CUỘC HỌP ĐẶC BIỆT - chương 4
Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:46:31
Tiểu Lưu suýt sặc vì câu của , ho khù khụ một lúc mới nghiêm giọng giảng đạo lý: “Cô ngốc ? Cơ hội tăng lương ngon lành thế mà định nhường cho khác?”
: “…”
Là điên, Tiểu Lưu điên trời? Mới chuyển chính thức đầy hai tháng, còn định tăng lương nữa?
Giữa ban ngày ban mặt mà mơ mộng xa đấy!
Tiểu Lưu liếc một cái:
“Chị Trương hỏng một vụ gia hạn hợp đồng, nên sếp tổng thể để yên .”
“Trong công ty, hiểu rõ mảng nhất là với cô. theo lão đại suốt ba năm nên sự gắn bó chặt chẽ quá , còn cô thì mới trường… Trắng như tờ giấy thì dễ uốn nắn.”
“Nếu tăng lương cho để lên , thì công ty sẽ thêm một Hứa Phong khác.”
“Còn nếu tăng lương cho cô, dù gấp đôi nữa thì lương cơ bản vẫn bằng . đổi , công ty sẽ một trung thành đến chec.”
“Cho nên, đó chỉ thể là cô mà thôi!”
mà sững , chỉ là thôi ? Sao mùi âm mưu tranh sủng trong hậu cung thế ?
Tiểu Lưu đoán đúng thật, nhưng sếp tổng rõ ràng còn gấp gáp hơn nghĩ nhiều.
Sắp hết giờ , sếp cho gọi lên văn phòng.
Tiểu Lưu vỗ vai một cái, nhỏ giọng dặn dò: “Đi , nhớ linh hoạt một chút nhé.”
mang theo tâm trạng thấp thỏm bước văn phòng của sếp tổng, thì bất ngờ phát hiện… chị Trương cũng mặt trong đó.
Trái ngược với nụ thiện của sếp. Mặt chị Trương cứng đờ, những nổi mà còn… xanh mét như tàu lá chuối.
Thấy bước , chị lập tức lên tiếng: “Sếp , thấy việc tệ. Còn Linh Tư Tư chẳng qua chỉ là sinh viên mới trường, sợ cô hỏng việc ?”
hiểu .
Tình huống giống y như lời Tiểu Lưu . Chỉ khác là, chị Trương cam tâm nên tìm cách cản trở.
cũng học khôn , bước liền ngoan ngoãn yên gì. Để mặc hai họ tranh cãi.
Sếp tổng vẫn giữ nụ tươi rói, nhưng lời thì chẳng nhẹ nhàng chút nào: “Cô nghĩ ? Hợp đồng với đối tác tiếp theo chỉ còn nửa tháng là đáo hạn, cô đàm phán tới ?”
(Chỉ có súc vat mới đi reup truyện của page Nhân Sinh Như Mộng, truyện chỉ được up trên MonkeyD và page thôi nhé, ở chỗ khác là ăn cắp)
Chị Trương nghẹn họng nhất thời nên lời.
“Cô đàm phán xong, cho khác nhúng tay . Sao? Muốn luôn ghế giám đốc chắc?” Sếp tổng nhíu mày mắng tiếp.
Mặt chị Trương tối sầm, dám cãi thêm lời nào.
Sếp sang với :
“Tư Tư , em cũng thấy đấy! Việc gia hạn hợp đồng chị Trương xử lý xong, mà chuyện để lâu chỉ hại cho công ty và cũng cho cả em nữa.”
“ sẽ tăng thêm 50% lương cho em… Đừng từ chối nữa, giúp đỡ một tay .”
suy nghĩ một chút, ngập ngừng hỏi: “Sếp , ý là… giao hết cho em ạ?”
“Làm chuyện giao hết cho cô ?!” Chị Trương lập tức nhảy dựng lên, trong đầu vẫn còn đang ôm giấc mơ thưởng quý: “Cho cô hai bên , thử xem ! Làm xong thì sớm cuốn gói !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/cuoc-hop-dac-biet/chuong-4.html.]
