CỰC PHẨM NGÀY TẾT - CHƯƠNG 5
Cập nhật lúc: 2025-07-11 01:49:07
Lúc chuẩn xong nguyên liệu, bên ngoài vẫn còn đang vui vẻ.
Mấy lời lưng họ cũng chẳng thèm tránh , cũng mặc kệ.
Một lúc , bên ngoài bắt đầu thấy gì đó sai sai.
Ngay cả máy hút mùi cũng che giấu nổi mùi cay xộc lên của ớt.
Bên ngoài vang lên đủ loại tiếng la hét: "Mùi gì thế? Cay xộc lên thế, c.h.ế.t mất thôi!"
Kèm theo đó là những tiếng ho sặc sụa, bưng hai đĩa thức ăn .
"Ôi trời, Đường Như , cháu nấu cái gì thế?"
"Lẩu tiết vịt cay tê, lòng non xào khô cay, gà xào ớt..." , "Cháu là Tứ Xuyên, mấy món là món tủ của cháu đấy, nhớ nếm thử nhé."
nào quan tâm cái kiểu cay của Quảng Châu, theo kiểu cay xé lưỡi, đến là bản địa ăn còn uống thêm mấy cốc nước.
Giờ cửa bếp mở, cả căn nhà tràn ngập mùi cay nồng.
Nhiều cay đến chảy nước mắt.
"Cháu thế hả Đường Như?" Mẹ Vương Miện lập tức gào lên.
"Dì bảo cháu món tủ của cháu mà? Đây là món tủ của cháu đấy ạ."
"Đường Như , đây là Quảng Châu, Tứ Xuyên của cháu. Chúng ăn cay nổi."
"Món cay tất nhiên là , đang hầm trong nồi đấy ạ."
tất nhiên chuẩn món cay .
Đợi sườn trong nồi hầm xong, còn việc nữa.
trở bếp.
Giữa những tiếng than phiền của , gỡ hết thịt sườn hầm , riêng cho một cái túi đen.
Các món ăn lượt dọn .
Món duy nhất cay là một đĩa rau xào.
Còn một nồi canh sườn.
đậy vung kín mít khi bưng nồi canh sườn lên bàn.
Giữa sự mong đợi của .
Bên trong là một nồi canh củ cải hầm xương sườn gặm sạch.
Lập tức kêu lên: "Cái gì thế ? Khó chịu quá mất!"
giả vờ ngây thơ: "Hả? Mọi ở đây đều thích ăn thế ạ? Dì bảo đều ăn như , còn đặc biệt nấu cho cháu ăn hai bữa. Bảo là canh sườn ở đây dùng xương gặm hầm canh uống mới bổ canxi. Cháu gặm đến ê cả răng, gặm xong cháu còn rửa sạch sẽ mấy nữa đấy ạ."
thấy rõ ràng đang buồn nôn.
vẫn thản nhiên xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/cuc-pham-ngay-tet/chuong-5.html.]
Mệt mỏi cả ngày , ăn chút gì thì ?
Hơn nữa là món thích, thật sự bạc đãi bản chút nào.
Thấy ăn ngon lành, liền cằn nhằn: "Sao cô còn ăn nữa? Cô nấu mấy món là cố ý đúng ? Không cho chúng ăn ?"
vẫn đang gắp thức ăn.
" vô lễ thế? Dì bảo như gọi là giáo dục, vất vả nấu nướng thì ăn chứ."
"Mọi còn bằng Vương Miện. Hôm qua dì nhặt rau trong thùng rác, Vương Miện cũng ăn ngon lành lắm."
Vừa dứt lời, cả đám bằng ánh mắt khinh bỉ.
Mẹ Vương Miện ấp úng cho .
"Ăn chứ, đêm ba mươi Tết, là bữa cơm đoàn viên ?"
Nếu vé máy bay, vé tàu ngày đều hết sạch, chuồn êm từ tối nay .
Vài thật sự xuống.
ăn một miếng cay đến mức tu ừng ực nước ngọt.
Hoặc là ho đến đỏ mặt tía tai, nước mắt nước mũi tèm lem.
Bất kể bên cạnh bao nhiêu lời than phiền, bao nhiêu lời mỉa mai, đều coi như thấy.
cứ bình tĩnh ăn cho no bụng .
Ăn no , còn thản nhiên múc canh uống.
Khiến cho những mặt càng thêm ghê tởm.
Ăn xong, giả vờ cầm túi rác trong bếp: " ngoài đổ rác, cứ ăn tiếp ."
Đi bao xa, thấy mấy con ch.ó hoang.
Thịt nhạt, gỡ từ lúc cho muối .
Giờ xổm bên đường cho chó ăn: "Xin nhé, tối nay xương, chỉ còn ít thịt thôi."
Vương Miện đuổi theo .
"Đường Như, em vất vả ."
để ý đến , chỉ lo cho chó ăn.
"Đường Như, em giận ?"
dậy, tươi với : "Sao thế , xem mấy chú chó nhỏ đáng thương kìa."
Thấy vẫn còn ngẩn , đành giục : "Đi thôi, đừng để chờ lâu."