CƯỚI TRƯỚC YÊU SAU - CHƯƠNG 5:
Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:53:36
rời cùng Lục Lệ Đình, lúc chỉ cảm thấy chân lâng lâng, bước cứ nhẹ hẫng nặng trịch, cảm giác bay bổng ảo diệu...
"Lệ Đình, dìu con bé ." Ông nội Lục giục.
Lục Lệ Đình đưa tay , đỡ lấy .
Lên xe , hai đứa sát rạt .
Đáng lẽ xe sẽ là một lặng, nhưng chẳng hiểu lên cơn dở , đầu, nhích tới gần, ngước mắt chằm chằm gương mặt trai gần trong gang tấc của , hỏi: "Còn hai mươi ngày nữa là chúng ly hôn . Lục Lệ Đình, vui ?"
Anh chớp mắt, đôi môi mỏng mím chặt, đến cả đường viền môi cũng cực kỳ quyến rũ.
Mãi một lúc , mới lên tiếng: "Cô say ."
"Đâu ." hì hì, định giơ tay vỗ vai một cái thì loạng choạng ngã dúi dụi lòng .
May mà nhanh chóng chống đỡ dậy, lùi , "Xin , hình như say thật..."
toe toét với , đưa tay chọc chọc n.g.ự.c , "Em... em cũng vui lắm... Sau , tự do ."
Rồi ...
Rồi nữa, chẳng nhớ gì hết.
Lúc tỉnh dậy thì là sáng sớm hôm .
vẫn mặc nguyên quần áo giường, giày cởi .
Biệt thự chỉ giúp việc theo giờ thôi. Vậy tức là, giày hoặc do tự cởi, hoặc là... Lục Lệ Đình?
"Say thật sự luôn, may mà lỡ lời gì đắc tội với ." vò vò tóc, phòng tắm.
Đánh răng, tẩy trang, rửa mặt.
Đang rửa mặt thì ký ức chợt ùa về như lúc tỉnh ngủ, một cảnh tượng hiện lên trong đầu ...
"Á... Á á á!" hét thất thanh!
nhớ !
Má nó chứ, đè Lục Lệ Đình hôn ngay trong xe!
"Trời ơi... Mình điên ?"
vốc thêm một nắm nước, tạt lên mặt nữa.
, nhớ nhiều chuyện hơn nữa.
Lục Lệ Đình vác xuống xe như vác bao tải, quẳng lên giường định , mà giơ tay túm lấy... thắt lưng quần của , lóc kêu gào rằng ở một sợ lắm, đêm dài đằng đẵng cô đơn, van xin ở với ...
Thiếu chút nữa là kéo tụt cả quần của Lục tổng xuống luôn !
Mấy chuyện linh tinh vụn vặt nhớ chỉ thôi.
Sau đó chắc là quậy đủ mệt nên tự lăn ngủ lúc nào .
Bốp! đập mạnh trán, chỉ đập đầu tường c.h.ế.t cho xong: "Lần thì đúng là nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng rửa sạch nổi vết nhơ ..."
Lục Lệ Đình chắc chắn nghĩ rằng vẫn còn tơ tưởng đến , chịu buông bỏ đúng ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/cuoi-truoc-yeu-sau/chuong-5.html.]
Tắm xong, bình tĩnh .
Do dự mãi, cuối cùng vẫn cầm điện thoại lên, soạn một tin nhắn gửi cho Lục Lệ Đình:
[Lục tổng, xin , tối qua em say quá... Anh cứ coi như tối qua em ma nhập nhé, đó thật sự chủ ý của em ! Thành thật xin !]
Phù... hít một thật sâu, nhấn nút gửi.
Đặt điện thoại xuống, quần áo, chuẩn xuống nhà.
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3
lúc , tiếng chuông báo tin nhắn vang lên, đoán là Lục Lệ Đình trả lời.
Giờ mà còn trả lời tin nhắn của , chắc là cũng giận lắm .
bước tới, cầm điện thoại lên xem.
là tin nhắn của Lục Lệ Đình, nhưng nội dung chỉ hai chữ: Xuống nhà.
Mắt trợn tròn: ???
Xuống nhà? Anh... lẽ vẫn còn ở đây ?
rón rén bước ngoài, xuống tầng kiểm tra.
Trong phòng khách rộng thênh thang, đàn ông mặc một bộ đồ ở nhà màu xám nhạt, chân dài vắt chéo, đang ung dung uống .
nuốt nước bọt cái ực!
Tên ... là cố tình đợi tỉnh dậy để tính sổ đấy chứ?
Biết thế thì nhắn tin xin cái gì cơ chứ?
Giả vờ ngủ tiếp hơn ?
Hối hận quá mất!
lúc , Lục Lệ Đình ngẩng đầu lên , gọi : "Xuống đây."
"Vâng." Thôi xong, trốn thoát .
lề mề xuống nhà, mon men đến mép ghế sô pha, xuống đối diện , "À thì, chuyện tối qua..."
"Nói với cô chuyện ." Anh bỏ chân đang vắt chéo xuống, , : "Bắt đầu từ mai, căn biệt thự đang ở cần sửa sang , nên sẽ về đây ở một thời gian."
Hóa là chuyện ? thở phào nhẹ nhõm, gật gật đầu, "Vâng, ... cứ tự nhiên!"
Thế nhưng, xong mà vẫn cứ chằm chằm. Còn chuyện gì nữa ?
chợt nghĩ, chẳng bây giờ đang chiếm cái gọi là phòng tân hôn, tức là phòng ngủ chính ?
"À, Lục tổng cứ yên tâm, hôm nay em sẽ dọn khỏi phòng ngủ chính ngay, trả phòng cho !" vội .
vẫn . Ngay lúc định hỏi xem còn chuyện gì nữa thì : "Không cần."
Dứt lời, đặt tách xuống, dậy rời khỏi phòng khách.
bóng lưng , ngẫm thấy cũng đúng, tối qua chẳng cũng ngủ đây ?
Ít lâu nữa thôi, căn nhà sẽ là của . Anh ở phòng dành cho khách thì cũng hợp lý còn gì?