Không dám nổi giận với sếp tổng, chị Trương sang trút hết lên đầu .
bật vì tức, cũng nổi đóa theo.
Thề trời, mới trường bao lâu. Không vướng nhà, xe, con, ai cho chị quyền trút cái thái độ rác rưởi đó lên đầu ?
bực bật luôn:
“ thuê cho sếp tổng, chứ thuê cho chị!”
“Chị chê thì cũng chả thèm nhận !”
“Sếp , chuyện tăng lương coi như em thấy gì hết nhé! Em xin phép ngoài đây ạ!”
bước thẳng, mấy bước thì sếp gọi : “Tư Tư, đừng giận! Trương Tuyết, cô ăn kiểu gì hả? Mau xin ngay!”
ngẩng cao đầu chị Trương, cố tình nhếch cằm: “Không thấy ? Sếp bảo chị xin kìa.”
Chị Trương nén giận, gằn từng chữ câu xin với tức tối đóng sầm cửa mà bỏ ngoài.
8.
Cuối cùng, hai khách hàng đó vẫn giao cho tiếp quản.
Thấy , tiểu Lưu kiền hỏi: “Là hai bên nào ?”
Còn thể là ai nữa chứ? Tất nhiên là hai đối tác khó nhằn nhất .
Một bên là Quang Minh Technology, hợp đồng chỉ còn nửa tháng nữa là hết hạn. Bên còn là Viễn Sơn Management, đạt thỏa thuận sơ bộ với Hứa Phong… Chỉ là tạm thời ký hợp đồng chính thức.
ôm mặt than thở với tiểu Lưu: “Xong đời … Thật sự cướp miếng ăn trong miệng lão đại, thần nổi …”
Tiểu Lưu mếu máo mà phá lên. dù nổi thì vẫn , vì đây là công việc.
cắm mặt tăng ca suốt một tuần liền, lượt xem bộ hợp đồng cũ của Quang Minh Technology. Sau đó còn tìm tài liệu, hỏi thăm quen trong ngành về phụ trách dự án bên đó.
Một tuần , hồi hộp hẹn gặp đại diện phía Quang Minh.
Vừa bước phòng họp, chỉ đầu bỏ chạy ngay lập tức. Vì bên Quang Minh nghĩ thế nào, mà để Hứa Phong cũng mặt trong phòng họp.
Thế chẳng là bắt trực tiếp đấu một trận chính diện với ?!
Người phụ trách phía Quang Minh họ Tống, là một tay lão luyện thương trường. Ông ở ghế đầu trong phòng họp, mở lời thẳng thắn: “Phương án của hai công ty các bạn phong cách khá giống . Vì , điều duy nhất thể khiến đưa quyết định... chỉ còn là giá cả.”
“Cả hai vị, xin mời báo giá .” Ông Tống .
thầm rủa trong bụng, nhưng ngoài mặt vẫn nở nụ như gió xuân thổi qua:
“Không chỉ là chuyện giá cả ạ, Tổng giám đốc Tống! Công ty chúng hợp tác với Quang Minh ba năm liên tiếp , đôi bên đều hiểu rõ nhu cầu lẫn .”
“Nếu đột ngột đổi đối tác, e là sẽ gây ảnh hưởng nhỏ đến trải nghiệm dùng bên quý công ty.”
Tống Thanh Minh vẫn mảy may lay chuyển: “Ba năm hợp tác thì đúng là như , nhưng ba năm đó đều do Hứa Phong phụ trách. Xét theo lý thì việc trực tiếp với còn trôi chảy hơn, đúng ?”
thì khựng .
Còn kịp nghĩ kỹ, thì miệng đầu óc mà thốt luôn: “Dự án là do đàm phán, nhưng việc là chúng mà! Ông cứ chằm chằm lão đại thì gì chứ? Ông từng thấy nhân viên kinh doanh cấp cao nào tự việc thực tế ?”