Cuối Cùng Sẽ Gặp Được Cầu Vồng - 1
Cập nhật lúc: 2025-07-11 02:45:38
nuôi lớn bởi một tên lưu manh.
Chỉ , hình Thanh Long và Bạch Hổ cánh tay của cha nuôi là do bút vẽ lên.
Thấy , cha nuôi tức tối:
“Con gì? Lão tử vì con thì ngoài lưu manh ?”
01
Hồi nhỏ, luôn nghĩ cha là hùng.
“Tất cả đều nhờ lão tử năm xưa tay bắt dao, con mới bọn buôn bán tận khe núi.”
tin là thật, còn cả bài văn, tự hào đưa nộp lên.
Bài văn chẳng khen, giáo viên hôm đó liền báo cảnh sát.
Cha sợ quá, dẫn trốn mấy ngày liền:
“Tiểu tổ tông , chỉ thuận miệng thôi, con tin thật ?”
Sau mới , cha chỉ đúng một nửa sự thật.
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
quả thực là một đứa trẻ bỏ rơi.
Còn ông , chỉ là một tên lưu manh phố cũ.
Lưu manh và đại ca sự khác biệt bản chất.
Đại ca trong phim Hồng Kông đều là bên trái Thanh Long, bên Bạch Hổ, lưng dắt theo cả đám đàn em mặc vest.
Lại cha .
Bất đắc dĩ thở dài một .
Hình xăm hai cánh tay trần của ông chỉ cần chà nhẹ là tróc, gì tiềm chất đại ca?
Tổ chức một sòng bài để đòi nợ.
Giả nhà để lừa ít tiền.
Giả ma dọa mấy hộ chịu dời .
Đó mới là ba “ngành nghề” chính của ông.
Hàng xóm láng giềng đều bàn tán lưng, dùng đủ các phương ngữ để đặt biệt danh cho ông.
Nào là “kẻ rách nát,” “kẻ bám lề,” “đồ hạ cấp,” “thằng nhãi đỏ,” “tên vô tích sự.”
Chỉ ai gọi ông bằng tên thật – Trình Tử Long.
Trong phim rằng bước chân giang hồ, sớm muộn cũng trả giá.
bắt đầu lo lắng cho tương lai của cha .
Chú Trương nhà bên bảo hiểm năm khoản chỗ dựa, còn cha chỉ – đứa con nhặt về.
Con gái kế nghiệp “đại tỷ” thật sự quá khó, vẫn tìm hướng phát triển khác.
May mà thông minh lanh lợi.
Thấy gì cũng hiểu, học gì cũng nhanh.
Từ những trang sách khô khan đến ánh mắt của sống.
Cả con phố , và cha là hai kẻ chào đón nhất.
Ngoài chúng , ai ai cũng mong chờ di dời tái định cư.
“Ông trời ơi, xin mở mắt xuống, mau cho đổi chỗ ở mà.”
“Ngày nào cũng hàng xóm với lão lưu manh, chừng c.h.ế.t sớm đó nha!”
Sáng sớm, bên ngoài vang lên những tiếng bàn tán xôn xao, từng câu từng chữ đều rõ.
Cha thức dậy bước xuống giường, vươn vai một cái mở cửa sổ:
“Hừ, phì!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/cuoi-cung-se-gap-duoc-cau-vong/1.html.]
Dì Diêu lầu suýt chút nữa tránh kịp “mưa đá nhân tạo” của cha , chửi bới om sòm nhà.
“Con khỉ chứ.
“Béo ục ịch, đầu thì hói mà cái miệng lắm lời chịu nổi.”
Nói xong, cha vội vàng đưa tay bịt miệng .
“Tiểu Liên , nãy ba mấy lời , con học theo nhé.”
Thấy , cha chính là kiểu tiêu chuẩn kép như .
Ông thì hút thuốc, uống rượu, đánh bài thâu đêm suốt sáng.
Thế mà ép ngủ sớm dậy sớm, học đúng giờ đến muộn.
“Học hành chăm chỉ , thi đỗ trạng nguyên để đè bẹp bọn họ!”
Đêm khuya, cha rón rén chuẩn ngoài.
giường, gọi với theo:
“Ba, hình xăm dán của ba quên bóc .”
Màng nhựa bóng loáng phản chiếu ánh sáng mờ, nổi bật trong màn đêm đen đặc.
“Khụ khụ... .
“Ngủ con, mai còn thi đấy!”
Tiếng đùa tục tĩu vang lên từ ngoài phố, xen lẫn trong đó là tiếng thúc giục dành cho cha . đó là mấy kẻ cùng hội cùng thuyền với ông.
“Ba, thi xong con ăn bánh ong nhỏ.”
“Mua, mua, mua! Ba van con đấy, tiểu tổ tông, ngủ thì trời sắp sáng kìa!”
Cánh cửa đóng sầm , căn phòng chìm bóng tối.
Có bánh ăn cũng quan trọng.
chỉ cha nhớ rằng, luôn đang đợi ông trở về nhà.
02
Ngày hôm , chờ đến khi trời tối đen cũng ăn bánh.
Cha trong lúc đuổi thì ngã xuống mương.
Khi khiêng về, ông hổ, chửi bới om sòm, chịu nhà:
“Tiểu Liên mà thấy thì nghĩ ? Lão tử cần mặt mũi ?”
đặt sách xuống, kéo giọng hét lớn:
“Ba, con đói !”
“Đừng ồn ào nữa, lão tử đang ngoài , ngay đây!”
Người đàn ông bếp lò, khập khiễng với một chân thương, nấu ăn lầm bầm:
“Nuôi con gái đúng là mệt óc, lo hết ăn uống vệ sinh còn nghĩ đến chuyện cưới xin ma chay nữa chứ...”
thuần thục lấy đĩa, đưa đến cạnh bếp.
Món xào bốc khói thơm lừng, hương vị trong nhà chẳng thua kém gì quán ăn lầu.
“Ba, cô giáo khen con ngoan, năm nay còn tặng danh hiệu 'ba ' cho con nữa.”
“Haha, con của lão tử mà kém ?”
Những miếng thịt to gắp riêng , xếp chồng bát của .
Cha chỉ ăn vài miếng cơm dậy rời bàn.
Hai phút , ông mặt :
“Lão tử để rượu ?”
“Không , ba tự tìm .”