Cừu Ăn Thịt Người - Chương 5
Cập nhật lúc: 2025-07-10 20:29:50
Đến gần sáng, bầu trời trở nên trắng xóa, nắng vàng ló dạng, lúc ngoài cửa mới vang lên giọng của đàn ông.
Một ông chú lau bùn đôi ủng da của , gương mặt đầy thất vọng, :
“Con súc sinh đó chạy nhanh thật! Mấy chúng đuổi theo lên núi tìm cả đêm cũng thấy.”
Trưởng làng xám xị mặt, mặc áo khoác, dậy :
“ tìm thợ săn.”
Chú Thường Dũng mặt, khóe mắt đỏ bừng, râu cằm mọc như măng tre.
Chú quỳ xuống mặt trưởng làng, gò má hóp vì tức giận:
“ tìm! Chỉ mong ông bảo vệ vợ thật là ! Con súc sinh đáng c.h.ế.t đó chạy đến nhà , nếu về thì nó nhà !”
Máu mặt như rút cạn, cảm giác sợ hãi và tội đan xen như tảng băng mắc sâu trong cổ họng.
Được trưởng làng đỡ dậy, chú Thường Dũng nhẹ nhàng an ủi:
“Viên Viên, chú trách con. Do chú tham ăn, mấy bữa lẩm bẩm vài câu, ai ngờ con cừu già ghi thù như .”
Chú thắt túi vải bên hông, bên trong chứa một con d.a.o ngắn và đá lửa.
Làng chúng ở xa, cách thị trấn mười sáu kilomet, đến thì bộ bằng đường núi ở giữa.
Trưởng làng dặn dò chú mấy câu, chú nếu ngửi thấy mùi tanh, thì nhanh chóng chạy về phía , đừng đầu , nhất là trèo lên cây.
Chú Thường Dũng đáp mấy câu, cũng , trong đầu chỉ nghĩ đến việc trút giận cho vợ .
Lúc mặt trời ló dạng, ba cũng tìm đến.
Ông trông tức giận, nhà túm lấy cổ áo trưởng làng chất vấn:
“Con cừu nhà ? Tại thấy nữa?”
Những khác kéo ba , tức giận :
“Anh còn hỏi! Nó tự chạy !”
8.
Sau khi ba hiểu đại khái từ trưởng làng, ông dựa tường, trượt xuống đất, ánh mắt ngẩn ngơ, ngừng lẩm bẩm:
“Không thể nào… cừu nhà hiền lành nhất, chắc chắn là các thèm ăn thịt cừu nên tìm cớ ăn nó.”
Trưởng làng phớt lờ ông , lập tức kêu mấy đến đặt bẫy ở cổng làng, đó :
“Viên Viên, con đồng ý giúp chú bắt con cừu đó ?”
gật đầu như giã tỏi, vội vàng :
“Đồng ý! Đồng ý!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/cuu-an-thit-nguoi/chuong-5.html.]
hiểu ý của trưởng làng.
Con cừu già cố chấp với . Nó thông minh như con , thấy phô trương rầm rộ bắt nó trong núi, chắc chắn sẽ hấp tấp lộ diện.
Lúc , ba kéo cánh tay , nhíu mày đầy đau đớn trong cơn tức giận khi phản bội, hỏi :
“Con cừu là mạng sống của ba. Con ngoài và cần ba nữa ?”
sững sờ ba , nếp nhăn nơi khóe mắt ông càng hằn sâu theo tuổi tác, môi khô nứt nẻ.
nhắm mắt lắc đầu, dứt khoát theo trưởng làng và những khác.
Chẳng lẽ mạng của con cừu là mạng, còn mạng của là ?
Ba tức giận hét lưng :
“Đồ sói mắt trắng lương tâm! Con cừu đó lớn lên cùng ba mày. Đợi mày về nhà tao sẽ đánh c.h.ế.t mày!”
quan tâm, lặng lẽ lưng trưởng làng.
Đi mấy bước, trưởng làng đầu , với ba :
“Con súc sinh đó là ba ? Ngay cả con gái ruột của cũng quan tâm?”
Ba mấp máy môi, nhưng hồi lâu vẫn nên lời, chỉ vô cảm chúng chuẩn vật liệu giăng bẫy.
cảm thấy lo lắng, trong lòng một dự cảm lành.
Trưởng làng lấy một miếng thịt lợn đặt chậu sắt, rưới tiết lợn trộn với thuốc chuột, mùi hôi tanh nồng nặc.
“Viên Viên, lát nữa con nhét miếng thịt trong quần, cố ý để lộ , giả vờ đánh rơi thịt để dụ con cừu già xuống núi.”
Nhìn m.á.u đỏ tươi trong chậu, căng thẳng, trán dầm dề mồ hôi.
Khi thực hiện kế hoạch, sắc bởi u ám như sắp đổ một cơn mưa lớn.
Những lớn mai phục xung quanh, còn nhét miếng thịt béo mà chẳng ngại hôi tanh trong quần, giả vờ ngất ở con đường giữa núi.
Nếu kế hoạch thuận lợi, con cừu già sẽ ăn miếng thịt , khi phát bệnh thể mấy trưởng làng tóm gọn.
Ở nơi rừng sâu vô cùng tối tăm, bầu trời sắp tối dần, rừng cây xung quanh nổi gió, lá cây che phủ bầu trời xào xạc.
Thời gian trôi qua, mặt đất, cảm thấy vô cùng bất an, luôn cảm giác sắp xảy chuyện gì đó.
Có một trận gió thổi qua, bụi bay mặt . nghiêng đầu, thấy chim bay bầu trời khu rừng bên .
Một mùi nồng nặc trộn lẫn với mùi rỉ sét thể giải thích bay từ khu rừng sâu.
nắm chặt tay, thậm chí còn dám chớp mắt.
“Đi … …”
Đó là giọng khàn khàn của chú Thường Dũng, giây tiếp theo là tiếng kêu của một con cừu khác.
“Be~ be~”