Mình có bán source code Suu Truyện và nhận code web app, phần mềm, website, .. Ai có hứng thú có thể liên hệ qua telegram: @devdark07

Mình có bán source code Suu Truyện và nhận code web app, phần mềm, website, .. Ai có hứng thú có thể liên hệ qua telegram: @devdark07

Cực Phẩm Chiến Thần

Chương 4: Xuyên tới Dị Thế Giới



Ta quay về hướng âm thanh phát ra, chỉ thấy một cô gái mặc một bộ quần áo màu bạc kỳ quái, bộ dáng bất thiện, vẻ mặt có chút hồng nhuận đang trừng mắt nhìn ta, tiện tay lấy ra một hộp màu đen vuông vuông tròn tròn gì đó đưa cho ta.

Nàng ước chừng khoảng hai mươi ba hai mươi bốn tuổi, mái tóc màu đỏ - ta phỏng chừng là đi nhuộm, tướng mạo đáng yêu, cặp mắt đặc biệt lớn, bộ dáng tức giận cũng rất có phong vị. Vóc người nàng cao ráo, bộ quần áo màu đen vừa vặn bó sát với đường cong của vóc người nàng, khiến cho nàng càng thêm vẻ thành thục tính cảm. Mà dây đai kim loại bên hông nàng có một cây bổng dài khoảng bốn mươi phân màu đỏ, đầu trên có chỗ lõm để cầm, nhìn sơ qua cứ tưởng là gậy xoa bóp trong truyền thuyết. Ngoại trừ cây bổng ngắn này còn có mấy móc kỳ quái gì đó, nhìn không ra dùng để làm cái gì.

Theo ý thức ta tiếp quần áo của cô gái, ta nhìn thoáng qua mình, nhất thời nhất kinh, trên người ta cư nhiên lại không có mặc quần áo, ngay cả nội khố bên trong cũng không có, trách không được vừa rồi sao cảm giác mặt đất lại mát như vậy, cộng thêm những người đó nhìn ta.! Nghĩ đến nhiều người nhìn ta tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, nhất thời xấu hổ không chịu nổi, sắc mặc đỏ bừng, thầm nghĩ muốn tìm cái lỗ mà chui vào.

“Ai yêu, bây giờ còn biết thẹn thùng nữa sao, biết sớm như vậy thì mà còn làm?” Cô gái trào phúng nói:”Đừng có lằng nhằng nữa, mau mặc quần áo rồi theo ta về cục cảnh sát.!”

Nói xong, một xe cảnh sát có hình dáng rất khác biệt so với xe cảnh sát mà ta đã thấy, bay hạ xuống bên người chúng ta, thấy vậy ta trợn mắt há mồm. Sở dĩ ta nhận ra đây là xe cảnh sát là bởi vì trên nóc xe có đèn cảnh sát ba màu giống như trong trí nhớ mà ta đã từng thấy.

Theo ý thức ta ngẩng đầu, nhất thời mắt trợn tròn, chỉ thấy trên bầu trời, các loại các dạng vật thể bay có hình dáng giống như chiếc xe vô thanh vô tức bay theo một quỹ đạo nhất định, bay qua bay lại, rất có trật tự.

Mà càng làm cho hạt nhãn châu của ta thiếu chút nữa rớt ra ngoài chính là ở một bên đường xe bay trên bầu trời, tự nhiên lại có rất nhiều người ăn mặc cổ quái bay lơ lửng trên không trung, hoặc nhanh hoặc chậm bay đi.

Còn có những tòa nhà ở xung quanh, mỗi cái có hình giọt nước làm bằng kim loại đã thách thức trí tưởng tượng của ta, ta dám cam đoan, ở tại thế kỷ 21 mà ta sinh sống, tuyệt đối không có thành phố nào có kiến trúc như vậy!

Tình cảnh quỷ dị như thế, xe bay, người bay, những tòa nhà không bình thường, làm cho đầu óc của ta vừa mới thanh tỉnh lại một chút đã hãm vào trong hỗn loạn.

Trời ạ! Chẳng lẽ đây là trong truyền thuyết xuyên không gian? Chẳng lẻ ta bị quả cầu ánh sáng kia đem tới một thế giới khác?

Cô gái thấy ta chỉ ngây ngốc đứng ở chỗ đó, một bộ dáng hoảng sợ gần chết, đã nghĩ ta là đang giả bộ ngu ngốc, nhất thời tức giận, một cước đem ta bay vào trong chiếc xe. Nhìn không ra cặp chân nhỏ nhắn như vậy nhưng khí lực lại thật lớn. Mà ta vẫn đang hoảng hốt không thể nào tiếp nhận sự thật, một chút cảm giác đau cũng không có.

“Ta cho ngươi năm giây đồng hồ, nhanh lên một chút mặc quần áo vào, nếu không ngươi chết chắc rồi!” Cô gái hung hăng nói, rầm một tiếng đóng cửa xe lại.

Năm giây đồng hồ trôi qua, cô gái mở cửa xe thấy ta vẫn ngẩn nhơ đứng nhìn cửa xe, dưới chân một con giun lớn vẫn nhũn ở nơi đó, nhất thời mặt như rặng mây đỏ, trong ánh mắt lộ ra vẻ tức giận:”Ngươi cố ý cùng ta đối nghịch phải không, được lắm, ngươi chờ xem!”

Nói xong liền đi lên xe, trước tiên nhặt cái hộp mà lúc đầu nàng đưa cho ta, ngồi xỗm trước mặt ta, đem hộp áp vào trước ngực ta.

Khi ấn vào ngực thì một khối màu trắng ở giữa sáng lên, cả hộp gỗ lập tức động đậy từ từ mở rộng ra, đảo mắt cái đã bao trụ cả người ta lại, biến thành một bộ áo khoát màu đen mặc trên người ta. Áo khoát này không có nút thắt mà ở ngực chỉ có một vật nửa vòng tròn lồi lên.

Hung hăng trừng mắt ta một cái, cô gái xuống xe rồi ngồi lên vị trí lái xe, khởi động hệ thống tự động dẫn đường, nói:”Trở về cục cảnh sát ngay lập tức!”

“Đồng ý, sắp tiến vào quỹ đạo, thời gian đếm lùi, năm phút ba mươi hai giây.” Một âm thanh nữ lanh lảnh từ trong xe phát ra.

Xe vô thanh vô tức bay lên, sau đó bay theo một quỹ đạo đặc biệt rất nhanh tiến vào đường bay không trung, đi theo dòng xe, thỉnh thoảng thay đổi phương hướng.

Mà lúc xe đang bay lên, cảnh vật biến hoa làm cho đầu óc ta tỉnh lại, con mắt có chút động đậy. Nhìn cách trang trí trong xe một chút, ta bi ai phát hiện hoàn toàn khác với trong trí nhớ của ta, bên trong xe không có ghế ngồi, duy nhất cái ghế dưới mông ta là một đạo ánh sáng huỳnh quang gì đó nổi lên, sau đó năm đạo màu tím ánh sáng phân biệt buột quanh chân tay và eo của ta, làm ta không thể nhúc nhích được.

Mẹ kiếp, sẽ không phải là xuyên qua không gian chứ? Những người khác đều đi tới cổ đại hoặc dị giới gì đó, tại sao ta lại tới thế giới giống như trong khoa học giả tưởng thế? Con mẹ nó, không riêng gì xe bay mà ngay cả người đều biết bay! Biếи ŧɦái à!

Thật vất vã mới tiếp nhận sự thật xuyên qua không gian, ta càng lo lắng thêm cho muội muội. Ai, không có ta ở bên cạnh nàng, muội muội nhất định vô cùng thương tâm khổ sở rồi, không biết nàng thế nào rồi nhỉ?

Thu thập tâm tình lại, ta bắt đầu lo lắng cho tình cảnh của mình.

Rất hiển nhiên, bây giờ ta đang ở trong xe cảnh sát, nữ nhân đang lái xe phía trước nhất định là cảnh sát, mà ta lại là một thiếu niên bất lương tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ chạy trên đường, đang bị mang về cục cảnh sát thẩm vấn.

