán niệm trong đó vẫn làm ta dựng tóc gáy.
Ta vội ho một tiếng nói: “Ta cũng không nói sai, ngươi nghe chuyện xưa của ta một chút sẽ biết …”
Kế tiếp, vì giúp giải thoát cho cô gái đang thương tâm gần chết do tình yêu này. Ta đem chuyện xưa lúc cùng muội muội sống nương tựa lẫn nhau kể cho nàng nghe, dĩ nhiên là thay đổi một chút thời đại, bối cảnh. Từ lúc cha mẹ mất đi khi còn bé, kể lại ta và muội muội giãy dụa tại tầng dưới chót của xã hội như thế nào, bị người khác cười nhạo, lại tiết kiệm ra sao để dành đủ học phí đến trường…Từng chuyện, từng chuyện được kể từ trong miệng ta như một đoạn phim quay chậm diễn ra ngay trước mắt. Khi nói đến lúc muội muội mang bệnh tuyệt chứng, thanh âm của ta có chút run rẩy, con mắt cũng có chút nóng lên. Sau đó ta bắt đầu kể lại muội muội đã kiên cường ra sao, chia sẻ cùng ta như thế nào, cuối cùng không thể nhịn được lệ nóng dâng lên trong mắt.
Cô gái lại bắt đầu thút thít, lúc này là bởi vì cảm động. Khi thấy ta dừng lại, nàng vội vàng hỏi: “Sau đó thì sao? Ngươi muội muội thế nào?”
“Không biết”. Thanh âm của ta rất đau khổ: “Ta và nàng đã thất lạc, không biết bây giờ sống chết ra sao”
Trầm mặc một lúc lâu, cô gái đứng lên chân thành nói với ta: “Xin lỗi, ta phải xin lỗi ngươi. Ngươi nói đúng, chuyện nhỏ này mà ta cứ xé ra to. Ta bây giờ mới biết được, so với ngươi ta thật sự hạnh phúc không biết bao nhiêu lần. Tối thiếu ta còn có một gia đình giàu có, ta còn có cha mẹ.” Thanh âm của nàng trở nên trong trẻo (lúc nãy sụt sịt): “Ta nghĩ thông rồi, quá khứ thì để quá khứ đi qua. Con đường của nhân sinh vẫn còn rất dài, vẫn còn rất nhiều chuyện tốt đẹp hơn vẫn đang chờ ta. Ta nhất định phải giống muội muội của ngươi luôn yêu đời, luôn sống kiên cường. Ta cũng hi vọng ngươi sớm có ngày tìm được muội muội của mình.”
Nhìn thấy cô gái đã hồi phục tâm tình, ta rất cao hứng hỏi: “Ngươi bây giờ còn muốn đánh không?”
Cô gái cười hì hì nói: “Đánh, tại sao lại không đánh. Ta muốn đánh cho ngươi hoa rơi nước chảy luôn. Ngươi thật đáng ghét a, làm cho ta chảy nhiều nước mắt như vậy. Lần này ta sẽ không tha cho ngươi nữa đâu.”
Vừa nói, nàng nhún chân một cái, nhảy lên cao hơn hai thước. Khi đến điểm cao nhất liền quát nhẹ một tiếng: “Bạo vũ cuồng phong trong Phong thần thối”
Thân hình của nàng chợt rơi xuống, tốc độ so với khi nàng nhảy lên tối thiểu gấp hai. Đồng thời người của nàng giống như chiếc quạt điện mạnh xoay tròn trên không. Trước mắt ta nhất thời xuất hiện một mảnh lớn thối ảnh, đem toàn thân ta bao phủ bên trong. Thanh thế rất lớn, mơ hồ mang theo tiếng sấm, gió.
Ánh mắt ta sáng lên, nghĩ không ra tiểu nha đầu này còn có thối pháp như vậy, bằng vào nhãn lực của ta bây giờ liền dễ dàng nhìn ra đây tuyệt đối là một môn thối pháp đứng đầu. So với “Như bóng với hình thối” Thủy Thanh Hoa truyền cho ta không kém chút nào.
Lập tức trong lòng ta liền nổi lên ý muốn so sánh, cười to nói: “Thối pháp hay lắm, tiếp ta một chiêu Như bóng với hình thối”
Vừa nói, ta liền bay lên không đá ra một mảnh thối ảnh. Chỉ là thối ảnh của ta so với cô gái nhỏ hơn rất nhiều.
Hai mảnh thối ảnh gặp nhau, mãnh liệt va chạm trong không trung không xuất hiện như tưởng tượng mà chỉ vang ra vài tiếng đánh nhỏ. Cả người của ta dung nhập vào trong thối ảnh của cô gái, xuyên qua mảnh thối ảnh liên tục đá ba cước vào ngực cô gái. (Cha nội này biết lựa chỗ thiệt ^^)
Nét kinh ngạc của cô gái còn chưa tan biến liền kêu lên một tiếng đau đớn, thân thể bay ngược ra ngoài. Xoay mấy vòng trên không trung lại phải lui về sau năm bước mới dừng lại thân thể. Hệ thống phán định 3 cước này của ta làm mất đi 1/3 chỉ số sinh mệnh của nàng.
“Thối pháp này của ngươi là gì?” Cô gái nhìn ta một cách khó tin, kêu lên thất thanh.
Cô gái cảm giác được rất rõ ràng, khi thối ảnh của hai người gặp nhau, thối ảnh của đối phương giống như là bôi mỡ vậy. Khi vừa tiếp xúc liền trượt qua, sau đó giống như là kỳ tích phá mở một cái khe giữa mảnh thôi ảnh kín đáo của nàng. Cả ngươi trơn tuột tựa như con cá nhỏ xuyên qua màng thối ảnh của nàng khiến Phong thần thối căn bản không thể làm ra tác dụng công kích dẫn đến việc nàng bị thua. Tuyệt học gia truyền không thu được hiệu quả, mà đối phương chỉ tiêu hao 10 điểm tánh mạng. Trong mắt của nàng thật sự đơn giản khó có thể tưởng tượng được, điều này đã hoàn toàn nằm ngoài khả năng có thể tiếp nhận của nàng rồi.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương