CỰC PHẨM CHỐN CÔNG SỞ - CHƯƠNG 3
Cập nhật lúc: 2025-07-11 01:38:41
bỗng nhiên cảm thấy tay nặng trĩu, cúi đầu xuống, là một cuốn sách còn dày hơn cả từ điển.
Trên đó mấy chữ in đậm rõ ràng: "Quy tắc ứng xử của nhân viên văn phòng".
Không chứ, bố biến thái ?
Nhà tư bản nghĩ trò mới , mà còn tra tấn tinh thần nữa.
Vô thức lật xem, cạn lời.
Phía chỉ một trang rưỡi là quy định bình thường cho nhân viên doanh nghiệp, phía in đậm, chữ to hơn hình như đều là do Hứa Phiêu Phiêu tự đặt .
Phát hiện Giám đốc Hứa ở cách mười mét, chạy nhỏ đến, cúi chào chín mươi độ.
Mỉm , để lộ đúng tám cái răng, nếu thì là tôn trọng Cấp Hứa.
Điều khoản phía càng kỳ quái hơn.
Hứa Phiêu Phiêu liếc : "Vừa nhổ gai học thuộc lòng những điều , sẽ kiểm tra đột xuất. Học sai một điều, hôm nay tất cả sẽ ở đây với cô, về nhà."
Nói xong cô mở hộp đồ ăn nhận , mùi thơm nồng nặc lập tức tràn ngập khắp văn phòng.
Lúc một giữ bình tĩnh nữa.
Từ bốn phương tám hướng vang lên những tiếng đập phá đồ vật cố tình phóng đại.
cảm thấy bao vây bởi những ánh mắt oán hận.
Trong lúc đang giằng co, cửa lớn vang lên tiếng gõ.
Cùng lúc đó, điện thoại của nhận một tin nhắn:
[Đại tiểu thư, thứ chuẩn xong.]
ngờ cô bảo mẫu thế hệ 10X mới tìm việc chu đáo đến , cô trực tiếp gọi đến đội ngũ đầu bếp của nhà hàng nhất trong thành phố chúng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/cuc-pham-chon-cong-so/chuong-3.html.]
Sắp xếp một bàn tiệc cua đầy ắp.
Chính là bữa tiệc cua mà bà bầu ăn sẽ sảy thai, khác ăn sẽ kinh ngạc.
Đối diện với sắc mặt xanh mét vì tức giận của Hứa Phiêu Phiêu, cố gắng kìm nén để thành tiếng.
"Hôm nay thật ngại mất thời gian của , bữa tối mời ăn chút gì đó đơn giản nhé, xin ."
cúi chào , khi dậy, phát hiện sắc mặt của các đồng nghiệp đều chuyển từ u ám sang tươi tỉnh.
Xét cho cùng, logo to đùng hộp cơm thể hiện giá trị của bữa ăn , bữa tiệc cua với giá 2888 tệ/.
Ai mà còn phàn nàn nữa chứ.
nhiệt tình mời Hứa Phiêu Phiêu đến cùng ăn, miệng cô mấp máy mấy , cuối cùng hùng hổ bỏ ăn mì cay.
Bữa tối ăn uống hài lòng, đang còn hồi tưởng thì đồ ăn tráng miệng mang đến.
Mỗi cầm một cốc đồ uống, ăn bánh ngọt nhỏ xinh, mặt tràn đầy nụ , hề thấy chút oán giận nào vì thêm giờ nữa.
Khi Hứa Phiêu Phiêu , đồ tráng miệng mới phân phát xong, ngoại trừ và cô , mỗi đều một phần.
Có vài đồng nghiệp ăn, Hứa Phiêu Phiêu vội vàng cắn một miếng, đó rụt rè lùi góc khuất để giảm bớt sự hiện diện của .
Lúc shipper , nãy quên mất một phần.
Chiếc hộp tay so với những chiếc hộp mà những khác nhận thì to hơn và hơn.
còn kịp phản ứng thì Hứa Phiêu Phiêu hề hề tiến lên đón lấy, đưa tay nhận lấy.
Cô xách hộp bánh đến mặt : "Tống Khả, coi như cô điều. Như , cũng sẽ so đo mấy chuyện nhỏ với cô nữa, cô chuyển hết tiền ăn mười ngày cho một thể, cộng thêm hai nghìn tiền công, sẽ tìm cho ăn là . Không cần cô lo nữa, cô hãy ngoài chạy nghiệp vụ nhiều hơn , cuối tháng đưa cho thêm 7 đơn hàng nữa, chuyện coi như xong."
Hứa Phiêu Phiêu cúi đầu định mở bánh, miệng còn lẩm bẩm:
"Nếu cô sớm điều như thì đồng nghiệp cũng cần chịu phạt cùng cô . thích bánh của tiệm , cô thêm cho một cái thẻ năm nghìn nữa , ăn thì tự mua là , cô cũng khẩu vị của ."