Bây giờ ta đối với tình huống của thế giới một thứ cũng không biết, càng huống chi ở trong cái thế giớ dày đặt khoa học huyền huyễn này, đồ chứng nhận thân phận nhất định vô cùng nghiêm ngặt, bây giờ ta lại không có cái gì để chứng minh thân phận của ta.

Lúc nữa ta không thể nói cái gì về cái thế giới kia, nếu không nhất định sẽ bị coi là bị bệnh thần kinh hay là trở thành con chuột bạch, ai biết thế giới này có hay không tên khoa học điên.

Cho nên, tình huống trước mắt mà nói, giả bộ ngu ngốc là lựa chọn duy nhất, dù sao ta tự nhiên mà xuất hiện, bọn họ muốn tra cũng không tra ra được. Dù sao ta không có phạm tội, nhiều lắ chỉ có gây hại tới phong tục và giáo hóa, theo trình độ văn minh của thế giới này phát triển tới như vậy, pháp chế hiển nhiên là rất hoàn hiện, rất có thể sẽ thả ta ra, nếu không có thể đưa ta tới cô nhi viện? May mắn nữa thì có thể đăng kí cho ta một thân phận hoặc phát cái gì đó để chứng nhận thân phận.

Nghĩ đến đó, tâm ta bình tĩnh lại. Xem ra lần này tánh mạng không có gì nguy hiểm.

Bất quá làm cho ta cảm thấy kỳ quái chính là người trên thế giới này tại sao lại nói Hán ngữ? Hơn nữa có từ “Cục cảnh sát” nữa?

Vừa mới nghĩ tới đó, cửa xe đã mở ra, xuất hiện khuôn mặt lạnh băng của nữ cảnh sát, nói:”Xuống xe!”

Lúc này ta mới phát hiện, nguyên lai đã tới trước cửa cục cảnh sát, cái ánh sáng màu tím trói ta cũng đã biến mất.

Kiến trúc của cục cảnh sát này quả nhiên là hình giọt nước, dùng màu sắc hồng đậm, làm cho người ta cảm giác rất nghiêm trang. Trên kiến trúc có một cái huy hiệu thật lớn, vẫn như trước màu đỏ và màu đen, nhưng đồ hình có chút quái dị, chưa từng thấy qua.

Nhìn cục cảnh sát cao ngất trời, ta không khỏi cảm thán, dị thế giới chính là dị thế giới à, ngay cả cục cảnh sát đều có khí thế lớn như vậy, hiển nhiên chiếm tòa nhà cao nhất. Bởi vậy xem ra trị an cái thế giới này rất không tốt à, bằng không tại sao lại dùng một cục cảnh sát lớn như vậy, dùng nhiều cảnh sát thế làm chi?

“Đi vào” Nữ cảnh sát đẩy ta một cái, thuận tay khóa tay ta bằng một cái gì đó, bất quá cái khóa này giống như cái ánh sáng màu tím ở trên xe.

Lực đạo của nữ cảnh sát có chút mạnh, thiếu chút nữa ta bị đẩy té về phía trước, trong lòng thầm giận, nữ cảnh sát này nhìn qua rất thuận mắt, tính tình tại sao lại táo bạo như vậy? Mẹ kiếp, làm lãng phí bộ mắt đẹp như thế!

Bất quá giờ phút này ta vạn lần không thể đắc tội với nàng, cho nên không thể làm gì khác hơn là nhịn.

Vào cục cảnh sát, đại sảnh lớn như vậy củng chỉ trong khách sạn năm sao, một cô gái mặc trang phục dễ thương, có một dung mạo đẹp như hoa, thanh thuần động lòng người à, thấy vậy ta có chút phát ngốc.

Mịa nó, tiểu thư tiếp khách sao? Ta cảm thấy thật khó tin, khó trách thế giới này lại như vậy, ngay cả cục cảnh sát này đều bị công nghiệp hóa.
Chương trước Chương tiếp
Loading...