Dạ Quỷ Gõ Cửa - Chương 8
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:42:11
Trần mù quan tâm đến lời của , :
"Quỷ khôi xuất thế, chắc chắn là ăn thịt huyết thống.
"Vợ tuy gọi ông là bố, nhưng rốt cuộc quan hệ m.á.u mủ."
"Vậy còn Hoa Nhi thì ? Hoa Nhi ?"
Bị bố điểm danh, hề bất ngờ.
"Con bé . Nó là con gái, chắc chắn m.á.u của nó hấp dẫn quỷ khôi bằng . Nếu mà thằng con trai út của còn ở đây, thì còn thể đổi ."
Bố lộ vẻ mặt tiếc nuối: "Sớm thế cho nó ."
"Đó là con trai ruột của đấy!"
"Con trai ruột thì ? Chỉ cần ông đây chết, bao nhiêu con trai ruột mà chẳng ."
Bố lẩm bẩm hai câu, tiếp tục xáp gần Trần mù:
"Trần đại sư! Ngài nhất định cứu .
"Ngài cứu xong, sẽ coi ngài như bố ruột, phụng dưỡng đến cuối đời!"
Trần mù là con cái, thuộc diện hộ nghèo.
Nghe bố , chút ý :
"Thấy cũng hiểu chuyện, sẽ tay ."
17
Trời tối hẳn.
Không ai thứ đó khi nào sẽ đến.
Trần mù nhanh chậm lấy một đống cát đỏ từ trong túi đưa cho bố :
"Lát nữa dùng gậy chống chỉ chỗ nào, ông hãy chôn thứ chỗ đó."
"Vâng, con theo bố nuôi hết."
: "..."
Trần mù: "... Cậu đúng thật là, co giãn ."
Việc chỉ chỗ và chôn mất hơn hai tiếng mới xong.
Bố mệt bở tai.
ông vẫn quên hầu hạ Trần mù cho .
Hết rót , đưa nước, chỉ thiếu điều khắc hai chữ "nịnh hót" lên mặt.
Trần mù hài lòng.
Uống hai ngụm nước, mới bảo bố giữa sân:
"Vừa bảo chôn theo trận pháp.
"Chỉ cần yên trong đó, động đậy, gì, nó sẽ tìm thấy .
"Chỉ cần kéo dài đến khi trời sáng gà gáy, sẽ cách xử lý nó.
"Nhớ kỹ! Nhất định ! Không động! Không cử động! Nếu lộ tiếng động, cũng bảo vệ ."
Bố gật đầu lia lịa, hận thể chỉ trời thề thốt.
"Vậy còn thì ?"
Mẹ thấy bố sắp xếp thỏa, cũng xáp gần Trần mù:
" và bố chồng quan hệ m.á.u mủ, chắc là sẽ hại nhỉ."
Trần mù: "Cái đó cũng khó , nếu nó tìm thấy con trai, chừng sẽ lấy con dâu thế mạng."
Mẹ hoảng sợ, cầu xin Trần mù cứu bà .
"Nếu cô cũng trong đó, con gái cô sẽ gặp nguy hiểm đấy."
" chỉ một đứa con gái!"
Mẹ vội vàng: "Trần đại sư, đúng, bố nuôi, bố cũng cứu con!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/da-quy-go-cua/chuong-8.html.]
Trần mù trầm ngâm một lát, bảo cũng nắm một nắm cát đỏ, cùng bố giữa sân.
"Còn cháu? Cháu giữa ?"
Trần mù hỏi .
"Cháu về phòng ạ."
từ chối.
Không quan tâm đến vẻ mặt thở phào nhẹ nhõm của bố , về phòng.
Trong phòng còn bà nội .
Trần mù một tiếng, nhét chỗ cát còn túi của .
"Vậy thì, cháu cứ ở yên trong phòng ."
18
Hai giờ sáng, tường xuất hiện hình quen thuộc.
Ở mắt cá chân của nó, vẫn buộc sợi dây đỏ .
Chỉ là , nó trông vẻ béo hơn một chút.
Nhảy từ tường xuống, nó lôi một con vật sống , cắn xé ngấu nghiến.
Con vật đó cách bố đến một mét.
Tận mắt thấy thứ đó đến gần, ông nhịn rụt .
Mẹ lập tức véo ông một cái.
Trần mù , , động, cử động.
Giờ hai họ là châu chấu buộc chung một sợi dây .
Bố thứ đó dọa sợ, mà là véo cho hít một khí lạnh.
Chỉ một chút đó, thứ đột nhiên dừng .
Nó ngẩng đầu lên, động tác ngửi.
Khuôn mặt đó lộ ánh đèn, rõ ràng là dáng vẻ của ông nội .
Chỉ là gầy hơn một chút.
Vì ngửi thấy , mặt nó lộ vẻ sốt ruột và hung ác:
"Sống đủ~
"Sống đủ~
"Sống đủ~"
Giọng the thé vang lên, mang theo hàn ý vô tận.
Giọng đó, giống hệt giọng của ông nội khi chết.
nhịn rùng .
Nó buông con vật , giơ hai tay lên, nhảy nhót trong sân tìm kiếm thứ gì đó.
Mỗi tưởng như sắp chạm bố , hiểm hóc sượt qua.
Mấy như , đầu hai đều đổ ít mồ hôi.
Thời gian từng chút trôi qua, hình dường như sốt ruột.
Nó con vật sống im lặng một lát.
Đột nhiên giơ tay lên, ném con vật khắp sân.
Mười mấy con vật sống, thế nào cũng một hai con rơi trúng hai họ.
Ban đầu còn thể nhịn .
Đến khi gà vịt vì hoảng sợ mà cào cấu, cuối cùng nhịn kêu lên một tiếng đau đớn.
Động tác của hình dừng .
Dưới ánh đèn, thứ đó mà nở một nụ .