Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Cuối Cùng Vẫn Là Anh - Chương 10: Vở Kịch

Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:16:03

Cái nóng cuối tháng 6 hầm hập như lửa mặt đường bốc , khí đặc quánh đến ngột ngạt, tiếng ve kêu ran như thiêu đốt gian. 

 

Trải qua hai ngày thi khắc nghiệt, cuối cùng các bạn học sinh cuối cấp cũng chính thức kết thúc 12 năm đèn sách, kết thúc chuỗi ngày tháng vùi đầu giải đề, ôn thi, kết thúc những ngày tháng học sinh. Thời gian cũng là lúc các bạn bắt đầu vui chơi, du lịch tỏ tình với trong lòng, chỉ trong vài ngày ngắn ngủi mà nhiều bạn học thoát khỏi kiếp độc .

 

vẫn một trường hợp khác, Lương Bình An và phần còn của thế giới. Bây giờ là lúc cô tâm ý thực hiện kế hoạch. Trong hai tháng , cô chỉ về nhà gặp sư phụ đúng hai . Sư phụ khoẻ hẳn, , thầy còn khoẻ hơn lúc nữa kìa, gặp mà đánh đầu cô một cái đau ơi là đau. Thầy trách cô đến nhà ở, nam nữ thụ thụ bất , thầy chuyện thế nào với Thành An. Cô sư phụ chửi cho một trận té tát mà chẳng dám hó hé tiếng nào vì thầy đúng quá, thầy để gợi ý cho cô chỉ để cô cẩn thận hơn cũng như bám víu Dương bán chút thông tin để bản an chứ ai cần cô giúp

 

Sau đó thầy hỏi cô chuyện cô nôn m.á.u hôm , hỏi cô bệnh dày tái phát . Lúc đó cô chỉ mà chẳng gì, nhưng một lúc tủi mà ôm thầy một trận. Cô lúc thực sự khó chịu, nhưng chẳng nghiêm túc mấy câu cô liền mấy trò trẻ con của sư phụ cô chỉ lừa lúc đầu thôi, 30 phút sáng . Sư phụ lúc đó búng trán cô một cái, mắng cô là con nhóc tinh ranh.

 

Không chuyện vẩn vơ nữa, cô hỏi sư phụ ảnh những trong cơ quan của thầy , một ngày trời cô gặp tên gián điệp đó chuyện với Dương hoặc là vô tình thấy ảnh của đó trong sổ sách của . Tuy cô giỏi mấy việc ghi nhớ chữ nghĩa, nhưng liệu và mặt thì cô thể ghi nhớ nhanh và cũng khá lâu. Dương chẳng bao giờ đưa ngoài về nhà, cô học nên cũng chẳng theo , duy nhất cô tiếp xúc cho đến hiện tại chỉ Bình. Mà Bình chỉ là vệ sĩ của , cũng chẳng cơ hội tận mắt những m.á.u mặt.

 

Hình như ông Hải thể đến tìm ông thì . Rõ ràng ông chỉ thông qua cô để hại , nhưng cô tiếp tay cho ông để đối phó , ngược thì .

 

Trước đó, cô nhắc khéo Bình hãy với ông Hải chuyện cô của ông nhưng tiết lộ cho Dương . Khi đó ông sẽ nghĩ cô đang ủ mưu trả thù Dương, ngày cô đến tìm ông cũng chính là lúc ông đạt mục đích của . Vì nên yêu cầu gặp mặt, xem ông sử dụng quân là cô thế nào.

 

Con cáo già đó vẫn chẳng khác 2 tháng , vẫn là vẻ mặt tưởng chừng phúc hậu , vẫn là thái độ niềm nở thiện. Ông Dương chẳng điểm yếu nào ngoài cô, ông nhờ cô hãy tác động đến cảm xúc của Dương. Tháng tới sẽ một chuyến nước ngoài để đàm phán nhận một đơn hàng quan trọng, nó quyết định đến tương lai sự nghiệp của . Ông cho cô tất cả tay trong của trong tổ chức của Dương, cô nếu cần gì thì cứ bảo họ, họ sẽ giúp cô. 

