CỰC PHẨM NGÀY TẾT - CHƯƠNG 7
Cập nhật lúc: 2025-07-11 01:49:10
bước cửa, thấy cửa phòng mở toang.
Bà chồng tương lai chình ình trong phòng chuẩn sẵn cho chúng , gác chân lên gối rung đùi.
nghĩ bụng, vali quần áo mỹ phẩm, cũng chẳng .
"Đêm ba mươi Tết, em ? Ra đường ngủ ?"
"Sao, dựa dẫm trong chuyện ? Vương Miện, tự cao tự đại quá ?"
"Đây là nông thôn, xung quanh chẳng gì cả, hơn nữa giờ cũng khuya , em ?" Vương Miện phịch xuống, "Đường Như, giờ luôn chiều chuộng em, nhưng em thật sự quá đáng . Đêm giao thừa ở nhà , mất mặt thế nào, giờ bà vẫn còn đang ."
là Vương Miện đang lóc ấm ức ở ngoài .
"Mẹ chứ . Mẹ sống khổ sở thì tìm bố chứ. Còn tình cảnh bây giờ rõ ràng là do tự gây . chỉ là khách, tìm gì?"
"Khách?" Lúc Vương Miện càng sốt ruột, "Chúng sắp kết hôn . Em như thế , đồng ý cho chúng cưới ?"
còn kịp mỉa mai thì điện thoại reo.
Nhìn thấy điện thoại, lập tức vui mừng: "Em đặt đồ ăn , ăn cùng ?"
"Giờ em còn nghĩ đến chuyện ăn đồ ăn ngoài ?"
để ý đến , thẳng cửa.
Vương Miện vẫn còn đang tức giận: "Đường Như, em xin , nếu bà nguôi giận thì vẫn còn..."
Vừa đến cửa, liền quẳng cho Vương Miện một câu: "Cút."
Lúc Vương Miện cũng đuổi theo : "Mày chạy ? Mày đắc tội hết họ hàng nhà tao thì mày chạy? Mày còn gả cho con trai tao, tao khinh..."
"Gả?" lạnh đẩy cửa , " với Vương Miện chia tay . Cái thằng con trai bảo bối của bà, cứ để ở nhà gặm xương ."
Ra đến cổng.
Vương Miện mới nhận gì đó : "Bác Lý?"
Bác Lý là tài xế riêng của tổng giám đốc công ty, xuất hiện ở đây khiến Vương Miện vô cùng kinh ngạc.
"Bác Lý bác ..."
Bác Lý để ý đến Vương Miện, thẳng về phía : "Cô chủ, ông chủ bảo đến đón cô về nhà."
"Bác Lý, cháu xin , đêm giao thừa còn phiền bác chạy một chuyến."
"Ấy, đây là ai hả?" Lúc Vương Miện vẫn còn đang kéo , "Không rằng mà dám chạy, mày phá hết đồ ăn nhà tao, tao bắt mày đền tiền."
Nói đến tiền.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/cuc-pham-ngay-tet/chuong-7.html.]
Bà càng thêm hăng, bê luôn cái chậu inox trong sân đập xuống đất.
Vừa đập , bắt đền tiền, mất mặt cả nhà họ Vương.
Rồi bệt xuống đất.
Ăn vạ ầm ĩ.
còn việc xong.
Lúc Vương Miện mới thấy tình hình : "Cô chủ gì? Bác Lý, bác gọi Đường Như là cô chủ?"
"Bác Lý, chúng thôi."
Vương Miện vẫn còn đang níu kéo , lúc thêm một bước xuống xe.
Với vóc dáng và thần thái đó.
Nhìn là bác Lý tìm đến để chỗ dựa cho .
Vương Miện lập tức buông tay, nhưng vẫn còn hỏi: "Đường Như, bác Lý gọi em là cô chủ?"
họ Đường, nhưng bố họ Lý, theo họ .
Nói cho cùng, bác Lý thực sự là lâu năm trong nhà .
"Lý Chinh là bố ." mỉm , "À đúng , chính là sếp của đấy."
Vương Miện lúc mới lộ vẻ mặt như trời sắp sập.
Anh vẻ mặt tin nổi: "Sao giờ em ?"
và cùng công ty, luôn coi là một nhân viên bình thường.
Vương Miện nhà khá giả hơn nhà , nhưng bao giờ nghĩ rằng cả công ty đều là của nhà .
Lúc Vương Miện vẫn hiểu chuyện gì đang xảy , vẫn còn la hét: "Chúng mày đến đây thì , đền tiền, nếu tao báo cảnh sát."
"Im miệng." Vương Miện đầu tiên nổi giận.
"Đường Như, em hiểu lầm , thể giải thích." Anh định nắm tay , nhưng bác Lý mang theo chặn .
"Mẹ chỉ là một phụ nữ nông thôn bình thường, sẽ bảo bà xin em." Vương Miện lúc cuống lên, "Em tha cho , sẽ đối xử với em hơn gấp bội."
"À đúng , trả đồ cho ."