Cuộc Đời Man Man - 12.PN (Hết)
Cập nhật lúc: 2025-07-11 02:04:53
Phiên ngoại
Từ khi thầy Vu nghỉ hưu, thường xuyên đến nhà thăm thầy.
Trước đây, khi thầy còn tại chức, thầy đến thăm, lúc nào cũng tránh hiềm nghi.
Giờ ông già nghỉ hưu, cuối cùng cũng thoải mái hơn.
Về việc luôn ơn thầy, thầy thường khuyên :
“Thầy giúp nhiều , nhưng em là nỗ lực nhất. Nên em ngày hôm nay cần cảm ơn thầy, hãy cảm ơn chính bản .”
đùa với thầy:
“ là học, câu nào cũng thấm thía ghê!”
Thầy Vu phì , lớn.
Vợ thầy bảo hãy thường xuyên đến thăm, rằng khi nghỉ hưu, thầy Vu buồn chán, mỗi đến thầy đều ăn thêm một bát cơm.
Về , đến nhiều quá, đến mức còn nghĩ là đóng tiền cơm cho thầy.
Hai năm , con trai duy nhất của thầy Vu – Vu Bác – trở về từ nước ngoài, nhà thầy trở nên nhộn nhịp.
Vu Bác cũng là một tiến sĩ, giống thầy Vu, chỉ là mập hơn, trông thật thà lắm.
Vu Bác là dân học bá, học đại học, thạc sĩ và tiến sĩ tại Ivy League ở Mỹ, thậm chí còn cưới một sư cùng trường, sinh một đứa con, đúng chuẩn “ chiến thắng trong cuộc đời”.
vị “ trai” đó gặp trắc trở trong hướng nghiên cứu, vợ cắm sừng, cuối cùng lặng lẽ trở về nước một .
Từ khi về, vợ thầy Vu còn khuyên đến để khiến thầy ăn thêm cơm nữa, mà bắt đầu khuyên hãy động viên Vu Bác.
nghĩ, câu chuyện đầy nghị lực của , nếu kể cho Vu Bác , chắc chắn sẽ khiến cảm thấy thất bại hiện tại của bản chẳng là gì cả.
Quả nhiên, khi câu chuyện của , Vu Bác cổ vũ nhiều, dần dần vực dậy tinh thần, và bắt đầu thường xuyên xuất hiện ở nhà …
cũng chợt nhận , khi qua với Vu Bác, từng nghĩ đến nhà, xe, tiền bạc bất kỳ thứ vật chất nào.
đơn thuần thích chuyện, cũng thích cùng dạo và trò chuyện.
Thì đây là cảm giác khi tình yêu gõ cửa một nữa.
Tất nhiên, vẫn còn lo lắng.
nghĩ đến cảm xúc của con trai , cũng cân nhắc ý kiến của cha dượng.
cha dượng ủng hộ Vu Bác. Cả đời ông kính trọng nhất là những học thức.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/cuoc-doi-man-man/12-pn-het.html.]
Ông bảo:
“Vu Bác là tiến sĩ đấy, thể kèm cặp cho thằng Quỳnh nhà học hành.”
:
“… Ba , ba thực tế quá đấy.”
Ba ngày ngày đưa đón cháu trai, hòa lẫn trong đám bà bà nội, ảnh hưởng lúc nào chẳng , bắt đầu xu hướng “gà bồi dưỡng con cái” .
Mà nhắc đến con trai, đột nhiên một hôm, Ngô Quỳnh hỏi :
“Bao giờ chú Vu Bác đến ăn cơm thế ? Con nhớ chú .”
Khoảnh khắc , chợt cảm thấy… Vu Bác chính là món quà gửi đến cho .
chợt hiểu vì năm xưa chấp nhận cha dượng như !
Sau , Vu Bác cầu hôn . Anh nghiêm túc :
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
“Ngô Man, yêu em, lấy nhé!”
vui chết, định đồng ý thì tiếp:
“Anh hứa sẽ đối xử với em và gia đình em. Nếu em chẳng may qua đời, cũng sẽ giống như ba em, chăm sóc Ngô Quỳnh thật !”
“…”
Phải đây? Muốn đập c.h.ế.t tên quá, nhưng thừa nhận, câu thật sự chạm đến trái tim …
Thế là, và Vu Bác kết hôn.
Tống Vân vui mừng chúc mừng cuối cùng cũng nghĩ thông suốt.
Chỉ là khi thấy dáng vẻ của Vu Bác, cô im lặng mất vài phút.
Cô vỗ vai , :
“Đến cả ‘gấu trúc Kungfu’ mà còn nuốt trôi, chắc chắn là tình yêu đích thực !”
thật sự thế nào với Tống Vân rằng…
Vu Bác trông giống hệt thầy Vu, ngay cả tóc cũng thưa y như …
cũng chính vì thế, mới cảm thấy đặc biệt hiền lành và đáng tin cậy!
( Hết )