 

Thật , ông cũng chẳng phá hủy tương lai của con trai mà là giành giật mối ăn lớn . Còn vì dễ dàng cho cô những ông cài cấm một phần là xem thái độ của cô với bọn họ thế nào, tiện thể quan sát họ giúp ông . Từ đầu đến cuối, ông chỉ lời chứ hề lỗ.

 

"Em định thế nào?" Trên đường về nhà Dương, Bình hỏi cô.

 

"Làm theo ý ông ."

 

Chưa kịp để Bình hỏi câu tiếp theo, Bình An tiếp: "Em sẽ lựa lời, nhất định sẽ bỏ lỡ cơ hội ." 

 

"Ừ. Tất cả nhờ em." 

 

"Có điều, em vẫn điều tra nội gián trong cơ quan là của ai."

 

Bình ngập ngừng đôi giây mới : "Sau cái c.h.ế.t giả của sư phụ, âm thầm điều tra tất cả những trong tổ chức, đến giờ gần như hết những ai là tay trong của bố , kể cả ."

 

"Theo ý của , chắc chắn tài liệu về tất cả những của và cả ông Hải?" 

 

Bình gật đầu, cô : "Để em tìm thời cơ." hình như nhớ gì đó, cô hỏi tiếp: "Vậy cũng đang nghi ngờ em nên mới để bảo vệ em, tiện thể quan sát cả hai bọn ?" 

 

Bình im lặng , một lúc mới gật đầu. Anh Dương từ lâu chẳng còn đề phòng cô, để theo bảo vệ cô là vì là vệ sĩ thực lực nhất của , và vì thích cô.

 

Tối hôm đó Dương về nhà ăn tối, nhưng vì quên nhắn tin dặn Bình An nên cô vẫn đợi đến khuya. Đến lúc về là 12 giờ đêm, Bình cửa thấy thì nhanh tay mở cổng đó cũng về nhà ngay. 

 

Anh mở cửa nhà thì thấy Bình An đang ngủ gục ở bàn ăn, bữa tối vẫn dọn đậy lồng bàn. Anh lấy áo khoác cho cô mở lồng bàn thì mới thức ăn vẫn còn nguyên, bát đũa vẫn còn sạch bong. Đến lúc mới nhớ quên nhắn tin dặn cô ăn , cô vẫn đợi về ăn cơm. 

 

Còn Bình An đang ngủ thì đột nhiên bật dậy, lẽ vì thấy tiếng cửa mở nên giật . Cô ngẩng mặt lên thì thấy Dương đang , cô dụi mắt, hỏi: "Anh ăn cơm ?"

 

Anh gật đầu.

 

"Vậy thôi em khỏi cần hâm nóng thức ăn." 

 

Cô xới một bát cơm cầm đũa bắt đầu bữa tối muộn. Dương thấy thế thì đau lòng, Bình An bệnh dày, luôn tuân thủ giờ giấc ăn cơm nhưng hôm nay mà phá vỡ quy tắc, cơm và đồ ăn nguội hết . nếu giờ nóng đồ ăn thì sẽ khá lâu, ở đây chẳng mấy chỗ bán đồ ăn khuya, nhà chẳng mì tôm, tạp hóa cũng đóng cửa hết. cũng chẳng đành lòng cô ăn mì tôm nên xuống ăn chung với cô, chẳng lẽ cô đợi ăn cùng mà giờ để cô ăn một

 

Bình An thấy xuống bên cạnh xới cơm ăn thì mới sang hỏi , nhưng lúc đó miệng cô đang ngậm đầy cơm nên chuyện rõ ràng: "Nhem nhưởng nhanh nhăn nhồi." 

 

Dương phì , vén tóc cô đáp: "Cơm em nấu ngon, đói ." 

 

"Ờ." Cô sang mâm cơm tìm gắp cho một miếng thịt lạc nhất, đó chẳng gì mà chỉ hếch hếch mặt ý bảo ăn

 

Dương cảm ơn cô. 

 

Sau khi ăn xong, Dương dọn bát rửa để cô lên phòng đánh răng ngủ , cô cũng chẳng khách sáo mà lời .

