Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

CỰC PHẨM NGÀY TẾT - CHƯƠNG 2

Cập nhật lúc: 2025-07-11 01:49:03

"Vương Miện, ăn chút ?" nghĩ Vương Miện ăn nhưng thể cũng đói.

"Thôi, vợ yêu cứ ăn , vẫn tiêu hết."

cũng sai bảo lớn tuổi, bèn tự .

Vừa mở nắp nồi choáng váng.

Cái gọi là nước xương, đúng là nước xương thật.

Xương sườn gặm, còn dính chút thịt vụn, chình ình trong nồi vô cùng bắt mắt.

Chưa kể món chính là cà chua.

Nhìn thôi thấy buồn nôn ói.

Rõ ràng khi đến Vương Miện gọi điện với dị ứng cà chua nặng, ăn sẽ nổi mẩn khắp .

"Vương Miện, đây, với dì là em dị ứng cà chua ?"

Lúc Vương Miện cũng khó chịu, lập tức dậy bếp, thấy nồi nước dùng cũng bực : "Mẹ, thế , con Đường Như dị ứng cà chua ?"

cứ tưởng Vương Miện sẽ kiếm cớ nào đó cho qua chuyện.

Kết quả bà ngay: "Dị ứng gì chứ, cho con , tại con bé ăn ít thôi, cái gì nhỉ... còn hỏi ..."

vỗ đầu: "À đúng , giải mẫn. Ăn nhiều là ."

"Dì ơi, xương trong canh ..." nổi đóa lên tại chỗ là nể mặt lắm .

"Xương gặm , yên tâm , rửa sạch sẽ , nhà ăn thế . Người xương canxi, ninh cho con bát nước dùng lâu lắm đấy, thơm lắm."

còn sang trách móc: "Cháu chê dì đấy ?"

3

liếc Vương Miện, may mà lúc vẫn về phía , trấn an : "Đường Như, từ nhỏ như , hồi bé hiểu chuyện, lớn lên với bà nhiều , nhưng bà vẫn chứng nào tật nấy."

Vương Miện lập tức bênh vực với : "Mẹ, Đường Như đường xa đến đây một chuyến. Sao còn trò ? Bây giờ là thời đại nào , còn gặm xương nữa hả?"

Anh cũng nhận : "Đường Như, cũng lâu về, quên nhắc vấn đề ."

Vương Miện nhận nhanh chóng, còn lập tức kéo ngoài ăn cơm.

bắt đầu hiểu câu của bố lúc : "Điều kiện hai đứa chênh lệch quá lớn, bố chỉ sợ con khổ."

Lúc đó chỉ chuyện tình yêu đích thực, còn khinh thường bố chỉ chuyện điều kiện mà xem trọng tình cảm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/cuc-pham-ngay-tet/chuong-2.html.]

bây giờ bỏ như , e là mang tiếng .

với Vương Miện cho qua chuyện: "Vậy đừng để bày vẽ nữa, em đói lắm , bây giờ suýt nữa thì ói ."

Vương Miện vẻ mặt áy náy: "Bảo bối, giờ đưa em ăn lẩu bò nhé, em đừng giận nữa, cũng đói , em coi như là ăn cùng ?"

dỗ dành, vẫn còn giận.

Cả đêm ngủ .

Hôm là đêm giao thừa.

Các cửa hàng bên ngoài ít chỗ mở cửa.

Vất vả lắm mới tìm một quán nhỏ của một bà cụ để giải quyết bữa sáng.

Chúng về nhà.

"Bảo bối, trưa nay chúng ăn qua loa thôi, chủ yếu là bữa tối. Có thể chúng sẽ ăn sớm."

"Được."

Bề ngoài tỏ vẻ gì, trực tiếp đồng ý.

xem xem rốt cuộc là "qua loa" đến mức nào.

Thấy tươi theo Vương Miện nhà.

Mẹ Vương Miện bỗng chốc thẳng lưng hơn hẳn.

"Đường Như , dì , dì chỉ là quên thôi. Dì nhớ nhầm lời Vương Miện là cháu ăn cà chua thành thích ăn cà chua."

Hôm qua ai là ăn nhiều sẽ hết dị ứng cơ chứ?

coi như quên chuyện đó, gật đầu: "Không ạ, dì."

Hôm nay thấy Vương Miện loạn gì, chỉ xem tivi, ăn hoa quả, hạt dưa.

Một lúc , Vương Miện gọi chúng ăn cơm.

"Tiểu Như, trưa nay chúng ăn đơn giản thôi. Tối nay chúng sẽ ăn sớm."

Đến bàn ăn, một nữa choáng váng cảnh tượng mắt.

 

Loading...