Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Dạ Quỷ Gõ Cửa - Chương 10: FULL

Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:42:14

Không từ lúc nào, trời cuối cùng cũng sắp sáng.

Sương mù dày đặc bao phủ lấy cái sân .

Tiếng xích sắt vang lên từ trong sương mù.

Thân hình bà nội đột nhiên khựng .

Cùng lúc đó, ông nội cũng khựng .

thèm đuổi theo nữa, nhảy về phía tường.

Mắt thấy nó sắp chạy thoát, trong sương mù vươn một bàn tay, nắm lấy sợi dây đỏ rủ xuống.

Rõ ràng là động tác nhẹ nhàng, nhưng ông nội như thứ gì đó kéo , rơi mạnh xuống đất.

"Chưa, sống đủ!"

giãy giụa, nhưng từng chút kéo trong sương mù.

Đợi đến khi sương mù tan , chỉ còn một đống xương cốt hỗn độn.

Kết thúc ?

ngây ngốc tại chỗ.

Ông nội mang , còn bà nội thì ?

đầu về phía bà nội.

lưng , chiếc áo màu xanh lá cây rách nát.

Tay vẫn cứng đờ, lạnh lẽo.

đôi mắt , từ lúc nào nhắm .

"Bà già c.h.ế.t sống nhắm mắt, tâm nguyện gì thành ?"

Lời từng , một nữa hiện lên trong đầu .

Bà nội, là vì ông nội gặp báo ứng nên mới nhắm mắt ?

Hay là, vì , cuối cùng an , mới nhắm mắt?

20

Đợi đến khi chuyện lắng xuống, đưa bà nội đến nhà tang lễ.

Tiền là do Trần mù bỏ .

Ông ôm tro cốt của bà nội, dẫn đến núi.

Gió đỉnh núi lớn, ông mò mẫm rải tro cốt của bà nội từng chút xuống:

"Cả đời bà nội cháu, thời đại, quy củ, ánh mắt đời, con cái trói buộc quá lâu .

"Lúc c.h.ế.t , hãy để bà tự do một ."

quỳ một bên, một lời theo.

từng hỏi Trần mù chuyện giữa ông và bà nội.

nghĩ, đó nhất định là một câu chuyện đầy bi kịch và tiếc nuối.

Từ núi xuống, Trần mù đưa cho một cuốn sổ tiết kiệm:

"Đây là tiền sính lễ ông dành dụm cả đời.

"Đồ cưới của bà nội cháu cháu nấu chảy , chắc là lấy .

"Sau , cháu hãy dùng cuốn sổ tiết kiệm mà sống."

Giọng ông như , như : "Coi như... coi như là tâm ý của ông và bà ."

nhận lấy cuốn sổ tiết kiệm, nghiêm túc dập đầu với ông ba cái:

"Ông nuôi cháu khi còn nhỏ, cháu nuôi ông khi về già. Ông cho cháu học, cháu sẽ phụng dưỡng ông đến cuối đời."

gọi ông là ông nội, cũng gọi ông là Trần mù nữa, mà gọi ông là ông Trần.

Ông Trần chịu rời khỏi làng, khi học, chuyển đến sống ở núi.

như hẹn , quan tâm, cũng hỏi han gì về .

Cho đến khi nghỉ hè, mới từ mấy bạn quen một chút chuyện đó.

Sau khi chúng rời , hàng xóm đến nhà , thấy trong sân bừa bộn liền báo cảnh sát.

Cảnh sát đến, đưa bố đến bệnh viện, liên lạc với .

Mẹ chịu đến, đến điện thoại cũng chịu .

Người trong làng góp một khoản tiền, cứu về xong, ném đến cửa nhà đẻ của .

Dưới áp lực dư luận, đành nhịn nhục đưa về nhà chăm sóc.

Chỉ là , đánh mắng là chuyện thường ngày.

Bố cũng từng nghĩ đến việc cầu cứu, nhưng đôi con trai con gái mà ông yêu thương, chỉ khuyên ông nhẫn nhịn.

"Trước đây chẳng bà nội cũng như , vì gia đình hòa thuận, bố cứ để xả giận .

"Bố là tàn phế, cho ăn cho uống là khách khí lắm .