 

Rửa bát xong xuôi, Dương tắm mới phòng ngủ. Vừa mở cửa thì thấy Bình An lăn qua lộn giường, hình như cô ngủ .

 

"Em thế?" Dương xuống bên cạnh giường, thấy mặt cô khẽ nhăn , trán xuất hiện một tầng mồ hôi mỏng, tay chân cô lạnh toát, còn đang ôm bụng. Cô đau bụng ?

 

"Không ." Cô lắc đầu, . Có lẽ tại vì ăn khuya, tại đói nên ăn nhiều thành đầy bụng, cô cũng từng trải qua cảm giác vài , ngủ một giấc là khoẻ thôi. 

 

Bình An kéo áo , yếu ớt : "Anh cần lo cho em, ngủ ."

 

Dương thế nào ngoài việc lời và xuống. Cô bệnh viện, thích uống thuốc, chỉ sợ cô khó chịu, trông cô như chắc là đang đau lắm. Anh kéo Bình An lòng vỗ nhẹ lưng ru cô ngủ, với cô .

 

Anh chuyện hôm nay cô gặp bố , cô và bố đang tính kế . Buổi tối về chẳng vì công việc gì cả, chẳng qua là dám đối mặt với cô. Lần uống một trận khiến bản say khướt như nữa, vì lúc đó cô sợ. Cả buổi tối chỉ trong phòng việc nhắm mắt suy nghĩ xem đối diện với cô thế nào, nhưng nghĩ mãi nghĩ mãi vẫn chẳng nghĩ cách nào phù hợp nhất.

 

Phá tan dòng suy nghĩ của , Bình An cất lời: "Thật em quên kể với , em bơi. Lúc còn nhỏ em rơi xuống ao nhà hàng xóm, tí nữa thì luôn."

 

"Ừ, mai bảo Bình đưa em học bơi." Anh vùi đầu tóc cô, hỏi. "Được em?"

 

"Dạ. Vậy học xong em thể theo ?" Cô ngẩng mặt lên, mếu máo. "Ở nhà chán lắm."

 

"Ừ." Anh cô, dịu dàng. " bằng ô tô."

 

Cô cúi đầu xuống rúc lồng n.g.ự.c rắn chắc của , dụi dụi liên tục. Một lúc cô mới ngẩng đầu lên, thở dài một : "Không , em giỏi lắm."

 

Anh khẽ búng mũi cô, : "Trêu em thôi, để Bình chở em xe máy."

 

"Không cần , em chung với ." 

 

"Không say xe nữa ?" 

 

"Say chết, nhưng mà em phiền với ." Cô áp mặt lồng n.g.ự.c , . "Em bản trở thành kẻ phiền phức, em ghét nhất mấy kẻ não yêu đương, vì chuyện yêu đương mà ảnh hưởng đến công việc, đến khác. Vì em thích tiền, c.h.ế.t cũng cần thật nhiều tiền để đốt nhà đốt xe cho em."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/cuoi-cung-van-la-anh-gawi/chuong-10-vo-kich.html.]

 

"Anh hiểu ." Dương hiểu dụng ý của cô khi câu , cô nhắc đừng hi sinh vì cô, tương lai của , hãy cố gắng nắm lấy, cô sẽ cản trở . tại câu với , mục đích của cô hiện tại chính là phá hủy tương lai ? Có lẽ, cô vẫn còn một chút cảm tình với , cũng thể là đang thử lòng .

 

Sau đó, cả hai cùng chìm giấc ngủ. Không cần ngày mai như thế nào, tương lai , hiện tại cô, cô cũng , cả hai họ đều đang nghĩ cho đối phương, hướng về đối phương.

