Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com
Tính năng COMING SOON: Phòng Chat Thế Giới

Cung Phụng Bốn Mùa - Chương 7

Cập nhật lúc: 2025-07-28 21:41:28

27

Ta nín thở tìm cách, lật tung bộ sách vở của Cố Thanh Yến, cầu xin các tinh quái thần tiên, tìm cách kéo dài tuổi thọ.

tất cả những cách thể hiệu quả đều chỉ một kết quả: Nghịch thiên cải mệnh tất chịu trách phạt của ông trời.

Ta sợ trời phạt mà chỉ sợ rằng thành công, phu quân rời xa .

Cố Thanh Yến nhận sự lo lắng ưu buồn ngày càng tăng của .

Hắn ôm lòng, dịu dàng an ủi: “Ấu San, đừng hao tâm tổn trí nữa. Có thể cùng nàng bầu bạn ba năm, mãn nguyện . Sinh tử hữu mệnh, chúng cứ thuận theo tự nhiên .”

Sao thể thuận theo tự nhiên ? Vất vả lắm mới sống , vất vả lắm mới ở bên . Tuyệt đối kết thúc nhanh như .

Ta bắt đầu lén tu luyện cấm thuật.

Trong quỷ quái thủ trát ghi chép: Lấy hồn dẫn, lấy huyết tế thì thể trộm trời đổi nhật, gán ghép dương thọ.

Cái giá trả là thi triển thuật pháp sẽ hồn phi phách tán, vĩnh viễn nhập luân hồi.

Ta quan tâm.

Chỉ cần Cố Thanh Yến thể sống tiếp, thế nào cũng .

28

Kỳ hạn ba năm nhanh chóng đến ngày cuối cùng.

Tóc Cố Thanh Yến bạc trắng, suy yếu như một lão ông tám mươi tuổi.

Hắn nắm tay , thở yếu ớt: “Ấu San, xin nàng, lẽ .”

Nước mắt tiếng động rơi xuống.

Sao cứ luôn xin ?

“Không, sẽ . Chúng sẽ mãi mãi ở bên .”

Ta đỡ dậy, bưng bát thuốc đỏ như m.á.u đến.

“Thanh Yến, uống cái sẽ thấy khá hơn.”

Bát thuốc dùng phương pháp trong quỷ quái thủ trát, lấy m.á.u đầu tim nấu bảy bảy bốn mươi chín ngày, dược hiệu lưu .

Chỉ cần Cố Thanh Yến uống , dương thọ và hồn phách của đều sẽ chuyển sang .

Từ nay về sẽ sống trăm tuổi còn sẽ biến mất.

Cố Thanh Yến bát thuốc, đôi mắt đục ngầu đột nhiên lóe lên một tia sáng rõ ràng.

Hắn lắc đầu đẩy tay .

“Ấu San, nàng tưởng nàng đang ?”

Ta cố chấp cúi đầu.

“Ba năm , mỗi đêm nàng đều lén lút chạy ngoài, còn tưởng ? Khí tức nàng ngày càng yếu mà tưởng cảm nhận ?”

Hắn ho khan hai tiếng, tiếp tục : “Ta dùng bốn mươi năm dương thọ đổi ba năm bầu bạn với nàng, để nàng dùng mạng đổi cho . Ta nàng sống thật . Trước nàng còn quá trẻ dại, giờ đây sống thật ngắm thịnh thế phồn hoa , nếm hết mỹ vị nhân gian. Ấu San, hứa với , sống thật , sống trọn kiếp .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/cung-phung-bon-mua/chuong-7.html.]

Nước mắt thể kìm nén nữa, bật tiếng nức nở.

29

“Ta .” Ta lóc lắc đầu.

"Không , phụ mẫu , cô độc sống một còn ý nghĩa gì? Cố Thanh Yến, thể ích kỷ như thế!"

Hắn khẽ : "Ấu San, thể cùng nàng tương tri tương ái một kiếp, còn gì hối tiếc."

Tay từ lòng bàn tay trượt xuống.

"Không!"

Tiếng thảm thiết của vang vọng khắp viện.

Ngay lúc , Diêm Vương, Ngưu Đầu, Mã Diện đúng hẹn xuất hiện mắt.

Diêm Vương Cố Thanh Yến giường, .

Ngài chỉ thở dài: "Giờ điểm. Hãy theo bản vương về Địa Phủ."

Ta ôm lấy thể dần lạnh lẽo của Cố Thanh Yến, ngẩng đầu, mắt đỏ hoe ngài .

"Ta còn một thỉnh cầu."

Diêm Vương nhướng mày: "Nói ."

"Ta nhục vớ vẩn , càng sống lay lắt một . Chỉ cầu cùng phu quân bước qua cầu Nại Hà, uống canh Mạnh Bà, để mong tái tục tiền duyên."

Diêm Vương chăm chú hồi lâu.

Cuối cùng, ngài gật đầu.

"Cũng đành thôi, bản vương gặp nhiều cặp trai gái si tình, chứ riêng gì các ngươi. Chuẩn y."

30

Trên đường Hoàng Tuyền, hoa bỉ Ngạn nở rực rỡ yêu mị, nắm lấy hồn phách của Cố Thanh Yến, từng bước một con đường dẫn tới Địa Phủ.

Hắn trở dáng vẻ thư sinh gầy gò như thuở ban đầu.

Trong mắt tràn đầy áy náy và xót xa.

Khi trôi về , suýt nữa hồn phi phách tán: "Cố Thanh Yến, đừng sợ. Lần , đổi tìm . Bất kể biến thành bộ dạng gì, cũng sẽ tìm thấy . Đến lúc đó, phép quên nữa ."

Hắn nắm c.h.ặ.t t.a.y , sức gật đầu.

"Được."

Chúng đến đầu cầu Nại Hà, Mạnh Bà bưng hai bát canh, mặt chút biểu cảm.

Diêm Vương phất tay với bà.

Chúng , nắm tay bước qua cầu Nại Hà, cùng bước luân hồi.

Sau cánh cửa, ánh sáng chói loà, chẳng hề điều gì đang chờ đợi chúng .

, chỉ cần chúng vẫn còn nhớ về đối phương, dù bao nhiêu luân hồi, cuối cùng chúng cũng gặp .

Loading...