"Trước đây bà nội ở trong nhà ngoài đồng đều lo, chịu rét chịu đói còn ruộng.

"Vậy mà thỉnh thoảng còn đánh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/da-quy-go-cua/chuong-10-full.html.]

"Con mà, đủ, hưởng phúc.

"Bố và trải qua bao sóng gió mấy chục năm , giờ đòi chia tay, khác sẽ mặt chúng con ?"

Gậy ông đập lưng ông, bố há miệng, phản bác thế nào.

Mẹ sự ủng hộ của con cái, cũng từ ban đầu chột biến thành lý thì chẳng sợ.

Đến , càng là trực tiếp dẫn tình nhân mới về nhà hú hí.

Bố thể phản kháng, dám chết, tức giận đến mức cả ngày ở trong nhà kêu gào.

Mỗi kêu gào, đều kết thúc bằng việc đánh mắng.

Thời gian lâu dần, bố trở nên giống như bà nội, u ám trầm lặng.

""Đàn ông mà, trị cho gục như đè bột mới nhồi ."

Khi về quê hộ khẩu, thấy đắc ý truyền thụ kinh nghiệm của cho những xung quanh.

cắt ngang lời bà , chỉ lẳng lặng bố đang trong góc.

Ông ghế, nửa thể cử động.

Xung quanh ruồi nhặng bay vo ve.

Thỉnh thoảng vài con đậu lên ông , ông cũng đuổi, giống như một bức tượng im lặng.

bỏ qua, sự độc ác như mực trong đáy mắt ông .

Lần nữa tin tức về họ, là khi nghiệp trở về thăm ông Trần.

Nghe bố đó "vùng lên" một , thừa lúc và tình nhân mây mưa xong, mò d.a.o đến c.h.é.m c.h.ế.t cả hai.

Khi trong thôn phát hiện, trong nhà yên lặng ba .

tường nhà, đầy chữ "Mẹ".

nghĩ, chắc hẳn ông hối hận .

Ông Trần già .

Sau khi bà nội mất, tinh thần của ông suy sụp hẳn.

Chỉ là hôm đó, đột nhiên ông hứng, chống cây gậy , dẫn lên núi một nữa.

Trên núi từ khi nào, trồng đầy hoa.

Đủ các loại, những cây sống rực rỡ, những cây héo hon.

"Bà nội cháu thích hoa nhất."

Ông Trần xuống, mặt nở nụ nhẹ nhõm.

"Hoa Nhi, ông sắp , cháu đừng buồn nhé."

cắn môi, để tiếng bật .

"Ông bản lĩnh, còn là một mù, thể đấng cứu thế của bà nội cháu."

"Chú bảo vệ bà bao nhiêu năm, cũng chấp nhận phận ."

"Chuyện của ông nội cháu..."

"Ông ơi, đừng nữa, cháu hết ."

ngắt lời ông: "Cháu hết ."

tất cả những chuyện đều là kế hoạch của ông Trần, là sự trả thù của ông.

Bố là mồi nhử của ông Trần, cũng .

ông Trần cho họ cơ hội.

Nếu bố đồng ý với bà nội, sẽ một loạt những phản ứng dây chuyền đó.

Đây là tội của ông Trần, cũng của ông.

"Hoa Nhi ," ông đưa cây gậy cho : "Đi , xuống núi , ông chuyện với bà nội cháu, cháu... ngày mai hãy lên nhé."

ôm cây gậy chịu .

, , ông cũng sẽ giống như bà nội.

sắp trở thành đứa trẻ ai thương .

vẫn .

Ông Trần đợi bà nội cả đời, bảo vệ bà nội cả đời.

Thời gian cuối cùng , cũng nên dành cho họ.

chân núi suốt một đêm.

Đến khi lên núi nữa, ông Trần nhắm mắt giữa những bông hoa.

Theo như lời ông dặn đó, đem tro cốt của ông, rải xuống ngọn núi .

Gió núi cuốn lên, như lời từ biệt, như luyến tiếc rời.

Nếu kiếp .

Nếu thể gặp .

Chỉ mong, chúng đều thể điều hằng mong ước.

-Hết-

Loading...