 

như lời đó, Bình An thể lực nên học bơi chỉ một tuần thành thạo. Sau đó, ngày nào cô cũng dậy sớm nấu cơm, gọi Dương dậy theo . bệnh say xe đúng là khó chữa, ngày nào Dương và Bình cũng những câu chuyện vớ vẩn mà Bình An kể xe, cô nhiều âu cũng để say, nhưng chỉ 20 phút là hết chuyện, thêm một lúc nhức đầu đau chân. Dương lúc chỉ kéo cô lòng, hết day trán vỗ lưng. Cô bé của chỉ lúc mới giống một cô bé, chỉ lúc cô mới dựa dẫm . Anh là đàn ông mà cô chiều còn hơn ngày xưa nữa, cô chẳng cho việc nhà, việc nặng cũng giành , đến cả việc ăn uống cũng chiều theo sở thích của , bây giờ còn quản cả giờ ăn giờ ngủ của

 

Lương Bình An đến chỗ việc của cứ linh tinh mãi. Sau gần một tháng theo Dương , cô vẫn tài liệu mà cô cần tìm ở , cũng vô tình gặp kẻ nội gián.

 

phiền Dương khi việc mà cứ lởn vởn ở bên ngoài, hết vẽ tranh trồng cây, hoạt động ngơi nghỉ. Có Dương và họp xong, mở cửa thì thấy mặt mũi cô lấm lem đang xổm vun đất trồng cây. Cô thấy bọn họ thì , định giơ tay lên chào thì mới nhớ tay đang bẩn nên mới lên khẽ gật đầu, coi như lời chào đối với bọn họ. Họ cũng tử tế mà gật đầu chào nơi khác việc riêng của

 

Ngày hôm nay, cô theo Dương nữa mà ở nhà dọn dẹp nhà cửa cho . Bình thường cửa phòng luôn khoá nên cô thể dọn dẹp, nhưng hôm nay hình như quên khóa nên cô mới cơ hội trong , tìm gì đó.

 

Bình An phòng dọn dẹp một hồi, đột nhiên về khoá cửa thấy cô, khi cô sẽ cớ để trả lời đây gì. phòng việc của sạch quá, cô chẳng dọn dẹp ở nên chỉ lau qua sàn nhà và cửa kính. Xong xuôi, cô bắt đầu tìm tòi trong những tập tài liệu của , nhưng chẳng phát hiện thứ bản tìm. 

 

Trong lúc đang định bỏ cuộc, cô phát hiện tủ sách của một chiếc hộp bề ngoài như một quyển sách liền trong đó thứ thú vị, cô còn lấy vạt áo để bọc ngón tay vì sợ xét dấu vân tay của cô. Mở chiếc hộp , cô mới thấy trong đó một chiếc USB, trong phòng việc của máy tính nên cô tiện tay cắm USB để xem bên trong gì. 

 

Đến lúc cô mới nó chính là thứ cô tìm bấy lâu, USB chứa tất cả thông tin những thành viên trong tổ chức của nhiều tay chân của ông Hải. Cô nhanh tay chép nó gửi sang email của cô, còn quên xoá tin nhắn, để USB và chiếc hộp chỗ cũ, coi như bản gì. Hình như chuyện dễ dàng, dễ đến mức cô nghi ngờ chuyện là do Dương sắp đặt .

 

Tối hôm Dương về, cô thừa nhận với việc sáng nay phòng dọn dẹp, nhưng chỉ thản nhiên gật đầu mà chẳng phản ứng gì khác lạ. Những ngày hôm cũng khoá cửa phòng việc, còn nhờ cô giúp dọn dẹp nữa kìa. Chuyện khiến cô càng nghi ngờ chuyện là do sắp xếp.

 

Mấy ngày , cô về nhà giả vờ áo bẩn để nhà tắm, mục đích là để xuống hầm gặp sư phụ. Khi xong một lượt các tài liệu ăn trộm , hai thầy trò họ phát hiện kẻ đang giả danh cảnh sát gián điệp ở đồn công an, đó là đàn em của ông Hải, giả danh mười năm và giúp ông trôi chảy giao dịch bao nhiêu phi vụ, còn bí mật báo cáo những mà cơ quan điều tra cài cấm tổ chức của ông .

 

Cái bẫy ngày hôm cũng do đó bí mật thông báo phận thật của sư phụ cô cho ông . Cũng may là Bình chính thức gia nhập lực lượng cảnh sát, nên mới lộ danh tính, nếu thì cũng bỏ mạng từ tám đời . Cũng may là Dương luôn cho bảo vệ cô, nếu cô cũng bỏ mạng lâu .

 

gần hết thời gian một tháng theo lời ông Hải đó, cô cũng lấy tư liệu cần thiết, đến lúc cô bỏ . nếu trốn thì chắc chắn nhà cô sẽ lục tung lên, sự bất thường của căn nhà sẽ phát hiện, những cô mà cả sư phụ cũng bắt , còn vạ lây đến Đạo trưởng. Vậy thì cô chỉ còn cách giả chết, nhưng c.h.ế.t bình thường mà là một cái c.h.ế.t khiến Dương day dứt, khiến quyết tâm vùng lên đối đầu với bố .

 

Hôm , cô nhờ Bình mở lời rằng cô gặp ông Hải. Trước ngày Dương ba ngày, cô và bố gặp .

 

"Hình như đối với Dương quá quan trọng như bác nghĩ." Cô ông Hải, mặt cảm xúc.

 

Ông khẽ nhíu mày, nhưng một lúc niềm nở : "Muốn rõ tâm tư của nó, con cần mạnh tay hơn."

 

"Bằng cách nào?" 

 

Ông chậm rãi hớp một ngụm ngẩng đầu lên : "Giả chết." 

 

Cô khẽ cau mày, quả nhiên ông hiểu ý cô, cũng chung suy nghĩ với cô. Nếu chung chí hướng và cùng độ tuổi, cô và ông thích hợp để trở thành một đôi bạn . Lần là cô giả chết, nhưng ông sẽ giúp cô biến giả thành thật, tiện thể thủ tiêu cô luôn, đằng nào thì ông cũng lợi dụng cô xong .

 

" hiểu ." Cô lên khẽ cúi đầu chào ông , đó theo Bình về nhà.

 

Trên đường về cùng Bình, cô nhờ hãy chủ động với ông Hải rằng hãy thủ tiêu cô, lựa lời để ông thể tin tưởng để chuẩn . Đến khi đó bọn cần gì, cô sẽ tự sắp xếp một màn kịch và trốn về nhà, cô mất mấy tháng để nghiên cứu đường ở đây, cô chỗ nào camera an ninh, cô chỗ nào thể trốn, cô gì để bản thể an .

 

Tối hôm đó, khi về mười phút, cô chuẩn tâm lý sẵn, còn vò nhẹ để đầu tóc rối một chút, cố tình ngâm mặt nước lạnh để trông phờ phạc . Cô diễn một màn kịch, một màn kịch để tạo cái cớ cho cái c.h.ế.t giả của cô. 

 

Khi Dương về đến nơi, Bình kiếm cớ xin về để Bình An thể diễn màn kịch một cách trọn vẹn nhất. Anh cũng vui vẻ mà đồng ý.

 

Hôm nay Bình An vẫn đợi như khi, vắt áo ở chiếc ghế đối diện đến bên cạnh cô. hình như hôm nay cô khác so với ngày, bình thường cứ thấy về là cô toe toét " về , xuống ăn cơm ", nhưng hôm nay cô lẳng lặng gì mà cứ cúi gằm mặt xuống đất. 

 

Anh nghĩ cô ốm nên đưa tay lên sờ trán cô, trán cô nóng nhưng mặt lạnh. Anh xoa xoa hai tay áp hai má Bình An, đồng thời cũng nâng gương mặt cô lên thì phát hiện gương mặt cô trắng bệch, đôi mắt còn linh động như ngày mà trở nên trống rỗng, đờ đẫn như mất ánh sáng. 

 

Dương nắm tay cô, ân cần hỏi han: "Sao thế em? Đau dày ?"

 

một lúc lâu mà , nhưng đôi mắt xuất hiện những tia máu, cô đầy vẻ đau khổ, tuyệt vọng nhưng ẩn chứa sự thù hận. Ánh mắt khiến trái tim đập mạnh một tiếng, cả bắt đầu run rẩy như cảm nhận chuyện sắp xảy .

 

"Không gì, ăn cơm ." Cô rút tay khỏi bàn tay sang ăn cơm một cách ngấu nghiến. 

 

Dương như c.h.ế.t lặng tại chỗ, cứ đực cô, hai tay siết chặt , đôi môi cứ mấp máy mãi thốt lên lời.

 

"Anh g.i.ế.c sư phụ em?" 

 

Đột nhiên Bình An hỏi câu khiến trái tim đập dữ dội như đang đánh trống, cả cơ thể cứ run rẩy ngừng, mồ hôi chảy xuống ướt hết trán . Anh đưa tay định nắm tay cô nhưng dám, cuối cùng ngày cũng đến, bao nhiêu tưởng tượng đến cảnh ngày, suy nghĩ xem trả lời cô như thế nào. suy nghĩ đến nổ não, cũng tìm câu trả lời phù hợp. 

 

"Trả lời em." Cô sang thẳng mắt , cũng cho né tránh ánh mắt của cô.

 

"Xin em, xin em." Dương khụy xuống đất, dám cô, sợ ánh mắt của cô. Anh giải thích như thế nào, cũng chẳng thể giải thích. 

 

Nước mắt rơi lã chã, , thật sự . Anh ngẩng đầu lên nắm c.h.ặ.t t.a.y cô cầu xin: "Em đánh cũng , mắng cũng , thậm chí thể g.i.ế.c . xin em đừng rời xa , xin em đừng rời xa ." 

 

"Giết ?" Cô giễu cợt. "Vậy còn hàng chục con đang chờ đợi , giải thích với họ thế nào? Không em , em ghét nhất là vì chuyện của bản phiền đến khác."

 

Cô khụy xuống, đặt hai bàn tay lên má , : " ơi, em gì để lợi dụng , để em , ?" 

 

Anh ngẩng đầu lên cô, mắt đỏ hoe trông đáng thương vô cùng Lương Bình An mủi lòng mà suýt nữa tự phá kế hoạch của .

 

Anh kéo cô lòng, ôm chặt lấy cô, lắp bắp: "Không, cần gì ở em, chỉ cần em ở bên , em đừng . Bố là một kẻ điên, ông sẽ tha cho em." 

 

"Anh nghĩ em thể sống khi ngày ngày mặt kẻ g.i.ế.c của ? Như thì em thà c.h.ế.t cho ."

 

Cảm giác khó chịu ở bụng truyền tới, cô cảm thấy bụng quặn đau, thứ gì đang trào khỏi cổ họng. Để vở kịch thành công hơn, day dứt hơn, khi về cô ăn nhiều đồ cay, tuy hại đến chiếc dày vốn tật một chút nhưng âu cũng vì tương lai cả, cô hứa sẽ xin nó đàng hoàng. 

 

Cô vội bịt miệng chạy như bay nhà vệ sinh. Dương thấy thế cũng chạy theo thì mới thấy Bình An đang ôm n.g.ự.c nôn thốc nôn tháo, mặt cô xanh , chẳng còn tí sức sống nào. Tháng cô khoe với cô tăng những 5 cân, trông cô tươi tỉnh hơn nhiều so với mấy tháng gặp. gần đây vì công việc nên về muộn, cô thì cứ nhất mực đòi đợi về ăn chung vì sợ tủi . Vì ăn khuya thường xuyên nên bệnh dày của cô gần đây tái phát, nhưng cùng lắm cũng chỉ đau bụng. Lần như cũng là tại , tại hại cô, tất cả đều là tại .

 

Cô nôn xong thì thấy cơ thể nhẹ vài phần nhưng cũng yếu nhiều, cô xả nước và lau mặt xong thì loạng choạng phòng bếp, nhưng vài bước thì vấp ngã thuận thế giả vờ ngất luôn, vì cô Dương nhất định sẽ đỡ cô. 

 

Dương đưa cô lên phòng đặt cô ngay ngắn giường, gọi điện cho bác sĩ lên ôm chặt cô ủ ấm

 

Anh sợ ngày nào đó khi mở mắt sẽ thấy cô nữa, chỉ xin cô hãy cho thời gian, chỉ một chút nữa thôi, sắp trả thù . Khi đó sẽ ép cô ở bên , sẽ trả tự do cho cô, bây giờ chỉ ở bên thì cô mới an , chỉ cần cô rời khỏi tầm kiểm soát của , nhất định bố sẽ hại cô. Anh cô bé của gặp nguy hiểm, cực kì .

Loading...